Chẳng có ai dư thừa cảm xúc để đi thông cảm cho một cô tiểu thư được nuông chiều từ bé cả. Dù sao giờ đã là mạt thế rồi, họ cũng không biết bản thân có thể sống được đến ngày mai hay không, lấy đâu ra sự nhàn rỗi để đồng cảm với một cô tiểu thư đã được sống trong sung sướng mười mấy năm, có khi còn nhiều hơn thời gian hưởng thụ cả cuộc đời họ cộng lại. Sau khi ăn xong, đoàn người xem lại bản đồ rồi quyết định tiếp tục đi về...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.