"Xin lỗi, là em không tốt, xin lỗi..." Tô Noãn gục xuống bàn nghẹn ngào, Ba Tám lo lắng sắp bốc hỏa. "Ký Chủ, Ký Chủ cô phải mạnh mẽ lên, cô đừng khóc, làm ơn..." Tô Noãn không tiền đồ khóc lớn, cô cảm thấy trong lồng ngực có thứ gì đó đè nén rất lâu, hôm nay giống như vỡ đê, cô không muốn quan tâm đến chuyện gì nữa. "Ba Tám..." Ba Tám: "Đây, tôi ở đây, tôi ở đây!" Viên Trọng: "Cậu, cậu còn dám gọi như vậy, cẩn thận tôi đánh cậu!" Lúc này Mộ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.