Hoa đào cười với gió xuân, ta cũng đang cười các ngươi đây! Tôn Diệu Hoả sảng khoái chưa từng thấy: “Khó thay khi hợp khi tan, Gió đông yếu ớt để tàn trăm hoa. Con tằm đến chết hết tơ, Sáp cây chảy cạn, lệ đà ráo ngay. Sáng soi mái tóc đổi thay, Đêm ngâm dưới nguyệt, mới hay lạnh lùng. Một đường đi đến non Bồng, Chim xanh đưa đón cậy lòng dò thăm.” (Gặp Nhau Đã Khó Ly Biệt Lại Càng Khó – Lý Thương Ẩn.) Đã là bài thứ chín. “Thiếp có chồng chàng đã...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.