Xe ngựa vào thành, Tô Noãn vén rèm lên. Nàng và Mạc Khinh Trần đều buộc một cái khăn có tẩm thuốc lên mặt mình. Nàng nhìn thấy dấu chân lác đác trên đường phố. Cho dù có người thì mặt người đó cũng vàng vọt, trên mặt chẳng có chút hy vọng gì. Đây là một nơi chờ chết. Ngoài thành, vôi sống được quét thêm một lớp rồi lại một lớp để dịch bệnh không lan truyền ra ngoài. Một khi dịch bệnh trong thành không thể khống chế thì kết cục cuối cùng chính là nơi này...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.