“Cảm ơn!” Cố Đông vội vàng xuống xe cảm ơn cô gái, còn đưa cho nàng một chai nước, “Khổ cực ngươi rồi. Ngươi thật là vừa đẹp người vừa đẹp nết.” “Không cần cảm ơn.” Cô gái đưa tay ra. Cố Đông ngẩn người: “Sao thế?” “Hai trăm đồng.” Cô gái nói, “Tiền sửa xe, vui lòng thanh toán. Trong tiệm sẽ mất năm mươi đồng, nhưng đây là ở giữa đường nên ta lấy hai trăm đồng cũng không quá đáng.” Cố Đông: “. . .” Hoá ra là hỗ trợ có thù lao nha. Nàng vội vàng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.