Tôn Diệu Hoả ấp úng: “À… ừm… không có gì, chỉ là một người bạn thôi.” Phương Mặc Khản vừa nghe đã hiểu: “Là đám người Miêu Bách Vương Hâm đúng không? Hay là Xích Bát? Đám hề này, coi ta là đồ ngu hay sao! Mặc kệ bọn hắn ra giá bao nhiêu ta đều trả cao hơn 100 triệu, ngươi thấy thế nào?!” “Chuyện này… ừm để ta nhận điện thoại của Trương đổng trước đã nha.” Tôn Diệu Hoả cúp điện thoại, nhếch mép cười. Được lắm, chơi lớn rồi đấy. Cuối cùng sau khi sáu vị...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.