“Mộ Kiêu cậu…” Lời nói hung hăng của Viên Trọng lập tức ngưng lại khi anh ấy thấy Tô Noãn đang dắt theo một bé gái, sau đó nhìn Tô Noãn như nhìn thấy quỷ: “Mẹ kiếp, Mộ Kiêu cậu có bệnh à?” Người đáng ghét nhất mà anh ấy gặp từ bé, vậy mà lại trông một đứa trẻ? Tô Noãn cau mày: “Đừng chửi thề trước mặt trẻ con.” Viên Trọng: “Tôi…” Nhóc con nhìn bộ quần áo Viên Trọng mặc, rồi lại quay đầu nhìn Tô Noãn: “Anh ấy làm công việc giống anh ạ? Trang phục...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.