Mạc Khinh Trần cười nhạt: "Yên tâm, thuốc đó chỉ làm nàng ta mất đi ký ức về người mình yêu nhất tôi, không có thương tổn đối với thân thể đâu." Bạch Thừa Ý trầm mặc một lát, chợt phục hồi tinh thần, ngơ ngẩn gật đầu: "Vậy thì tốt, dùng thuốc xong... ngươi cứ mang nàng đi đi, rời xa tất cả mọi thứ ở đây, thay ta, thay ta chăm sóc nàng thật tốt." Mạc Khinh Trần nhún vai, bĩu môi, hoàn toàn không tương xứng với khí chất xuất trần của hắn: "Ta chưa từng chăm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.