Sanh Sanh rõ ràng đã hơi luống cuống, không còn dáng vẻ tham tiền thường ngày nữa. Tô Noãn cười cười vỗ vỗ Sanh Sanh, nắm tay cô bé ra ngoài, mới đi vài bước đã thấy Diệp Phàm xách một con dao đi thẳng ra ngoài, bộ dáng muốn giết người, nàng hơi đau đầu. "Bỏ dao xuống đi... người ta mang theo rất nhiều người, nếu thật sự động chân động tay, dao của cậu cũng chẳng giúp được gì đâu.” Tô Noãn bất đắc dĩ nhìn Diệp Phàm, bộ dáng như dạy dỗ trẻ con: "Bây giờ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.