Ưng Túc động lưng vài cái rồi lại hỏi: “Vậy bây giờ, em đã tin chưa?”
Hồn vía Bảo Vy lúc này đã lên mây, chỉ biết ngoan ngoãn gật đầu: “Em tin, em tin. Anh nói gì em cũng nghe theo.”
Bàn tay Ưng Túc nhẹ vuốt những sợi tóc trên trán cô rồi nhẹ nhàng nói: “Ngoan lắm! Vợ ngoan của anh. Lúc nhỏ thì em suy dinh dưỡng còn bây giờ thì quyến rũ chết người. Lần nào cũng khiến anh tâm tình điên đảo. Coi anh động phòng với em đây.”
Những âm thanh kiều mị sau đó lại liên tục phát ra trong căn phòng hạng sang của khách sạn Jeremy. Cùng lúc đó, tại một phòng khác ở một khách sạn khác, một đôi nam nữ khác cũng lại xoắn xít với nhau không rời.
“Lương Giang, anh chậm chút.” - Tiếng người phụ nữ kêu lên trong căn phòng tối của khách sạn. Hai người vẫn chưa kịp mở đèn thì đã nằm ngả ra chiếc giường đặt giữa phòng.
“Hạ Lê, hai năm rồi, anh mới lại được ôm em. Anh không thể chờ nữa.” - Tiếng Lương Giang gấp gáp và có phần khẩn trương. Anh vừa nói vừa đưa tay cởi áo của Hạ Lê ra.
“Đừng như vậy. Không phải anh đã có bạn gái rồi sao?” - Hạ Lê cố đẩy hắn ra để lấy chút không khí nói chuyện.
Chưa kịp nghe hắn trả lời thì chiếc áo dạ hội của cô đã bị tụt xuống đến eo. Bất ngờ bị lạnh, Hạ Lê kéo chăn chui vào trùm kín người. Lương Giang nhìn thấy lờ mờ bóng cô trốn vào chăn thì nhếch môi cười rồi cởi quần áo của mình ra leo lên giường nằm cạnh cô. Hai người ôm nhau một lúc thì những tiếng rên rỉ bắt đầu phát ra. Hạ Lê liên tục đấm vào lưng Lương Giang bắt anh ngừng lại nhưng anh vẫn thuận thế tiến sâu vào.
“Anh đã có bạn gái rồi mà còn như vậy. Đồ đê tiện.” - Hạ Lê lớn tiếng mắng hắn.
Lương Giang nhếch môi cười đểu nói lại: “Là ai kéo tôi vào một góc khuất giở trò?”
Hạ Lê bất ngờ cứng họng. Hình ảnh của buổi tiệc cưới như hiện ra trước mắt cô. Hôm nay là đám cưới của đàn chị “Bảo Vy” cho nên cô giá nào cũng phải đến mặc dù cô biết sẽ đụng mặc Lương Giang. Nhưng đụng mặt thì sao? Giữa cô và hắn đã kết thúc. Cho nên cô phải tự tin xinh đẹp xuất hiện trước mặt hắn coi như cô chưa từng để tâm về mối quan hệ của bọn họ. Nghĩ vậy, Hạ Lê liền chọn một chiếc đầm dạ hội sang trọng màu đen lộ ra bờ vai thon trần quyến rũ bước vào buổi tiệc.
Điều làm cô bất ngờ hơn chính là Lương Giang không đi một mình như hôm bọn họ có mặt ở phòng đăng ký kết hôn của Bảo Vy và Ưng Túc mà lại đi cùng một cô gái thanh nhã tú lệ. Vừa liêc mắt sơ qua, cô đã biết đó là bạn gái của hắn. Nhìn hai người họ công khai đi lại, công khai nắm tay tự nhiên trong lòng cô thấy khó chịu và quan trọng hơn là ngứa mắt.
Hai năm chia tay với Lương Giang, tự dưng bản thân cô cũng thấy chán việc qua đêm hời hợt với những người đàn ông xa lạ. Bởi vì mỗi khi ở cùng họ cô lại nhớ đến Lương Giang. Nhiều lần như vậy khiến cô không chịu nổi cho nên cũng không muốn tiếp tục cuộc sống như vậy. Chỉ có điều, Lương Giang không chịu gặp cô. Thì ra hắn đã có bạn gái khác.
Trong tiệc cưới của Bảo Vy, Hạ Lê đã uống rất nhiều. Một phút quá chén khiến cô đi không vững lảo đảo đi vào nhà vệ sinh thế nào lại đụng phải Lương Giang đang từ hướng của nhà vệ sinh đi ra. Hạ Lê nhìn thấy anh, cười cười nói mấy lời chúc mừng anh với bạn gái mới. Nói thế nào cô cũng không nhớ chỉ biết sau đó tự nhiên lại thấy mình bị ép vào một góc và chạm môi với hắn. Bây giờ hắn lại nói là cô kéo hắn vào một góc khuất để giở trò. Không biết hắn đang muốn nói đến trò gì mà thành ra cô lại nằm trên giường cạnh hắn.
Đến lúc trời tờ mờ sáng hắn mới buông tha cho cô và nằm lăn ra ngủ li bì. Hạ Lê lê tấm thân mỏi mệt vào phòng tắm để tắm rửa và tẩy xóa đi những dấu tích của hắn trên người mình. Lúc cô bước ra, nhìn thấy hắn ngủ say thì tự nhiên trong lòng có cảm giác bình yên. Cô tiến lại gần, nhìn ngắm gương mặt hắn kỹ càng, đôi mắt khẽ chớp động, nghĩ thầm: “Người đàn ông này sao da mặt lại trắng mịn như vậy, làm phụ nữ như mình cũng phải ghen tị. Nhìn miệng hắn xem, đẹp hơn cả mình nữa, đỏ hồng không cần tô son.” - Càng ngắm Hạ Lê càng thích thú, cô khẽ mỉm cười rồi không tự chủ được mà cúi xuống hôn vào má hắn.
Một cái hôn rất nhẹ, rất nhẹ thoáng qua như chuồn chuồn đạp nước nhưng đủ để cô thấy trái tim mình ấm áp. Dẫu sao thì tình một đêm cứ nên như vậy mà kết thúc. Hãy để cho người nào đó ở bên cạnh hắn và đủ sức mang lại hạnh phúc cho hắn.
Hạ Lê bước ra khỏi giường, nhẹ nhàng mặc lại quần áo và rời đi. Không một chút dấu tích gì được lưu lại ngoại trừ mùi hương trên giường.
...