Viết xong bài hát, ba ngày sau hắn đi tới phòng thu âm. Vừa vào trong đã nghe được tiếng của Trịnh Tinh từ xa truyền tới: “Tiểu Ngư Nhi đến thu âm cho bài hát cuối năm?” “Vâng.” Lâm Uyên gật đầu. “Chào Trịnh lão sư.” Trịnh Tinh giả vờ ra vẻ bất mãn: “Xa lạ như vậy làm gì, gọi ta là dì Trịnh.” “Dì Trịnh…” Xét thấy nàng là tiền bối, hơn nữa tuổi tác cũng tương đương với mẹ hắn nên Lâm Uyên gọi dì Trịnh chẳng có chỗ nào không thích hợp. “Vậy mới được...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.