“Chia ra đi.” Lâm Uyên nói với Tôn Diệu Hoả. Tôn Diệu Hoả đứng lên, chuyển đồ ăn vặt ra phía sau: “Tất cả mọi người đều có phần, không đủ ta sẽ đi mua thêm.” “Cảm ơn!” Đám người còn lại vừa sửng sốt vừa ngơ ngác, sau đó rối rít nói cảm ơn, chỉ là trên mặt có thêm mấy phần mờ mịt. Rạp chiếu phim đang tổ chức sự kiện gì à? Lúc này màn hình đã tối xuống, bộ phim điện ảnh sắp bắt đầu chiếu. Ánh mắt mọi người nhìn về phía trước, thỉnh thoảng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.