Thao Thiết bà bà mở miệng liền nói:
- Cái loại thịt viên kia còn không? Cái loại thịt viên như thủy tinh ấy?
- Đúng vậy, còn không?
Lý Thanh Thanh cũng vội vã tiếp lời. Thanh âm thật dễ nghe.
- Những viên thịt này chế biến cực kỳ khó khăn, đã hết rồi.
Phong Vân Vô Ngân mặt không hề biến sắc nói.
Lý Vạn Tiên liếc mắt nhìn Phòng Vân Vô Ngân, sau đó nói:
- Thiếu niên họ Quách, ngươi không cần phải giấu diếm. Những viên thịt kia chứa đựng tinh hoa của mãnh thú Tiên Thiên, bổ dưỡng vô cùng, quả thật là một đan dược vô cùng tuyệt diệu! Tuy nhiên, ta cùng Thao Thiết bà bà, tu vi đã đạt Hạo Khí cảnh, đương nhiên không ham muốn những thứ đó của ngươi. Nói một cách khác, có ăn nhiều hơn nữa những viên thịt đó thì cũng không thể nào thay đổi được thể chất của ta cùng Thao Thiết bà bà.
- Ồ.
Phong Vân Vô Ngân vừa nghe lời này, trong lòng nhất thời thả lỏng.
Lý Vạn Tiên trịnh trọng nói:
- Tuy nhiên, bí mật của những viên thịt này, càng ít người biết càng tốt. Những võ giả đạt được Tiên Thiên Tử Khí cảnh, Tiên Thiên Hạo Khí cảnh cũng sẽ không thăm dò bí mật này. Nhưng những võ giả Hậu Thiên, võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh, chỉ sợ họ sẽ không bỏ qua. thiếu niên họ Quách, ngươi an tâm, Lý Vạn Tiên ta xuất ngôn cửu đỉnh, nhất định sẽ giúp ngươi giữ bí mật này. Về sau, chúng ta đều là người một nhà, bí mật của ngươi cũng chỉnh là bí mật của ta, tuy hai mà là một. Thao Thiết bà bà là đại yêu đầu, tính tình thuần phác, ngây ngô, nhất định sẽ không nói ra. Thanh Thanh là vợ ngươi, đương nhiên sẽ không nói ra.
- Phụ thân đại nhân! Con nói muốn làm vợ của hắn bao giờ.
Lý Thanh Thanh nhất thời không chịu, liếc mắt nhìn Lý Vạn Tiên. Đột nhiên, nàng liếc nhìn bụng dưới của Phong Vân Vô Ngân.
- Người này cổ quái vô cùng, hình như có khí tức của yêu thú, tuy nhiên thực lực thoạt nhìn lại không mạnh.
- Ta rất có hứng thú với món thịt viên cửa ngươi. Hay là ngươi về bên cạnh bổn tiểu thư ta, thế nào? Ngươi yên tâm, bổn tiểu thư nhất định sẽ không bạc đãi ngươi.
Phong Vân Vô Ngân trong lòng dâng lên một trận hờn dỗi, sau đó hắn vỗ vỗ bụng dưới.
- Đây chỉ ỉà một môn công pháp mà ta đang tu luyện mà thôi, ít ngày nữa đại công cáo thành, bụng dưới sẽ tự động khôi phục nhự cũ. Tuy nhiên, Thanh Thanh tiếu thư xem thường thực lực của ta, về điểm này, ta không phục.
Phong Vân Vô Ngân tu luyện thành công Thiên Địa Bá Khí Quyết, Yêu Thai Bí Thuật cũng có những tiến triển nhất định, trong ngực khí phách ngang dọc, lệ khí trùng trùng, không được phép khinh bỉ. Những cường giả như Vạn Kiếm Tôn Giả, Lý Vạn Tiên, Thao Thiết bà bà xem thấp Phong Vân Vô Ngân thì Phong Vân Vô Ngân không có gì để nói, chỉ thầm hạ quyết tâm, hăng hái tu luyện, mưu đồ ngày sau có thể rửa nhục. Thế nhưng, Lý Thanh Thanh chỉ là tu vi Hậu Thiên, có gì mà dám khinh thường Phong Vân Vô Ngân? Điều này càng khiến cho Phong Vân Vô Ngân muốn nổi giận.
Trong mắt tức giận nhìn về phía Lý Thanh Thanh, chiến ý nổi lên.
- Hả?
Lý Thanh Thanh không tức giận mà tỏ ra kinh hãi.
- Quái nhân, quả nhiên là quái nhân. Bổn tiểu thư từ trước tới giờ còn chưa từng gặp ai trợn trừng mắt nhìn mình như thế. Ta ngay cả Đế Huyền đã tấn chức cảnh giới Tiên Thiên còn không sợ, sao lại sợ ngươi? Cũng được, muốn kết hôn với ta thì thực lực phải hơn ta...
Dừng lại một lúc, Lý Thanh Thanh quay sang nhìn Lý Vạn Tiên.
- Phụ thân đại nhân, hay là để nữ nhi tự mình thỉnh giáo thực lực của vị thiếu hiệp này.
Nói xong, trong mắt Lý Thanh Thanh lóe lên một tia giảo hoạt, huyền khí ở phía sau dâng lên, khi thì hóa thành trăm hoa rực rỡ, khi thi hóa thành vạn đuểu chơi đùa, khi thì lại là biển rộng mênh mông, biến hóa muôn hình muôn vẻ. Chứng tỏ lực khống chế huyền khí cực kỳ tinh diệu.
Lúc này, nàng đã vứt bỏ cái hình tượng băng thanh ngọc khiết hàng ngày, thay vào đó là khắp người tỏa ra khi tức thô bạo hung tàn.
- Ừm?
Phong Vân Vô Ngân đưa tay nhẹ nhàng sờ mũi.
- Cô gái này xem ra cũng rất hung tàn.
Lý Vạn Tiên híp mắt lại, cười nói:
- Thanh Thanh, phụ thân suốt đời kiêu ngạo. Con làm nữ nhi của ta, tất nhiên cũng có khí khái hào hùng, nhuệ khí bừng bừng. Ta sớm biết con không phục cuộc chọn rể lần này. Cũng tốt, hôm nay cho con với thiếu niên họ Quách đối chiến một chút, nếu như con bại thì từ sau không được phá quấy, ngoan ngoãn làm vợ hắn!
Sau đó Lý Vạn Tiên quay sang nói với Phong Vân Vô Ngân:
- Thiếu niên họ Quách, ngươi chớ bị bề ngoài của nữ nhi ta mê hoặc, nàng thật ra là một con ngựa hoang, chỉ có cường giả chân chỉnh mới có thể thu phục.
- Ha ha ha ha!
Phong Vân Vô Ngân cao giọng cười.
- Nếu ta ngay cả Thanh Thanh tiểu thư cũng không đánh nổi thì làm sao dám đối chiến với Đế Huyền?
Trong lúc Phong Vân Vô Ngân nói chuyện, ẩn giấu khí tượng đế vương, uy nghiêm trang trọng.
- Được, ta làm chủ, các ngươi hãy chiến một trận đi.
Theo tiếng nói của Lý Vạn Tiên, cảnh tượng trong đại sảnh đại biến, thời thế thay đồi, giống như thế sự xoay vần, vật thị nhân phi.
Một lúc sau, Phong Vân Vô Ngân cùng Lý Thanh Thanh đi đến chỗ thạch anh trên lôi đài.
Bốn phía lôi đài trời đất mênh mông, đều là hạo khí.
Lý Thanh Thanh và Phong Vân Vô Ngân đứng đối diện.
- Muốn làm nam nhân của ta thì phải bước qua cửa này!
Toàn thân Lý Thanh Thanh khí thế ùn ùn kéo đến, phía sau xuất hiện một đám mây huyền khí, bên trong phát ra âm luật tuyệt diệu của các loại nhạc khí, thướt tha uyển chuyển, du dương réo rắt, khiến người ta cảm thấy như lạc vào trong tiên cảnh.
Trong khoảng thời gian ngắn, tâm trạng Phong Vân Vô Ngân tỏ ra chút dịu dàng, quán nhập nội tâm, làm tan rã ỷ chí chiến đấu!
- Ha ha! Dưới Hậu Thiên, sẽ không phải là địch thủ của ta! Ngươi là con rể mà cha ta thầm định, nhưng không phải là người mà Lý Thanh Thanh ta lựa chọn!
Trong tiếng cười giòn tan của Lý Thanh Thanh tỏa ra sát khí vô cùng vô tận!
Đột nhiên, hàng loạt âm luật kiều diễm đột ngột biến điệu, trở thành tâm sự buồn bã, bách chuyển thiên hồi, khiến người rơi lệ.
Trong không trung, binh uy hỗn loạn, cát bụi mù mịt, có hàng nghìn thiên quân vạn mã khí tức nghiêm nghị liều chết xông lên!
- Phá!
Thình lình, linh hồn Phong Vân Vô Ngân rung lên, yêu thai trong cơ thể tỏa ra hào quang mơ hồ, bách tà bất xâm!
Âm luật quanh quẩn ở bên tai, trong đầu, nhất thời xóa tan thiên quân vạn mã do huyền khi tạo thành.
- Dùng âm luật quấy nhiễu tinh thần của ta, khiến ta sinh tâm ma, ảo giác, thủ đoạn này quá thấp kém, không có gì phải sợ!
Phong Vân Vô Ngân ánh mắt nghiêm nghị nhìn Lý Thanh Thanh.
- Chút tài mọn mà thôi!
Đột nhiên trong lúc đó, phía sau Phong Vân Vô Ngân tuôn ra Tử Thiên Vân Vụ, mờ ảo như tiên, kiếm khí trùng tiêu!
6 phần kiếm ý dung hợp trong vân vụ, hình thành kiếm khí vòng xoáy, thu nạp thiên địa linh khí, mượn thiên địa đại thế chém giết tất cả yêu tà!
Phong Vân Vô Ngân bước lên một bước về phía Lý Thanh Thanh, kiếm khí trùng trùng!
- Hả? Quả nhiên có chút bản lĩnh!
Đôi mi thanh tú của Lý Thanh Thanh nhíu lại, cùng lúc đó, trong đám mây huyền khí phía sau nàng ẩn hiện 999 danh đồng nam, 999 danh đồng nữ, tay cầm các loại nhạc khí, ra sức thổi lên.
Các âm luật dày đặc ngưng tụ quanh người Lý Thanh Thanh. Cả người nàng tiên âm lượn lờ, dưới chân sinh ra hai đóa Bạch Liên, gương mặt thánh khiết vô cùng, như cửu thiên chi nữ hạ phàm.
Phong Vân Vô Ngân ngưng tụ kiếm ý đến đỉnh điểm lại bắt đầu từ từ suy kiệt!
- Cái gì? Không ngờ có thể làm tan rã kiếm ý dung hợp thiên địa đại thế của ta? Nữ nhân này, thiên phú có lẽ sánh vai cùng Doanh Thắng!
Phong Vân Vô Ngân không hề giằng co, phía sau kiếm khí tiên vụ long quyển phong đột ngột gào thét, trong nháy mắt hình thành một đạo kiếm mang dài mấy trượng, vượt mọi chông gai, trực tiếp hướng về phía Lý Thanh Thanh!
Đạo kiếm mang này chỉnh là ngưng tụ toàn thân kiếm khí của Phong Vân Vô Ngân, lấy 6 phần kiếm ý dung hợp thiên địa đại thế. Trên kiếm mang ẩn chứa toàn bộ chiêu thức của bộ kiếm pháp Thiên Biến Vạn Huyễn Vân Già Vụ Nhiễu.
- Bách Âm Ma Sát Công! Phá cho ta!
Sau một tiếng quát tháo của Lý Thanh Thanh, 999 danh đồng nam, 999 danh đồng nữ đằng sau không ngờ bẳt đầu xoay tròn, bay xung quanh Lý Thanh Thanh, ra sức thổi, hàng vạn hàng nghìn âm phù bạo xuất, giống như hồng thủy, kéo đạo kiếm mang kia của Phong Vân Vô Ngân đi!
Sau một khắc, những âm phù chi chít va chạm trên kiếm mang của Phong Vân Vô Ngân phát ra những âm tiết tuyệt diệu, như mựa rơi tí tách, châu tiên ngọc bàn, vô cùng êm tai.
- Đinh! Đinh! Đinh! Đinh!
Kiếm mang của Phong Vân Vô Ngân bị âm luật cản trở, trở thành chú ốc sên thong dong, không thể chém tới Lý Thanh Thanh! Trên kiếm mang bao hàm kiếm khí, kiếm ý, thiên địa đại thế, chiêu số, đều lần lượt tiêu tàn, hầu như không còn gì!
- Không ngờ có thể hóa giải một đạo kiếm mang ngưng tụ toàn thân kiếm ý của ta! Công pháp mà Lý Thanh Thanh đang luyện chí ít cũng phải là Địa giai!
Kiếm mang của Phong Vân Vô Ngân bị cản trở, nhưng trong lòng gặp phải cường thủ, Thần Lực Chùy từ trong nạp giới nhanh nhẹn lấy ra, hai tay tri chuy, toàn thân bộc phát ra thần lực hơn 3 giao lực, trên đỉnh đầu huyền phù sừng sững, thiên sơn vạn thủy, tầng tầng lớp lớp!
- Trận chiến này không ngờ lại làm tăng tốc độ ấp yêu thai! Ha ha ha ha! Quá tốt!
Lúc này, Phong Vân Vô Ngân cầm chùy đánh loạn xạ, bụng dưới lúc thì trương phồng lên rồi đột nhiên lại xẹp lép, khí tức hoang dã ùn ùn kéo đến, khiến hắn giống như có Ma Thần phụ thể!
Trước uy thế như vậy, Lý Thanh Thanh rốt cuộc cũng cảm thấy sợ hãi. Trong lòng nàng bỗng nảy ra suy nghĩ, mình không thể đánh thắng vị thiếu hiệp trước mắt này.
Tuy nhiên, nàng chỉnh ỉà kiêu hùng chi nữ, tính tình cứng cỏi, bất khuất, làm sao có thể bại bởi Phong Vân Vô Ngân.
Đột ngột trong lúc đó Lý Thanh Thanh đạp không bay lên, huyền khí vân đàng sau biến thành một chòi nghỉ mát, một bãi đá, một chiếc ghế, một chiếc đàn tranh. Lý Thanh Thanh vô cùng nho nhã ngồi trên ghế đá, mười ngón tay bắt đầu gảy đàn.
- Leng keng!
Đột nhiên, âm tiết đầu tiên bay rạ, trong hư không sinh ra một đạo kiếm mang!
- Vù!
Kiếm mang chém thẳng về phía Phong Vân Vô Ngân!
- Thất Huyền Vô Hình Kiếm!
- Phá cho ta!
Phong Vân Vô Ngân tiến nhập trạng thái chiến đấu oanh liệt, trực tiếp một chùy phá nát mũi nhọn của đạo kiếm mang kia, trong đan điền bạo xuất một cánh tay giao long, tiện tay ném Phong Vân Vô Ngân lên không trung, cầm chùy đánh về phía chòi nghỉ mát của Lý Thanh Thanh.
Chòi nghi mát Bồ Công Anh giống như có gió bay lên, tự động né tránh chùy kích của Phong Vân Vô Ngân. Lý Thanh Thanh không ngừng gảy đàn tranh tạo ra từng đạo kiếm khí vô hình, hung uy sắc bén, điên cuồng chém về phía Phong Vân Vô Ngân!
Trên mỗi đoạn kiếm mang đều ẩn chứa âm luật vô tận cùng 5 phần kiếm ý, mang theo nỗi sầu triền miên, cho dù là anh hùng thật sự cũng không thể khổng chế được, trong nháy mắt ý chí sắt đá biến thành liễu rủ!
Mà, Phong Vân Vô Ngân tâm chí vô cùng kiên định, Tiên Thiên Cương Thể, thần lực 3,5 giao lực, chư pháp bất phá, không hề bị ảnh hưởng bởi những âm thanh kia, quyền chùy oanh kích mãnh liệt!
Chòi nghỉ mát bay lượn khắp nơi tránh né sự truy đánh của Phong Vân Vô Ngân.
- Bang bang bang bang!
Mỗi một chùy thất bại, Phong Vân Vô Ngân đều hung hăng nện trên lôi đài, đem lôi đài thủy tinh đập nát, mảnh vụn bay đầy trời.
Lúc Lý Thanh Thanh gảy đàn tranh, tinh thần cũng không thể nào giữ bình tĩnh, chỉ cảm thấy, một con cự thú Hồng Hoang cổ xưa đang không ngừng truy kích bản thân, sức lực kinh khủng, mang khí tức thượng cổ bàn khiến phương hướng của nàng dao động, có vài lần thiếu chút nữa là gảy sai thang âm.
Sau mỗi trận cuồng kích, yêu thai trong cơ thể Phong Vân Vô Ngân hoạt động ngày càng dữ đội, một sừng của đầu giao long kia đã hoàn toàn phá khe đi ra!
Đầu giao long đang dần dần giãy dựa đi ra!
- Ha ha ha ha! Đầu giao lông sắp ấp ra rồi!
Phong Vân Vô Ngân tăng cường chùy kích, mỗi một chùy đánh ra sẽ kết hợp với yêu thai sinh ra một lực kích thích.
Việc ấp đầu giao long sẽ sớm hơn một chút!
Kỳ thực, lúc này, Phong Vân Vô Ngân đã hoàn toàn không để ý Lý Thanh Thanh. Hắn chi coi trận chiến lần này trở thành cơ hội hiếm có để ấp đầu giao long!
Đột nhiên, linh hồn Phong Vân Vô Ngân cứng lại, hẳn từ giữa không trung nhảy xuống, rút Thần Lực Chùy về nạp giới, hai chân ngưng lập, bất động như núi!
Hai mắt nhắm nghiền,khóe miệng nở một nụ cười khó hiểu.
- Ừm? Tại sao hắn lại ngừng truy kích?
Lý Thanh Thanh trố mắt nhìn. Đột nhiên, trong lòng nàng dâng lên một vẻ sợ hãi quái dị. Nó giống như có một đầu Cự Thú thượng cổ từ trong thế giới hư vô mạnh mẽ xông ra!
- Ha ha, ha ha ha ha ha ha!
Phong Vân Vô Ngân như Ma Thần, chậm rãi mở mắt, nhìn chằm chằm Lý Thanh Thanh.
Lý Thanh Thanh phương tâm rối loạn, hai tay điên cuồng gảy đàn.
- Giết cho ta! Thất Huyền Bách Trảm!
- Leng keng leng keng!
Âm luật ngang đọc!
Đủ một trăm kiếm mang vô hình trong nháy mắt nổi lên, điên cuồng chém về phía Phong Vân Vô Ngân!
Kiếm khí ngang trời!
Đây là tuyệt kỷ cuối cùng của Lý Thanh Thanh!
Một cỗ áp lực dũng mãnh tiến vào tứ chỉ bách hải cùng yêu thai bên trong đan điền của Phong Vân Vô Ngân.
Trong u tối Phong Vân Vô Ngân dường như hiểu được một vài việc, trong linh hồn hắn truyền đến từng đợt rung động, sau một khắc...
- Rống!
Đầu giao long cuối cùng cũng giãy giụa đi ra! Ấp thành công!
Một tiếng rống lớn!
- Phốc! Phốc! Phốc! Phốc!