Mộ Kiêu cũng không biết tình cảnh của anh ngày hôm nay sẽ bị đồn thổi như thế nào. Nhưng hễ anh nghĩ đến con bé ngu ngốc đó đang trốn trong góc tối mà cười nhạo anh thì anh không thể nhịn được. Ngày hôm nay, anh nhất định phải bước qua cánh cổng nhà họ Tô. Anh hít một hơi thật sâu, nhìn trái nhìn phải, sau khi chắc chắn là xung quanh không có ai… hai tay chống nạnh, hét lớn một câu: "Tô Noãn… mau ra đây cho anh!" Quả thật là Tô Noãn đang trốn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.