Dù là người phản ứng chậm như Lâm Uyên thì sau vô số trường hợp cũng đã nhìn ra điểm này. Giống như hắn và Dao Dao vậy đó, một khi đụng tới lòng đỏ trứng bơ thì anh em cũng không nhận. Cho nên Lâm Uyên không cảm thấy như vậy có gì không tốt. Cũng đến lúc nên trở về rồi. Hắn ở Bội Kinh lâu như vậy đã hao hết sạch lông dê của Lam Vận Hội, bây giờ phải vinh quy bái tổ trở về nhà. Nghĩ tới đây, Lâm Uyên đến tạm biệt Địch Phạm....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.