Tô Noãn còn đang kinh ngạc thì nghe thấy tiếng A Đức khiển trách Anh Tử. "Ai bảo cô xin thuốc cho tôi hả, cô có biết trong hoàn cảnh đó mà muốn tìm thêm một lọ thuốc thì phải mạo hiểm tính mạng hay không, má nó đầu óc cô có bệnh à, người ta mắc nợ gì cô chứ? Đồ ngu..." Tô Noãn cau mày, nhớ lại dáng vẻ lúng túng lại bất đắc dĩ của Anh Tử khi cầu xin bọn họ, cô không nhịn được muốn ra ngoài dạy cho tên đàn ông hung dữ đó...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.