- Ha ha ha, Phong Vân Vô Ngân huynh đệ, nghe nói ngươi một mặt chăn ngựa, một mặt đi làm nhiệm vụ, lần này chắc là hoàn thành nhiệm vụ do La tổng quản giao cho rồi chứ? Chúng ta thật chờ mong, rốt cuộc La tổng quản sẽ khoản đãi ngươi như thế nào, ha ha ha…
- Đều câm miệng cho lão tử! Cút ngay!
Sắc mặt Phong Vân Vô Ngân bất thiện, quắc mắt nhìn trừng trừng, trực tiếp nhìn thẳng vào đám tạp dịch đang méo mó mồm miệng kia.
Phong Vân Vô Ngân đã dưỡng thành một ít phong thái kiêu hùng, giơ tay nhấc chân, tà khí lẫm nhiên, cứ như vậy nhìn trừng trừng vào đám tạp dịch lắm mồm kia, khiến cả đám đều im miệng sợ hãi, vô thức lui lại phía sau một bước, cũng không dám đối diện với Phong Vân Vô Ngân, càng không dám lên tiếng tranh luận.
Đợi khi Phong Vân Vô Ngân tiến vào phủ đệ La tổng quản, những tạp dịch này mới thở phào nhẹ nhõm, miệng lại phun lời ác độc…
- Mẹ nó, rất giỏi sao? Chờ xem ngươi có thể kiêu ngạo được bao lâu! Tại trước mặt La tổng quản, ngươi cũng phải như chó con, quẫy đuôi nịnh chủ!
- Có điều mọi người cũng thấy, thái độ người này ác liệt mười phần, ta nghĩ một khi La tổng quản chèn ép hắn, hắn sẽ làm ra chống đối! Hì hì, như vậy có chuyện vui để xem rồi! Đi nào, mọi người cùng qua đó xem náo nhiệt!
Cũng rất nhanh, bên ngoài phủ đệ của La tổng quản liền vây quanh mấy trăm tới một nghìn tên tạp dịch. Mọi người không hẹn mà cùng hướng tai lắng nghe nhất cử nhất động phát sinh bên trong phủ đệ.
Bên trong phủ đệ.
La tổng quản cũng không ngăn cản Phong Vân Vô Ngân hùng hổ tiến vào, ngược lại còn tụ tập một đám tâm phúc tại trong đại đường, chờ đợi Phong Vân Vô Ngân.
- A, Phong Vân Vô Ngân, ngươi đã trở về?
La tổng quản thấy Phong Vân Vô Ngân tới, không mặn không nhạt hỏi một câu.
- Ba vị sư huynh của ngươi đâu? Cưu Ma Thiên, Ngô Tình Thiên, Thiết Ấn đâu? Lần này bốn người các ngươi kết bạn đi làm nhiệm vụ, bản tọa đã dặn dò trước, các ngươi phải trông nom lẫn nhau, cùng chung tiến thối, đồng tâm hiệp lực mới thể hiện đủ tôn chỉ nhất quán của học phủ! Vì sao ngươi trở về một mình? Mấy người Cưu Ma Thiên còn ở nơi nào?
Thanh âm La tổng quản dần trở nên nghiêm khắc, rất có vẻ gây sự, hưng sư vấn tội.
Hắn là đang muốn chèn ép Phong Vân Vô Ngân thật đẹp!
Phong Vân Vô Ngân đứng ngay trước mặt La lão cẩu, ngược lại tỉnh táo, chậm rãi nói:
- Ba vị sư huynh này, trên đường đi vũ nhục ta, thậm chí còn muốn ám toán giết chết ta, hoàn toàn không để ý tình cảm huynh đệ đồng môn, thế nên ta liền tiễn bọn họ đi rồi. Ha ha, La tổng quản, ngươi rốt cục là phân phó bọn họ dọc theo đường đi hỗ trợ ta làm nhiệm vụ, hay là phân phó bọn họ mỗi lúc khiêu khích ta, nhằm vào ta…
- Cái gì? Làm càn! Ngươi dĩ nhiên tàn sát đồng môn!
Trong lòng La tổng quản đã sớm nghi ngờ từ lâu, rằng ba người Cưu Ma Thiên có phân nửa đã chết trong tay Phong Vân Vô Ngân. Lúc này liền mượn cớ hãm hại, chỉ thẳng vào Phong Vân Vô Ngân, nói:
- Yêu nghiệt nhà ngươi! Biến thái! Nhãi con! Còn dám giết hại huynh đệ đồng môn! Tội không thể tha thứ!
Phong Vân Vô Ngân không đổi sắc mặt, bình thản nói:
- Được rồi, La tổng quản, đừng có dài dòng mấy chuyện nhỏ nhặt, lãng phí thời gian. Thực lực Giác Vô Hận thế nào, ngươi rất rõ ràng, cho dù ta không giết bọn hắn, bọn họ đi ám sát Giác Vô Hận, cũng không khác gì đi chịu chết. Có điều… May mắn không làm nhục mệnh, ta giết Giác Vô Hận rồi, điểm công lao này, La tổng quản trả qua cho ta đi?
Nói xong, tay phải Phong Vân Vô Ngân vừa lật, trực tiếp nắm lấy đầu Giác Vô Hận từ bên trong nạp giới ra ngoài, cười tủm tỉm nhìn La tổng quản.
- A! Thật đúng là Giác Vô Hận!
Đám tạp dịch trong đại được đều hít vội một ngụm lương khí, hai mặt đây đó nhìn nhau.
La tổng quản co quắp sắc mặt, bỗng nhiên cười:
- Tốt, tốt, Phong Vân Vô Ngân, bản tọa đã giao nhiệm vụ này cho ngươi, tự nhiên sẽ trả điểm công lao cho ngươi. A, một nghìn điểm công lao sau khi hoàn thành nhiệm vụ, sẽ chia đều cho bốn người các ngươi. Tuy rằng mấy người Cưu Ma Thiên đã chết, có điều tốt xấu cũng là chết trong lúc đi làm nhiệm vụ, cũng không thể thiếu phần công lao của bọn họ. Bốn người các ngươi cùng đi làm nhiệm vụ, vinh nhục cùng hưởng, như vậy ta liền phân cho ngươi hai trăm năm mươi điểm công lao.
Hai trăm năm mươi điểm công lao?
- Ha ha ha!
Chợt, Phong Vân Vô Ngân ngửa cổ cười âm lên, cười đến độ gần như phát khóc.
- Hai trăm năm mươi điểm công lao? Ha ha ha, La tổng quản, ngươi thật giỏi! Nhiệm vụ giá trị một vạn điểm công lao, ngươi chia cho ta hai trăm năm mươi điểm, ngươi thật giỏi a! Thật giỏi a!
- A?
La tổng quản lạnh mặt.
- Phong Vân Vô Ngân, đây là ngươi không phục phán quyết của bổn tọa? Ngươi nên nhớ rằng, hiện nay ngươi chỉ là một tên tạp dịch! Ngươi còn làm tạp dịch một ngày, sẽ phải vâng theo lời bản tọa một ngày đó! Ngươi cậy mình được trời ban chút thực lực, đánh giá cũng có tư cách thông qua khảo hạch đệ tử ngoại môn. Có điều trước khi ngươi trở thành đệ tử ngoại môn, ngươi còn phải thành thành thật thật nghe lệnh ta!
Ngừng lại một chút, La tổng quản liền hạ giọng, cười âm trầm:
- Phong Vân Vô Ngân, bản tọa nhân tiện nhắc nhở ngươi, với nhân mạch của bản tọa trong học phủ, cho dù ngươi trở thành đệ tử ngoại môn, bản tọa muốn sửa trị ngươi cũng chỉ cần một câu nói mà thôi…
Trắng trợn uy hiếp.
La tổng quản tiếp tục nói:
- Phong Vân Vô Ngân, nói thật đi, hiện tại bản tọa cũng có chút ái niệm ngươi, không thể phủ nhận ngươi trong hàng đệ tử tạp dịch chính là hạch giữa bầy gà, có thêm bản tọa nâng đỡ một chút, bảo đảm cho ngươi tiền đồ vô lượng.
- Không bằng thế này, chỉ cần ngươi thần phục, chịu vâng lời bản tọa, từ ngày hôm nay trở đi, ngươi sẽ thành tâm phúc của bản tọa, khi ngươi hoàn thành nhiệm vụ, bản tọa chỉ lấy đi hai phần điểm công lao, thế nào?
- Bằng vào nội tình của bản tọa, ngươi trở thành đệ tử ngoại môn rồi, bản tọa cũng có thể hỗ trợ cho ngươi, khiến ngươi thoải mái ở trong học phủ, thu được nhiều tiện nghi.
La tổng quản đang áp dụng phương thức “Cây gậy và củ cà rốt”, bày ra đủ cả ân lẫn uy.
- Ha ha ha! Lão cẩu, chỉ bằng ngươi cũng muốn trông nom cho ta?
Sắc mặt Phong Vân Vô Ngân đột nhiên chuyển lạnh, thanh âm cũng lạnh như băng tuyết:
- Ngươi cắt xén điểm công lao của ta, vậy cũng thôi. Có điều nhiệm vụ một vạn điểm công lao, ngươi chỉ cấp cho lão tử hai trăm năm mươi điểm, nếu chuyện này truyền ra cho cao tầng học phủ biết được, chỉ sợ không hay lắm đi?
- Lão cẩu, mặc dù ngươi ở trong học phủ qua bao nhiêu năm tháng, tự có nhân mạch của mình, có điều chuyện gì cũng có giới hạn của nó. Hơn nữa, dù thế nào thì ngươi vẫn chỉ là một tên tạp dịch, ngươi cho rằng khi có chuyện xảy ra, ai sẽ đứng ra giúp một tên đầu lĩnh tạp dịch?
Phong Vân Vô Ngân cũng lấy ra một lý do để nói chuyện của mình, triệt để khiêu khích La tổng quản.
Hắn muốn có động tác, cũng cần phải có một lý do để thực hiện. Ân oán cá nhân giữa hai người tự nhiên không thể là lý do chính đáng, mà lần này La tổng quản điên cuồng cắt xét điểm công lao, vừa vặn cấp cho Phong Vân Vô Ngân một lý do để bạo phát.
Phong Vân Vô Ngân luôn mồm nói một câu “Lão cẩu”, hai câu “Lão cẩu”, triệt để chọc giận La tổng quản.
La tổng quản khi nào chịu qua đối xử như vậy, thân là người đứng đầu, quản lý đám đệ tử tạp dịch, có rất nhiều đệ tử ngoại môn cũng từng trải qua kiếp tạp dịch, từng là môn sinh của hắn, mặc dù hiện tại bọn họ đã là đệ tử ngoại môn, nhưng cũng không dám ngay mặt mắng chửi La tổng quản.
Nhưng hiện tại, Phong Vân Vô Ngân này…
- Súc sinh! Tiểu súc sinh!
Chợt trong lúc đó, La tổng quản như nổi điên, toàn thân run lên, pháp tắc Đế giai loạn bạo quanh thân, giống như từng đạo gông xiềng điên cuồng quanh quẩn, khiến mái trần tòa phủ đệ trực tiếp bị hủy đi!
Đám tạp dịch trong đại sảnh, mỗi người đều lấy ra binh khí, hung ác chỉ thẳng Phong Vân Vô Ngân.
- Tiểu súc sinh, ngươi còn muốn tạo phản? Dám phạm thượng, tội chết!
- Ha ha ha! Đây đều là do các ngươi bức ta!
Bỗng nhiên, Phong Vân Vô Ngân trực tiếp dung hợp Thần Lực Chùy nhập thể, từ mỗi lỗ chân lông trên toàn thân, chân khí hình rồng tán loạn, quanh thân nổi nên một tầng thánh quang nồng đậm.
Giống như đại nhật cao thăng, ánh dương quang chói lọi, khiến ngươi nhìn vào lóa mắt, đau nhức.
Phốc!
Quanh thân Phong Vân Vô Ngân bộc phát một cỗ lực lượng, khiến toàn bộ phủ đệ La tổng quản bị bạo tạc thành tro!
Trong một trời bụi bặm, Phong Vân Vô Ngân như đỉnh thiên lập địa, toàn thân như Ma thần sừng sững, không chút lay động, kinh mạch khí quan trong cơ thể bộc phát ra những tiếng trống, tiếng kèn, thanh âm lên cao xuống thấp.
- Cái gì? Hắn thật dám động thủ, dám phản kháng? Không muốn sống nữa sao?
Đám tạp dịch chen chân xem náo nhiệt tại bên ngoài phủ đệ đều kinh hãi, có điều hiện tại bầu không khí được đẩy lên căng thẳng cao độ, bọn họ không những không rời đi, ngược lại người đến xem náo nhiệt càng lúc càng nhiều hơn!
Vô số tạp dịch, thậm chí có đệ tử ngoại môn đều phi hành tới khu vực này, theo dõi náo nhiệt.
Trong sát na, khu vực này biến thành một mảnh tấp nập người.
La tổng quản cùng đám tâm phúc tạo thế bao vây xung quanh Phong Vân Vô Ngân.
- Phong Vân Vô Ngân! Ngươi dám phạm thượng! Khi sư diệt tổ! Tính cách bạo ngược! Tàn sát đồng môn! Không phục quản giáo! Hôm nay bản tọa liền xử quyết ngươi! Trực tiếp tru sát!
Sắc mặt La tổng quản đầy vẻ phẫn nộ, sát khí trọng trọng, chỉ thẳng Phong Vân Vô Ngân.
Phong Vân Vô Ngân nhìn quanh bốn phía, hoàn toàn không chút e ngại, ngược lại đối mặt với tràng diện này, còn nổi lên phấn khởi cực độ, nói:
- Mọi người nghe đây! La lão cẩu này chấp chưởng đệ tử tạp dịch chúng ta, hành vi bất công, phẩm hạnh không hợp! Bản nhân mạo hiểm liều chết hoàn thành nhiệm vụ giá trị một vạn điểm công lao, La lão cẩu này lại chỉ cấp cho bản nhân hai trăm năm mươi điểm công lao! Đây là dạng hành vi bỉ ổ cỡ nào? Thiên lý không dung!
- Nói tới, trong số những tạp dịch ở đây, cũng không ít huynh đệ bị ăn khổ của La lão cẩu đi? Có điều, xin chư vị yên tâm, hôm nay bản nhân liền chủ trì công đạo, thay mọi người đòi lại ấm ức! Bản nhân thề phải chặt La lão cẩu thành tám khối, treo đầu hắn lên cho mọi người thóa mạ!
Phong Vân Vô Ngân đã quyết định triệt để nháo loạn với La tổng quản, tổng quản tạp dịch học phủ Tử Anh. Cả hai người đều coi đối phương là cái gai trong mắt, cái gai trong thịt, phải giải quyết triệt để, giết chết đối phương. Hai người chấn động kình khí, đã phá tan một tòa phủ đệ to như vậy thành phán vụn, trực tiếp bày rõ chiến trường trước mặt công chúng, trước mặt mấy trăm mấy nghìn đệ tử học phủ tới xem náo nhiệt.
Phong Vân Vô Ngân coi như thay mặt rất nhiều học sinh tạp dịch, cùng với một ít đệ tử ngoại môn nói ra sự thật về hành vi ti bỉ của La tổng quản, chủ yếu chính là hành vi cắn xén ác liệt điểm công lao của La tổng quản. Khi Phong Vân Vô Ngân nói ra chính mình hoàn thành nhiệm vụ trị giá một vạn điểm công lao, La tổng quản chỉ giao cho hắn hai trăm năm mươi điểm công lao, chuyện đáng buồn cười này khiến toàn trường ồ lên một mảnh.
Có một chút tạp dịch chính như lời Phong Vân Vô Ngân nói, bọn họ cũng tân tân khổ khổ, mạo hiểm sinh mệnh đi chém giết, hoàn thành nhiệm vụ cực độ hung hiểm, kết quả là, không công cho La tổng quản chiếm tiện nghi. Chỉ hơi chút chống đối, liền bị La tổng quản ép đi giầy chật, thế nên tao ngộ việc hôm nay, Phong Vân Vô Ngân cũng tranh thủ được một tảng lớn đồng tình.
Có thể khiến đại bộ phận tạp dịch đều sinh lòng đồng tình, có cảm giác cùng chung địch nhân…
Những tạp dịch này bắt đầu dùng linh hồn truyền âm, giao lưu với nhau…
- Thiếu niên này là ai? Quá bá đạo rồi? Quá kiên cường rồi! Cũng dám công nhiên chỉ trích La tổng quản! Bội phục! Bội phục! Cũng coi như xả hết bực giận trong ta, mấy năm qua đã chịu không ít nghiền ép từ La tổng quản!
- Đây là Phong Vân Vô Ngân, một người vừa mới đi lên từ vị diện cấp thấp, được tuyển chọn làm tạp dịch. Có người nói ngay từ đầu, hắn đã đối nghịch với La tổng quản, bị sung quân đến mã trường, làm công tác chăn ngựa. Có điều, nghe nói gần đây hắn bị La tổng quản cố ý hãm hại, bắt đi hoàn thành một nhiệm vụ cửu tử nhất sinh. Hắn hoàn thành nhiệm vụ này rồi, cũng giống như tát thẳng vào mặt mũi La tổng quản!
- Sướng! Quá sướng! Trong hàng ngũ tạp dịch chúng ta, chỉ còn thiếu loại xương cứng dám phản kháng này! Nói thật, những năm gần đây, học sinh tạp dịch có ai không bị La tổng quản lừa gạt, chèn ép? Toàn bộ đều bị bức tới hết cách, cuộc sống vô cùng khuất nhục! Hiện tại, Phong Vân Vô Ngân đứng ra, muốn đối kháng lại địa vị thống trị của La tổng quản, thật tốt quá! Thực con mẹ nó hả giận!
- Phong Vân Vô Ngân thật giỏi! Hắn dám nói ra toàn bộ những gì chúng ta không dám nói, hắn làm toàn bộ những việc chúng ta không dám làm! Thật tốt quá! Có điều… Phong Vân Vô Ngân làm như vậy, hết giận đúng là hết giận, nhưng không khác gì muốn chết…
- Đúng vậy, đứng dưới mái hiên nhà người ta, không thể không cúi đầu. La tổng quản tốt xấu gì cũng là tổng quản đám người tạp dịch chúng ta, chấp chưởng một mạnh tạp dịch qua vô số năm tháng, có nhân mạch vô cùng rộng rãi trong học phủ. Phong Vân Vô Ngân làm như vậy, La tổng quản hoàn toàn có quyền tiền trảm hậu tấu…
- Đáng tiếc… Thật đáng tiếc, một kẻ kiên cường như Phong Vân Vô Ngân, hôm nay đã phải chết non.
Trong số những người đến đây coi náo nhiệt cũng có một ít đệ tử ngoại môn, bọn họ thờ ơ đứng ở một bên, kiễng chân theo dõi, cũng không nhúng tay can thiệp vào. Dù sao đi nữa sắp tới sẽ có trò hay, cứ mặc nhiên theo dõi, làm liều thuốc tinh thần cho cuộc sống tu hành khô khan.
Bộ dáng bọn họ chính là chỉ sợ thiên hạ không loạn.