Nghe rất có ý cảnh. Toàn bộ sự chú ý của Kim Mộc đã đặt vào bài thơ này. “Ngẩng đầu nhìn trăng sáng.” Trong lòng Kim Mộc đột nhiên bật ra câu hỏi, câu thơ thứ tư sẽ là như thế nào? Lúc này ánh chiều tà đỏ như máu rọi qua song cửa, ánh nắng sặc sỡ rơi vào tờ giấy có chất lượng thượng hạng kia, nét mực vẫn còn chưa khô ráo, Lâm Uyên cầm bút lông trên tay chấm nhẹ vào nghiên mực rồi hoàn thành câu cuối cùng với tư thái tự nhiên hào...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.