Đúng lúc này, Lâm Uyên đột nhiên nghiêng người về phía trước, tiếng đàn trầm nặng hơn, một giọng hát khàn khàn vang lên: “…Để em có thể mỉm cười và dũng cảm hơn!” Giọng khàn xuất hiện! Giọng hát thứ ba! Hoàn toàn khác biệt với hai giọng hát trước đó! Mao Tuyết Vọng hốt hoảng đưa tay lên ôm đầu! Miệng Liễu Nhứ há to như quả trứng! Vũ Long tựa lưng vào ghế mạnh đến nỗi ghế suýt bật ngửa! Ngay cả Dương Chung Minh cũng đột nhiên nổi da gà toàn thân! . . . Ở...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.