Mục lục
Bạn Gì Đó Ơi, Chúng Ta Là Vợ Chồng Hả
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 



 



Bất ngờ bị nhấc bổng rồi bất ngờ bị đặt xuống giường, Bảo Vy liền sợ hãi hét lên: “Ưng cầm thú, anh dám giở trò bỉ ổi, tôi sẽ kiện anh.”



Ưng Túc đang loay hoay cởi vài cái nút áo ra thì nghe Bảo Vy gọi mình là “cầm thú”, anh ngẩng lên nhìn Bảo Vy đang rút vào góc đầu giường, trừng mắt hỏi lại: “Em gọi tôi là gì?”




Bảo Vy hất mặt trả lời: “Là cầm thú, cầm thú, cầm thú, cầm thú, cầm thú, cầm thú, cầm thú,



cầm thú, cầm thú, cầm thú, cầm thú, cầm thú, cầm thú, cầm thú, cầm thú,...”



 



Nhìn cô liên mồm liên miệng đặt biệt danh cho mình thì Ưng Túc tức lắm. Anh lên giọng mắng lại Bảo Vy: “Con nhóc này, lúc nhỏ thì gọi tôi là “heo sữa”, lớn một chút thì gọi tôi là “cầm thú”. Tại sao lần nào cũng ví tôi với động vật.”



Bảo Vy lườm hắn xong lại phồng má lên lẩm bẩm: “Vì anh giống mà!”





Ưng Túc nghe thấy thì tức điên người, gắt giọng hét lên: “Em dám nói chồng em như thế hả?”



Bảo Vy chớp chớp đôi mi dài đen sậm mấy cái rồi phồng mặt lên, rồi lại lẩm bẩm rất nhỏ: “Ly hôn rồi mà. Toàn nhận vơ thôi.”







Đáng tiếc, Ưng Túc đã leo lên giường ngồi cạnh cô cho nên dù cô nói nhỏ đến mức nào hắn vẫn nghe thấy.



Hắn gắt giọng quát lại cô: “Em nói gì đấy?”



“Xem ra hôm nay tôi không ra sức trừng phạt em một trận, em sẽ nghĩ tôi thực sự là “thụ”.”



Bảo Vy không hoảng sợ việc hắn dọa mình mà ngược lại buồn cười vì việc hắn đề cập đến chuyện hắn là “thụ”. Ưng Túc thấy cô ôm bụng cười nghiêng ngả thì càng tức tối. Hắn hỏi lại cô: “Em cười cái gì?”



 



Bảo Vy cười đến đỏ mặt, cố gắng lắm mới nói ra được vài tiếng: “Anh là “thụ” sao? Haha...haha...vậy Lương Giang là “công” hả?”



“Em...gái...tôi cá anh là “công”, nhưng tôi lại đánh cá anh là “thụ” vì anh đeo bông ở tai.”



“Haha... haha... haha... Hóa ra tôi đoán đúng. Anh nói xem, tôi thắng cá đó. Cả đời... tôi chưa từng thắng cá... Duy lần này... nhờ anh... thật quá mãn nguyện.”



Nghe xong, Ưng Túc càng tức muốn hộc máu. Anh nghiến răng nghiến lợi rủa thầm: “Được lắm, người phụ nữ này, tôi không dùng sức với em thì em thật nghĩ tôi là “thụ” sao? Coi tôi dùng cách gì trừng phạt em đây?”



Bảo Vy nghe từ trong giọng hắn có mùi nguy hiểm, liền ngưng cười nhìn hắn lom lom. Vẻ hiền lành lương thiện vốn có biến mất thay vào đó là bộ mặt ác ma với nụ cười nham hiểm và ánh mắt tối hơn đêm ba mươi. Bỗng nhiên cô thấy trái tim nhỏ bé của mình run rẩy, hai chân co lại tiến về phía đầu giường. Chỉ có điều cô chậm hơn hắn một bước.



Ưng Túc đã nhanh hơn phản ứng cơ thể của cô, hắn đưa tay ra bắt lấy chân cô. Bảo Vy liền cố sức rút chân về, miệng lí nhí hỏi: “Anh... anh... vẫn... còn... nhớ sao?”







Ưng Túc cười lớn, răng nanh lộ ra ngoài, đầu mọc lên hai cái sừng không khác quỷ satan là bao. Bảo Vy chớp chớp mắt như muốn khóc, mũi cũng cảm thấy hít thở không thông: “ Đừng mà... xin anh đấy... đừng làm vậy mà.”



Hắn không những không buông tha cho cô mà sức ở cổ tay càng vững hơn giữ lấy chặt chân cô, miệng phát ra từng âm băng lãnh: “Em đã biết sợ rồi sao?”



Bảo Vy liên tục gật đầu, gương mặt sợ hãi trông thật tội nghiệp. Ưng Túc nhìn dáng vẻ này của cô bất giác trong lòng lại dâng lên một cảm xúc rất mạnh, như là “con tim lay động”. Mặc dù vậy, trước sau vẫn là không buông chân Bảo Vy ra.



Ưng Túc nhớ đã từng đọc trên mạng rằng: “Khi yêu “thanh mai trúc mã” thì lợi thế lớn nhất chính là hiểu rõ đối phương bao gồm sở thích, sở trường, sở đoản và cả điểm yếu.” (các bạn đang đọc truyện tại Mangatoon. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câuchuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.)



 



Hắn cười thầm trong dạ: “Bảo Vy à, gót chân Achilles* (A-sin) của em chính là ở đây.”



\-\-\-\-\-\-\-\-



Bạn nào đọc bộ truyện “Chị vợ, anh yêu em”của mình thì sẽ biết được câu chuyện về Achilles trong thần thoại Hy Lạp. Ở đây Hạc Giấy chỉ nói đơn giản có nghĩa là điểm yếu của một người nào đó.



Lưu ý “điểm yếu” và “yếu điểm” là hai từ có nghĩa hoàn toàn khác nhau. Yếu ở đây có thể hiểu là mạnh yếu nhưng trong nghĩa tiếng Hán thì còn có nghĩa là quan trọng: chủ yếu.



\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-



Hi các độc giả tại Mangatoon, các bạn đừng quên cho Hạc Giấy biết các bạn đang chờ truyện của mình nhé. Tốc độ đăng tải chương mới sẽ phụ thuộc vào sự ủng hộ của các bạn. Nếu các bạn muốn tìm mình thì hãy ghé ổ của Hạc Giấy trên FB để cập nhật thông tin nhanh nhất của Hạc Giấy nhé. Xin lỗi các bạn vì để tránh trường hợp copy, sao chép và chuyển đổi của một số bạn vô ý thức nên Hạc Giấy đành làm phiền "cảm xúc" của các độc giả bằng những dòng ghi rõ nguồn như thế này. Mong các bạn thông cảm và tiếp tục ủng hộ Hạc Giấy nhé!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK