Cuộc sống của chúng ta official: Mùa hai sắp khởi quay, chúng ta hoan nghênh @ Tô Tinh Dã S gia nhập liên minh của chúng ta.
Tổ tiết mục từng tung tin không ít nghệ sĩ nên mọi người đều nghĩ ít nhất sẽ dính một trong số đó, nhưng hóa ra lại là Tô Tinh Dã, ngay cả Mãn Thiên Tinh cũng bất ngờ, họ cũng nghe người khác nói mới biết.
Tô Tinh Dã đang là hoa đán ăn khách, mức độ phổ biến tất nhiên là không cần phải nói, hơn nữa trong ba năm qua, ngoài trừ ghi chương trình "Thử Thách Giới Hạn" ra thì cô cũng chưa bao giờ quay bất kỳ chương trình nào khác, trọngtâm vẫn luôn đặt trên phim trường. Tuy có giá trị nhan sắc cao nhưng cô hiếm khi tương tác trên mạng, hễ vào đoàn phim là mất tích ngay, lần này có thể nhận tham gia chương trình đúng là khiến Mãn Thiên Tinh phấn khích chết được!
Mà các cô gái Vọng Tinh cũng rất hạnh phúc. Khách mời cố định trong "Cuộc sống của chúng ta" là Lương Đẳng, mà Lương Đẳng là ai, là em út của YLQSL, người em trai Thẩm Vọng Tân yêu thương nhất, bất kể nghĩ thế nào cũng làm các cô gái Vọng Tinh rất hưng phấn.
Thẩm Vọng Tân đã cạo đầu một ngày trước khi gia nhập đoàn phim.
Tô Tinh Dã cũng biết hôm nay anh sẽ cạo trọc đầu, nhưng anh không chịu cho cô quay video, không muốn cho cô về nhà xem lại nên sau khi xong việc cô vội chạy về nhà, vừa vào cửa liền gọi: "Thầy Thẩm, mau ra đây cho em xem một chút nào."
Sau khi Thẩm Vọng Tân đi ra, Tô Tinh Dã hơi ngây ngẩn, đầu anh đã gọn gàng sạch sẽ, ngũ quan cường tráng, ánh mắt sâu thẳm, thêm vào đó, khoảng thời gian này, anh đang nghiên cứu kịch bản nên vô hình chung dần dần có nét của Trần Tiêu. Cô hét lên một tiếng rồi nhào vào lòng anh, "Thầy Thẩm, anh cũng quá ư là đẹp trai rồi đó?"
Thẩm Vọng Tân thuần thục ôm cô, Tô Tinh Dã cũng vòng chân qua eo anh, hai tay tự giác ôm lấy đầu anh, không còn cảm giác mềm mại đen dày như lúc trước, có lẽ cạo hơi ngắn một chút nên sờ vào còn đâm tay, cô nói một cách chân thành, "Thầy Thẩm, vẻ ngoài của anh cực kỳ đẹp trai luôn đó."
Thẩm Vọng Tân cố ý nhướng mày như thói quen của Trần Tiêu, "Ồ, phải không?"
Cách ăn nói lưu manh này khiến tim của Tô Tinh Dã loạn nửa nhịp, anh bây giờ đúng là Trần Tiêu rồi.
Thẩm Vọng Tân nhìn thấy Tô Tinh Dã ngây người nhìn mình chằm chằm thì ngẩng đầu muốn hôn cô.
Tô Tinh Dã phản ứng lại bèn đưa tay che miệng, "Không thể hôn em."
Thẩm Vọng Tân: "???"
"Trần Tiêu không có dính người như vậy đâu."
Thẩm Vọng Tân: "???"Ánh mắt Thẩm Vọng Tân lóe lên, đầu lưỡi quét qua lòng bàn tay cô, Tô Tinh Dã kêu lên một tiếng, cảm thấy một trận tê dại, anh hơi cong môi, "Bây giờ người ôm em không phải là Trần Tiêu."
Tô Tinh Dã cúi đầu cười, cụng trán anh, "Thầy Thẩm, hôm nay em quay quảng cáo một ngày, mệt quá rồi."
Thẩm Vọng Tân nâng cô lên, ôm cô xoay người đi về phía phòng tắm.
"Anh làm gì đấy?"
"Tắm."
"Hả?"
“Mát xa toàn thân.” Đang nói chuyện thì đã đi tới cửa phòng tắm.
Tô Tinh Dã cảm thấy có gì đó không đúng, lập tức vươn tay kéo cửa phòng tắm, "Em cảm thấy em không cần phải xoa bóp toàn thân đâu."
"Anh nghĩ là em cần."
“Em thực sự không cần đâu.” Vừa dứt lời, cô đã bị anh ép đi vào.
Nước ấm từ trên đầu chảy xuống, Tô Tinh Dã gần như không thể mở mắt, cô đưa tay muốn lau, nhưng lại bị người khác giữ chặt cổ tay, môi bị chặn lại, nước nóng trong phòng tắm nhanh chóng bao phủ hai người, tiếng nước chảy xen lẫn tiếng nức nở loáng thoáng.
***
Tô Tinh Dã nằm xấp trên giường để Thẩm Vọng Tân sấy tóc cho cô, sau khi sấy xong cho cô, lúc này cô mới ồn ào: "Lưng của em đau quá."
Thẩm Vọng Tân cất máy sấy tóc, vươn tay vén đồ ngủ của cô, vừa lộ ra vòng eo đã bị Tô Tinh Dã đập tay: "Anh làm gì vậy?"
"Không có làm gì cả, để anh xem một chút."
Sau lưng thật sự đỏ ửng, chắc là do ban nãy anh đè cô lên vách tường.
Tô Tinh Dã không nghe thấy anh lên tiếng cả buổi trời, vừa định xoay người xem anh đang làm gì thì vai cô đột nhiên bị ấn nhẹ vào, sau đó một nụ hôn ấm áp rơi xuống lưng cô, một, hai, ba...Tô Tinh Dã nhịn không được co người lại, giọng nói cũng run rẩy hơn mấy phần, "Anh... anh làm gì vậy?" “Có đau không?” Anh hỏi.
"Thực ra thì... cũng không đau như vậy..."
"Xin lỗi em."
“Không… không sao.” Cô bò dậy, xoay người nhìn anh, bổ sung một câu, “Thật đấy.”
Thẩm Vọng Tân duỗi tay ôm cô vào lòng, "Lần sau anh sẽ chú ý."
“Lần sau chúng ta không ở trong phòng tắm được không?” Thực sự rất mệt.
"Được."
...
Hôm sau khi Thẩm Vọng Tân thức dậy, Tô Tinh Dã vẫn chưa tỉnh, lúc anh chuẩn bị rời đi thì người trên giường vẫn còn ngủ say, anh bước tới hôn lên má cô một cái, "Tinh Tinh, anh đi đây."
Tô Tinh Dã dạ một tiếng, giơ tay ôm cổ anh: "Em không nỡ xa anh."
“Ngoan.” Thẩm Vọng Tân cười, xoa đầu cô.
"Vậy anh đi đường cẩn thận một chút, đến thì gửi tin nhắn cho em."
"Được rồi, anh sẽ, em ngủ tiếp đi, còn sớm."
"……Vâng."
Thẩm Vọng Tân không dám chậm trễ nữa, sợ rằng nếu ở lại thêm vài giây nữa thì thật sự sẽ không thể rời khỏi đây, vì vậy sau khi chỉnh lại chăn cho cô xong thì đi ngay.
Khi Tô Tinh Dã tỉnh dậy, bên ngoài trời đã sáng, theo thói quen cô gọi một tiếng "Thẩm Vọng Tân", không nhận được câu trả lời, trí nhớ của cô mới từ từ quay trở lại. Sáng nay anh đã đi rồi, đi Hoành Điếm khởi quay, cô vùi mặt vào gối, qua một lúc cô chợt nghĩ tới điều gì đó bèn giơ chạm vào điện thoại bên cạnh, mở WeChat ra thì thấy tin nhắn anh gửi cho mình, đã đến Hoành Điếm, bèn nhắn lại cho anh một tin, sau đó cô dần tỉnh ngủ.
Sau khi Thẩm Vọng Tân vào Hoành Điếm, Tô Tinh Dã bên này cũng phải thu dọn chạy đi ghi hình "Cuộc sống của chúng ta". Địa điểm ghi hình "Cuộc sống của chúng ta" mùa này là ở một quận nhỏ ở Hàng Châu. Sáng sớm hôm sau TiểuThuần đã đến đón cô, sau khi sắp xếp xong hai người mới lên đường đến sân bay.
Chỗ này Tô Tinh Dã đã lên đường đến Hàng Châu, bên kia Lương Đẳng đã đi qua đó từ trước cũng bị sắp xếp để đón người, "Đẳng Đẳng, lát nữa cậu đi đón Tinh Dã đi."
Người nói chuyện với cậu chính là người dẫn chương trình tạp kỹ nổi tiếng Ngô Điển, còn có một ảnh đế nổi tiếng là Kim Hàn, họ đã ở trong làng giả trí nhiều năm, có danh tiếng rất tốt, đồng thời hai người họ cũng là khách mời cố định được tổ chương trình mới tới để giữ ratings.
Lương Đẳng nghe vậy liền đặt cái giỏ trong tay xuống, nói: "Được rồi, em đi ngay."
Lương Đẳng thu dọn đồ đạc xong đi ra nói với bọn họ: "Thầy Ngô, thầy Kim, vậy em đi đón người đây?"
Ngô Điển gật đầu, "Được rồi, đi đường cẩn thận một chút, phải hòa nhã với người ta đó."
"Vâng, em biết rồi."
Sau khi Lương Đẳng ra cửa, Kim Hàn đang xử lý cá trích nói với Ngô Điển: "Hình như Tinh Dã nhỏ hơn cậu ta vài tháng."
"Hình như là vậy."
Nói xong, hai người nhìn nhau, khóe miệng lộ ra một nụ cười ăn ý.
—— A đu, nụ cười quen thuộc này, thầy Ngô và thầy Kim còn không buông tha cho Đẳng Đẳng à?
—— Ha ha ha, sao chương trình này giống cha mẹ sắp xếp xem mắt cho con trai vậy
Sau khi Tô Tinh Dã xuống máy bay, Lương Đẳng đã đợi rất lâu, sau khi nhìn thấy Tô Tinh Dã trong đám đông, lập tức vẫy tay chào cô, tiếng "Chị dâu" thiếu chút đã thốt ra.
Tô Tinh Dã cũng nhìn thấy Lương Đẳng, mặc dù họ rất thân nhưng đây là một chương trình tạp kỹ được ghi hình, trong mắt cư dân mạng, đây là lần đầu hai người họ gặp nhau nên phải diễn một chút.
Lương Đẳng hơi kiềm lại nụ cười, cậu chạy về phía cô giơ bảng hiệu của nhóm chương trình lên, "Xin chào, em tên là Lương Đẳng."
Tô Tinh Dã cười đáp lại, "Xin chào, tôi là Tô Tinh Dã." “Em tới giúp chị mang hành lý.” Vừa nói Lương Đẳng thuần thục đưa tay giúp Tô Tinh Dã cầm lấy vali.
—— Ai, cảnh Đẳng Đẳng giơ tay giúp quen ghê?
——Hahahahaha, sao tự dưng thấy ngọt ghê, chuyện gì xảy ra vậy?
—— Đẳng Đẳng luôn rát lịch sự, giúp khách mời nữ cầm đồ cũng không phải lần 1 lần 2 đúng không?
——Đúng vậy, đừng nhấn CP một cách mù quáng mà, người ta chỉ đang hết lòng vì chương trình thôi ok?
Bên này cả hai lên xe do nhóm chương trình sắp xếp, vì hai người là lần đầu gặp mặt, fan hai nhà cũng đều biết, cậu út của họ không phải người hướng ngoại, còn Tô Tinh Dã lại nổi tiếng chậm tiêu, không thích nói chuyện. Tuy Lương Đẳng rất lịch sự cũng rất lễ phép, nhưng chưa bao giờ nhiệt tình với khách mời nữ, đến đạn mạc cũng cười nói xem ra là “kế hoạch tác hợp của thầy Ngô và Thầy kim lại phải thất bại rồi. "
Nhưng lần này đạn mạc vui hơi sớm rồi vì giây kế tiếp trong ống kính truyền hình trực tiếp hai người bất ngờ đề cập tới thời tiết, còn là Lương Đẳng chủ động.
"Thời tiết ở đây khá lạnh, chị có mang quần áo dày không?"
"Ừm, có mang theo."
“Vậy thì tốt, đúng rồi, cái này cho chị.” Lương Đẳng đột nhiên lấy ra một chiếc cốc giữ nhiệt từ trong ba lô mang theo bên người đưa cho cô.
"Bên trong có nước ấm, chị uống tí đi."
Tô Tinh Dã đưa tay ra nhận lấy, "Cảm ơn cậu."
Vừa mở nắp ra một hương thơm quen thuộc chợt ập vào mặt, cô vô thức nhìn Lương Đẳng một cái, mấy ngày nay cô bị cảm, lúc ở nhà đã bị Thẩm Vọng Tân bắt uống thuốc nên vừa ngửi thấy mùi thuốc quen thuộc, cô lập tức hiểu ra.
- Trời má! Dù con trai ta lịch sự lại lịch thiệp nhưng chưa bao giờ chủ động như vậy nha!!
- Má ơi! Đưa nước ấm nữa chứ! Cũng ngọt ngào ghê!!
——Lại chủ động hỏi xem người ta có mang quần áo dày không, lại cho nước ấm, muốn khóc ghê! Con trai tôi đã lớn rồi!——Vọng Tinh ơi, Lương Đẳng chưa bao giờ chủ động như vậy, nói không chừng là do ai đó gửi gắm đó... Tôi cảm thấy giống như đầu bị đụng thứ gì đó
—— Má, cảm ơn chị em gái! Tôi cũng bị đụng đầu!! Là thật! Là thật! Bọn họ chắc chắn đang bí mật hẹn hò!
—— YLQSL bọn họ, Tinh Tinh đã hợp tác được ba người rồi, hahahaha Tinh Tinh muốn nhận thầu YLQSL sao?
——Tôi có thể dream Tinh Tinh nhận thầu YLQSL không?
...