Thiên Môn há miệng nhưng lại không nói được câu nào. “Còn ngươi thì sao?” Dạ Thâm Trầm ngồi xuống, giọng đã dịu hơn một chút. “Ý ta là bộ Vua Hải Tặc…” “Không có vấn đề gì.” Lần này đến lượt Thiên Môn tránh ánh mắt Dạ Thâm Trầm. “Nói cụ thể một chút!” Giọng Dạ Thâm Trầm lại cao lên. “Vừa rồi không phải ngươi cũng yêu cầu ta nói cụ thể hay sao? Vì cái gì đến lượt ngươi thì đến rắm cũng không dám thả?!” “Ta còn có thể làm gì?” Thiên Môn cũng giận đến...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.