Tầm mắt bỗng dưng bị một bàn tay chặn lại, giọng nói lạnh lùng của La Tẫn vang lên bên tai. "Chẳng có gì đẹp mắt." Tô Noãn xoay người nhìn La Tẫn, mỉm cười, cũng mặc kệ trên mặt của mình có phải cũng lấm lem máu bẩn như anh hay không, cứ thế nhào thẳng về phía anh. "La Tiểu Hỏa à, em phát hiện ra rằng anh thật sự bắt đầu quan tâm em rồi." Sắc mặt La Tẫn cứng đờ, sau đó hừ lạnh một tiếng rồi quay lưng bỏ đi. Anh mà lại quan tâm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.