Làm ơn đi! Một hộp cherry mà Tôn Diệu Hoả đưa tới cũng có giá hơn mấy ngàn đó! Trái cây của ta mới thật sự là hàng vỉa hè nè đại biểu! T_T “Cố Đông, ngươi cũng cùng ăn đi.” Tôn Diệu Hoả cười híp mắt nói với nàng. “Cảm ơn Tôn Diệu Hoả lão sư.” Cố Đông ngọt ngào cười, đột nhiên cảm giác Tôn Diệu Hoả thật là thuận mắt. “Lại thua rồi!” Lâm Uyên nhìn màn hình máy tính, ảo não nói: “Đồng đội của ta quá gà!” Tôn Diệu Hoả hiếu kỳ lại gần xem...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.