Cô biết, với một người mặt ngoài thản nhiên nhưng nội tâm âm u bệnh hoạn như La Tẫn, có thể đi đến bước này đã là không dễ dàng gì. Thấy được ánh rạng đông... bình minh sẽ chẳng còn xa nữa! Ngay lúc Độc Nhãn Long bước vào, cô vội thu chiếc áo khoác bị La Tẫn xé rách vào nhẫn, lấy một chiếc trông không khác lắm ra. Độc Nhãn Long vừa vào đã nhìn thấy đôi môi đỏ mọng vì vừa bị La Tẫn cắn và gương mặt ửng hồng của Tô Noãn, ý dâm trong...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.