Tô Noãn nhìn đôi mắt đỏ ngầu và dáng vẻ run rẩy của Bạch Thừa Ý, trong lòng bình tĩnh không chút gợn sóng. Thậm chí nàng còn bình tĩnh cảm thán. Suy cho cùng, trước đây hắn chẳng qua cũng chỉ là một đứa trẻ không biết bản thân muốn gì thôi. Hai người như vậy cũng xem như huề nhau… Nàng nhẹ nhàng đẩy tay Bạch Thừa Ý ra rồi dịu dàng nói: "Thừa Ý, chúng ta cứ vậy đi. Chàng buông tay ta, ta cũng buông tay chàng." Còn chưa dứt lời, nàng đã lại bị Bạch...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.