Cô quay đầu nhìn Triệu Dịch Nhiên, câu môi cười cười: “Những lời này tôi chỉ nói một lần, nếu còn có ai muốn ở trong địa bàn của tôi khiến tôi và người của tôi ngột ngạt, vậy thì chỉ có ba chữ: Cút ra ngoài!” Phút chốc, toàn bộ người đứng trong sân chìm vào yên tĩnh. Triệu Dịch Nhiên thay đổi sắc mặt mấy lần, cuối cùng cũng không nói nên lời. Rào chắn bên ngoài đã bị tầng tầng lớp lớp tang thi bao vây, cô ta không sợ, nhưng cô ta còn có mẹ, anh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.