Tôn Diệu Hoả ngẩng đầu lên. “Học đệ muốn phát hành phiên bản Tề ngữ trong tháng này luôn?” “Ừ.” “Cũng được, tuy thời gian hơi eo hẹp nhưng có học đệ ở đây, phát hành chậm chút cũng không sao.” Tôn Diệu Hoả vui mừng khôn xiết cầm bản ca từ của Ngày Này Năm Sau, hát thử mấy câu. Lâm Uyên nghe một chút liền yên tâm. Tôn Diệu Hoả không hề khoác lác, hắn có thể hát Tề ngữ, hơn nữa còn hát cực tốt! Chính Lâm Uyên còn không nghe ra đây là do một người...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.