“Nên như vậy.” Lâm Uyên không than phiền một câu, cho dù buổi trưa mới đến công ty thì cũng không ai dám nói gì hắn. Chịu đi làm là may rồi. Trên thực tế kẹt xe cũng không lâu, Lâm Uyên chỉ đến công ty trễ hơn nửa giờ. Trong lúc đó không ai biết lúc này tại các trường thi ở Tần châu, đám học sinh đang trải qua cảm giác đau khổ cỡ nào. Mà Lâm Uyên cũng không biết tội nghiệt do mình gây ra đã ảnh hưởng đến bao nhiêu người trẻ… Lý Hoài là...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.