Cô đã nghĩ rằng cô chắc chắn sẽ chết, không ngờ rằng, mạng cô cũng thật lớn. Mộ Kiêu vẫn luôn ở bên cạnh trông cô sao, sao lại mặc kệ vết thương của bản thân được chứ! Trái tim Tô Noãn mềm nhũn. Cô dùng sức giật giật ngón tay rồi từ từ mở mắt ra... Cô nghe thấy một tiếng kinh ngạc: "Tỉnh rồi." Nhưng cô lại bỗng nhiên ngơ ngác. Cô biết mình đã mở mắt ra, tuy nhiên, trước mắt cô bây giờ là một mảng đen dày đặc, vô cùng tối tăm chẳng có một...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.