“Bài thơ này quá trâu!” Lúc này mọi người nhìn kỹ lại mới phát hiện bài thơ tinh diệu vô cùng, kết cấu trông thì đơn giản nhưng lại viết ra hết cảm giác nhớ nhung quê nhà của một lữ khách tha phương… Thơ như hoạ! Người lữ khách đến xứ lạ, đêm khuya không thể chợp mắt. Lúc này xuyên thấu qua khung cửa sổ là ánh trăng bàng bạc rọi xuống đầu giường, mang đến cảm giác lành lạnh của một đêm mùa thu. Lữ khách trong tâm tình hoảng hốt như nhìn thấy dưới mặt đất...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.