- Tóm lại, nguy hiểm song hành với kỳ ngộ. Ta nghe nói qua, có một ít đệ tử tinh nhuệ của các học phủ, trong quá trình tuyển bạt thì lại có vận khí nghịch thiên, thậm chí còn nhặt được thần cách.
- Hí? Còn có thể nhặt thần cách? Thật tốt quá, ta muốn tham gia lần tuyển bạt này.
Rốt cục Phong Vân Vô Ngân cũng đưa ra quyết định, kêu to lên.
- Ân, Vô Ngân, ngươi trực tiếp đạt được một vị trí tham gia tuyển bạt.
Tử viêm viện trưởng trùng trùng điệp điệp gật đầu.
- Có một điều ngươi phải nhớ kỹ, loại tuyển bạt này chẳng những liên quan đến kỳ ngộ cá nhân mà còn ảnh hưởng đến số mệnh của học phủ. Nếu được chọn trúng, biểu hiện lại càng tốt thì số mệnh của Tử Anh học phủ chúng ta càng thêm tốt lành, có thể bảo trì thịnh vượng cho Tử Anh học phủ chúng ta. Một khi số mệnh suy kiệt thì học phủ sẽ dần dần đi về hướng suy bại.
Hôm nay Tử Viêm viện trưởng Phong Vân Vô Ngân, khiến danh tiếng Phong Vân Vô Ngân vang xa trong Tử Anh học phủ. Cho Phong Vân Vô Ngân một cơ hội tham gia tuyển bạt nhân tài Thái Vương Tinh Cầu. Toàn bộ Anh Tử học phủ, tính cả viện trưởng thì có năm vị trí. Phong Vân Vô Ngân đạt được một, bốn vị trí còn lại, không tính Tử Viêm viện trưởng thì ba vị trí còn lại là dành cho những trưởng lão thâm niên, đệ tử tinh nhuệ cường hoành. Nếu như Đông Mục Dã không bị Kiếm Thần khôi lỗi kích thương thì cũng tự nhiên chiếm được một vị trí.
- A, viện trưởng đại nhân, nói như thế thì loại tuyển bạt này thập phần mấu chốt rồi. Chẳng những có quan hệ đến thành bại cá nhân mà còn liên quan đến số mệnh học phủ.
Phong Vân Vô Ngân thì thào nói.
- Đúng vây, muốn có chỗ đứng tại Thái Vương tinh cầu, khai tông lập phái thì quả thật cần coi trọng số mệnh. Số mệnh vô hình, vô thường, nhìn không thấy, sờ không được, bất quá lại tồn tại chân thật. Trong truyền thuyết, có một vài vị thần đẳng cấp cao am hiểu suy diễn mệnh cách, thậm chí có thể suy tính ra tương lai của người nào đó, sinh tử, mệnh cách cao thấp như thế nào. Vị dụ như mệnh cách của Phong Vân Vô Ngân có lẽ là thập phần tôn quý.
Tử Viêm viện trưởng giống như cười mà không phải cười nhìn Phong Vân Vô Ngân.
- Vô Ngân, đại năng trong gia tộc của ngươi có lẽ cũng đã suy tính qua vận mệnh của ngươi a?
- Ân?
Phong Vân Vô Ngân cứng lại, chợt nói bậy:
- Đương nhiên, một ít trưởng lão trong gia tộc ta đã từng nói qua, cả đời ta thập phần hiển hách, tương lai là nhân vật vô địch, sáng lập văn minh, nắm quyền sinh tử của người khác. Cũng không dựa vào người khác để cầu sinh. Hơn nữa mệnh cách của ta cũng thập phận thịnh vượng, thịnh vượng về bằng hữu, về nữ nhân của mình. Tóm lại ta sẽ không chết non, cuối cùng thành tựu đại cơ nghiệp.
Phong Vân Vô Ngân nói nước bọt bay tứ tung, hoàn toàn là lừa gạt, nói chuyện quỷ thần.
- Cái này...
Tử Viêm viện trưởng nhíu mày nhìn Phong Vân Vô Ngân, hơi chút suy tư. Hiếm khi nào mà nàng lộ ra thái độ thẹn thùng của tiểu nữ nhân như vậy, tựa hồ là bán tín bán nghi lời nói của Phong Vân Vô Ngân.
Thế nhưng bóng mờ sau lưng Tử Viêm viện trưởng lại hưng phấn nói:
- Viện trưởng đại nhân. Nếu vận mệnh Phong Vân Vô Ngân thập phần tràn đầy thì như vậy có thể xác minh vận mệnh Tử ANh học phủ chúng ta cũng quang minh vô hạn. Dù sao thì hôm nay Phong Vân Vô Ngân cũng thuộc về Tử Anh học phủ chúng ta rồi. Thật tốt quá, qua lần tuyển bạt này, Tử Anh học phủ chúng ta nhất định sẽ đạt được số mệnh cao. Tốt, tốt, viện trưởng đại nhân, nhất định phải hảo hảo lung lạc Phong Vân Vô Ngân này, tốt nhất là buộc chặt vận mệnh của hắn với học phủ. Chính thức vinh nhục cùng học phủ.
Sinh vật bên trong bóng mờ tựa hồ thập phần tin tưởng lời Phong Vân Vô Ngân nói.
Lông mi thon dài của Tử Viêm viện trưởng chớp chớp, nói sang chuyện khác:
- Vô Ngân, tóm lại ngươi phải nhớ kỹ. Tại Thái Vương Tinh tinh cầu thủ vực. Bất kỳ học phủ nào, thịnh vượng hay suy bại cũng đều do số mệnh quyết định. Ta nói cho ngươi hay, Hỏa nguyên đại lục thì số mệnh Tử Anh học phủ chúng ta là hưng vượng nhất trong tứ đại học phủ. Trong những lần tuyển bạt trước thì những tiên hiền Tử Anh học phủ chúng ta đã tích lũy không ít số mệnh, lưu truyền lại tới giờ. Chúng ta không thể bỏ qua công lao của những tiên hiền này. Bất quá, cho tới bây giờ, trong vài lần tuyển bạt thì biểu hiện của Tử Anh học phủ chúng ta lại có phần khó coi, số mệnh đạt được rất ít. Mà tam đại học phủ khác tại Hỏa Nguyên đại lục trong vài lần tuyển bạt gần đây thì biểu hiện so với Tử Anh học phủ cũng tốt hơn, đạt được nhiều số mệnh. Cho nến hôm nay, trong tứ đại học phủ tại Hỏa nguyên đại lục thì TỬ anh học phủ chỉ đứng thứ ba. Phải biết rằng, vạn năm trước thì Tử Anh h ọc phủ chúng ta đứng đầu tại Hỏa nguyên đại lục. Hơn nữa, ngoài tứ đại học phủ ra thì còn có những học phủ tầm trung cũng gắng sức đuổi theo. Cũng có một vài học phủ tầm trung đã ẩn ẩn có dấu hiệu trùng kích lên đẳng cấp ngang bằng với tứ đại học phủ.
Nói đến đây, trên gương mặt xinh đẹp tuyệt thế của Tử Viêm hiện ra vẻ sầu lo.
- Nếu như lần tuyển bạt này chúng ta không cố gắng thì chỉ sợ địa vị sẽ bị một vài học phủ tầm trung thay thế. Từ đó về sau thì số mệnh sẽ xói mòn, danh vọng đại ngã, không còn thanh niên tài tuấn lựa chọn Tử Anh học phủ, dần dần sẽ suy bại và diệt vong.
Tử Viêm viện trưởng thổn thức thở dài, hiện ra vẻ cực kỳ thương cảm.
Phong Vân Vô Ngân vội vàng an ủi.
- Viện trưởng đại nhân, xin ngài yên tâm, Vô Ngân thân là đệ tử Tử Anh học phủ, nhất định sẽ không màng sống chết giành lấy số mệnh cho học phủ. Nhất định sẽ khiến học phủ trọng chấn hùng phong.
- Tốt, tốt, Vô Ngân, ngươi rất tốt. Ngươi cứ về nghỉ ngơi trước, tùy thời đều chuẩn bị cùng ta đi tuyển bạt.
Tử Viêm viện trưởng nhìn thấy biểu lộ nghiêm trang kia của Phong Vân Vô Ngân, trong nội tâm cũng cảm thấy vui mừng, thuận thế nói:
- Vô Ngân, nếu như đại năng gia tộc ngươi suy diễn mệnh cách của ngươi thập phần chính xác thì nói không chừng học phủ sẽ vô cùng phát triển, khanh khách.
Nhìn vẻ mặt cười vui mừng của Tử Viêm viện trưởng, Phong Vân Vô Ngân cũng rung động trong nội tâm. Lúc này hắn ở chung với Tử Viêm viện trưởng, so với lần đầu nhìn thấy viện trưởng mấy ngày trước thì tình hình khác nhau rất lớn.
Lần thứ nhất trước đó, quanh thân Tử Viêm viện trưởng là thần giai pháp tắc lưu động, phát ra khí tức vô cùng tôn quý và thần bí, cao cao không thể chạm tới, khiến người không dám nhìn thẳng. Mà giờ khắc này Tử Viêm viện trưởng cười lại đẹp làm sao, ở cùng một chỗ với Phong Vân Vô NGân, thổ khí như lan, thanh âm dịu dàng, giống như là tỷ tỷ nhà bên, lại có chút thân thiết, thậm chí còn có một chút nịnh nọt.
Loại thái độ trước ngạo mạn sau cung kính này làm cho Phong Vân Vô Ngân sinh ra một loại cảm giác kỳ dị trong nội tâm.
Phong Vân Vô Ngân cũng cảm giác được, trước kia có thể mơ màng đủ loại thần giai vĩ đại, đến bây giờ lại có thể tạo dựng lên một quan hệ gần như ngang hàng với thần giai thì lại cảm giác thật sự quá quái dị.
Bất quá, không thể phủ nhận, loại quan hệ gần như ngang hàng này lại tạo dựng nên từ gia tộc giả dối hư ảo sau lưng Phong Vân Vô Ngân, còn có Kiếm thần khôi lỗi trang bức dọa người kia.
Rời khỏi phủ đệ của viện trưởng, Phong Vân Vô ngân đi trên đường lớn học phủ, bên đường là cây xanh râm mát xanh um tươi tốt, linh khí dồi dào, sương trắng phiêu miểu.
- Tiểu oa nhi, đích thật là có chuyện tuyển bạt Thái Vương tinh cầu này.
Lúc này, Chúc lão cũng không chịu cô đơn, từ trong linh hồn Phong Vân Vô ngân ló đầu ra, thao thao bất tuyệt giảng thuật.
- Tiểu oa nhi, ta đã nói với ngươi, trình độ văn minh Thái Vương tinh cầu, quê quán của lão tử xa xa vượt quá Hỏa nguyên đại lục các loại. Quanh thân Thái Vương tinh cầu là thập đại lục địa, kỳ thật toàn bộ đều là thâm sơn cùng cốc. Bất quá, vơi tư cách là cơ cấu thống trị cao nhất phiến khu vực này, Thái Vương Tinh Cầu cũng cấp một ít phúc lợi, số mệnh, ban cho những đại lục cằn cỗi xung quanh. Theo tuyển bạt như lời cô gái nhỏ kia nói vừa rồi, số mệnh chính là một loại phương thức ban thưởng phúc lợi của Thái Vương tinh cầu.
- A, Chúc lão, nếu như trổ hết tài năng, nổi bật trong lần tuyển bạt này thì phải chăng có thể mượn cơ hội này tiến vào Thái Vương tinh cầu, một bước lên trời?
Phong Vân Vô Ngân cảm thấy rất hứng thú, truy vấn hắn.
- Muốn trổ hết tài năng từ chút ít đại lục chim không ỉa phân này, cuối cùng tiến vào Thái vương tinh cầu thì chính là phi thường khó khăn.
Chúc lão nghiêm túc nói:
- Bất quá, tiểu oa nhi ngươi trước hết cũng đừng cân nhắc có thể tiến vào THái vương tinh cầu hay không, tận dụng hết khả năng đạt được kỳ ngộ, chỗ tốt, nếu như có cơ hội đạt được Thể Hồ Quan Đính thì vậy ngươi không cần phải lo lắng tấn chức Đế cấp nữa rồi. Bất quá, chính như lời nữ hài nhi kia nói, loại tuyển bạt này phi thường nguy hiểm, tàn khốc. Ngươi phải chuẩn lại tâm lý thật tốt.
Thanh âm chúc lão cũng bắt đầu nghiêm túc lên.
- Chúc lão, ta minh bạch.
Phong Vân VÔ Ngân trịnh trọng gật đầu.
Sau khi trở lại tiểu vị diện của Hiên Viên sư huynh, Phong Vân Vô Ngân liền tu thân dưỡng tính, hảo hảo điều chỉnh tinh thần và ý chí chiến đấu của mình đến trạng thái tốt nhất.
Tĩnh dưỡng trọn vẹn ba ngày, cơ năng thân thể, sức chiến đấu, ý chí của Phong Vân Vô Ngân đều đạt tới trạng thái đỉnh phong, ý chí chiến đấu sục sôi.
Lúc này, trong đan điền hắn có yêu thai giao long đế cấp ngũ kiếp, thân thể có 5000 long thần lực. Gia trì thần lực chùy thì đạt tới 11000 Long chi cự, chỉ cần một ý niệm là có thể dời sông lấp biển. Lại có hoàng kim kiếm cốt dung nhập vào thân thể, kiếm thuật cao siêu, nhất niệm vạn kiếm, tung hoành thiên hạ.
- Vô Ngân, hôm nay xuất phát, tiến vào tuyển bạt Thái Vương tinh cầu.
Ngày tứ tư, Tử Viêm viện trưởng thông qua linh hồn sóng âm truyền âm cho hắn.
Một khắc sau, một cỗ hấp lực không gian đưa Phong Vân Vô Ngân đến bên cạnh một truyền tống cổ xưa sâu trong học phủ.
Bên cạnh trận pháp là mấy đại nhân vật đang đứng ngạo nghễ.
Người chính giữa mặc nhung trang, áo choàng xoay tròn, che khuất bầu trời. Trên đỉnh đầu là thần tức bàng bạc lưu động, vô số vị diện không gian, đế quốc vương triều, khí tức văn minh, thời không trùng động đều ở trong trường hà thần giai này, lúc ẩn lúc hiện.
Tử Viêm viện trưởng.
Tử Viêm viện trưởng mặc một kiện giáp da giữ mình, thân hình lung linh bay bổng, trước sau lồi lõm nói không nên lời. Bất quá, trong vẻ nữ tính mềm mại đáng yêu thì lại hiển hiện ra tư thế hiên ngang oai hùng cùng với chiến lực khó hiểu sâu xa và cảnh giới khiến hàng tỉ người sùng bái kính ngưỡng kia.
Sau lưng Tử Viêm viện trưởng vẫn là đạo bóng mờ quỷ dị kia, không ngừng ngọ nguậy truyền ra khí tức u ám.
Bên cạnh viện trưởng Tử Anh học phủ còn có 2 nam tử trung niên, phân biệt đứng bên trái phải Tử Viêm viện trưởng, gương mặt 2 trung niên nam tử này giống nhau như đúc, hình dáng kiên cường, dũng mãnh, nhìn bọn hắn có một cảm giác không giận mà uy. Hơn nữa khí tức của bọn hắn cũng khiến người cảm giác được một cỗ áp bách sâu nặng, không rét mà run. Đây là hai cường giả khí tràng. Trên đỉnh đầu có trường hà lục đạo đế cấp, pháp tắc tia chớp, tầng tầng lớp lớp tỏa liên trật tự, khiến người nhìn thấy mà giật mình, thậm chí sụp đổ. Bên trong đế cấp trường hà của bọn hắn có khí tức văn minh bắt nguồn từ thời xa xưa chảy dài. Luận khí thế, tuy hai người bọn hắn xa xa không bằng Thần giai tử viêm, chỉ đơn thuần là đế cấp nhưng hai người này cũng là nhân vật đỉnh tiêm rồi.
Là chuẩn thần.
Hơn nữa, so với đệ tử tinh nhuệ như Hiên Viên sư huynh thì còn cường hãn hơn rất nhiều.
Hai người này là huynh đệ sinh đôi.
- A, viện trưởng đại nhân, ta đã đến.
Phong Vân VÔ Ngân bắt chuyện với Tử Viêm viện trưởng, cũng nhẹ gật đầu với hai cường giả đế cấp kia, xem như chào hỏi.
- Hừ!
Nào có thể đoán được mí mắt hai cường giả đế cấp kia hơi có chút nhếch lên, cũng không để ý Phong Vân Vô Ngân. Ngược lại sâu trong hốc mắt lại toát ra một ít bất mãn và khinh miệt. Một người trong đó còn nhịn không được, nói thẳng ra:
- Viện trưởng đại nhân, rồng không ở cùng rắn, ngươi gọi một tên thánh giai trẻ tuổi tới là có ý gì? Chẳng lẽ cơ hội tuyển bạt quý giá như thế lại cho một tên trẻ trâu này tham dự?
- A.
Đối mặt với nghi vấn của hai đế cấp chuẩn thần này, Phong Vân Vô Ngân cũng cười mỉa thoáng một phát, cũng không giải thích mà chỉ nhìn Tử Viêm viện trưởng.
- Trương Hà, Trương Hải, hai huynh đệ các ngươi một mực bế quan nên không biết danh tiếng của Vô Ngân gần đây. Ân, Vô Ngân là nhât vật thiên tài của bổn học phủ, hôm nay đã là đại sư huynh nội môn đệ tử, tiềm lực không dưới hai huynh đệ các ngươi.
Tử Viêm viện trưởng nghiêm mặt nói:
- Lần này cho Vô Ngân một cơ hội tham gia tuyển bạt, nói không chừng cũng có thể thành tựu, thay bổn học phủ tranh đoạt số mệnh, thể diện. Các ngươi không cần có bất kỳ nghi vấn nào, bổn tọa an bài người tham dự, tự nhiên không có sai lầm.
Đối mặt với thái độ chém đinh chặt sắt của Tử Viêm viện trưởng, huynh đệ Trương Hà Trương Hải cũng tự nhiên không dám ngỗ nghich quá mức, bất quá vẫn dùng ánh mắt từ trên nhìn xuống như cũ nhìn Phong Vân Vô Ngân. Một người trong đó còn thì thầm nói:
- Viện trưởng đại nhân, ngươi khiến người gọi là thiên tài gì đấy này tham dự tranh tài tuyển bạt, huynh đệ chúng ta cũng không nói gì. Bất quá Đông Mục DÃ sư huynh đâu? Dưới viện trưởng, Đông Mục Dã sư huynh được xưng là người mạnh nhất học phủ chúng ta, đã tiến vào thần giai. Quả thật là người có tài có thể tranh đoạt số mệnh cho học phủ chúng ta. Viện trưởng, Đông Mục Dã sư huynh đâu? Ngài đã thông tri cho hắn chưa? Khi nào hắn trở về?
- Ân, Đông Mục Dã? Lần này hắn sẽ không tham dự tuyển bạt.
Đối với truy vấn của hai huynh đệ Trương thị, Tử Viêm viện trưởng cũng hiển hiện ra chút không vui.
Bóng mờ sau lưng Tử Viêm viện trưởng nhúc nhích vài cái, truyền âm đến linh hồn TỬ Viêm viện trưởng:
- Viện trưởng, huynh đệ Trương thị này thật quá phận, chẳng biết tôn ti trật tự, lại còn dám đàm luận trước mặt ngài, thậm chí còn hùng hổ dọa người, quá đáng, quá đáng!
- Ân, trước kia hai huynh đệ bọn họ do một tay tỷ tỷ tiện nhân của ta bồi dưỡng, nhất định âm thầm bất mãn với ta. Bất quá, lúc này quan hệ đến số mệnh học phủ, bổn tọa cũng đành phải ẩn nhẫn, mượn nhờ thực lực của bọn hắn, thay học phủ tranh đoạt vinh quang, số mệnh. Thật sự là toàn bộ học phủ, ngoại trừ Đông Mục Dã thì thật sự tìm không ra người có thực lực cường đại như bọn hắn. Bổn tọa cũng bất đắc dĩ, gần ngàn năm qua, nhân tài bổn học phủ cũng ít.
Lúc này Tử Viêm viện trưởng lộ ra có chút bất đắc dĩ.
- Viện trưởng đại nhân, ngài còn có thuộc hạ, còn có Phong Vân Vô Ngân, chưa hẳn phải cần nhờ đến hai gia hỏa ăn cây táo rào cây sung này.
Bóng mờ kia phẫn hận truyền âm.
- Cái gì? Đông Mục Dã sư huynh không tham dự lần tuyển bạt này?
Trương Hà Trương Hải kia nghe xong lời này, nhíu mày một cái, trên mặt lộ ra thần sắc cực kỳ không vui.
- Viện trưởng đại nhân, chúng ta biết rõ ngài có thành kiến với Đông Mục Dã sư huynh. Quả thực là mấy năm gần đây danh tiếng của Đông Mục Dã sư huynh không tốt lắm, nói là có tiếng xấu cũng không quá đáng. Bất quá, hôm nay tuyển bạt, liên quan đến số mệnh, hưng vong suy tàn toàn bộ học phủ, ngài rõ ràng vì thành kiến bản thân mà không cho bậc cường nhân như Đông Mục Dã sư huynh tham dự tuyển bạt, ngược lại lại cho phép một tên thánh giai gọi là thiên tài tham gia. Viện trưởng đại nhân, ta cả gan hỏi một câu, ngươi đặt tiền đồ, vận mệnh học phủ này vào đâu?
- Ân?
Gương mặt thanh tú của Tử Viêm viện trưởng hơi nhíu lại, hiển hiện ra một tia giận dữ, trên đỉnh đầu, thần tức phun ra nuốt vào, tựa hồ như muốn phát tác.
Huynh đệ Trương thị kia thấy vậy, đồng thời lui về phía sau một bước, cảnh giác nói:
- Viện trưởng, ngài muốn thế nào? Cũng tốt, nếu viện trưởng muốn giết chúng ta thì cứ ra tay. Bất quá, lần tuyển bạt này, nếu không có Đông Mục Dã sư huynh thì huynh đệ chúng ta cũng không đi, chỉ sợ Tử Anh học phủ chúng ta đại sự không ổn, đang lúc tranh giành vận khí thì nói không chừng lại bại bởi những học phủ có sức cạnh tranh khác.
Uy hiếp.
Hai huynh đệ này vậy mà lại uy hiếp Tử Viêm viện trưởng trắng trợn.
Phong Vân Vô Ngân rất vui trong nội tâm, âm thầm ước đoán. Tựa hồ như lực thống trị của Tử Viêm viện trưởng tại học phủ này không đủ a. Theo lý thuyết, nàng là một thần giai thì vô luận như thế nào có lẽ đều có thể trấn áp được tràng diện này, đến cùng không có gì khúc mắc.
Lúc này, trong đầu Phong Vân Vô Ngân không khỏi nhớ lại nữ tử giống Tử Viêm viện trưởng như đúc đã tao ngộ tại chuồng ngựa sau núi kia.
- Hai cô gái này đến cùng có quan hệ như thế nào với Tử Anh học phủ?
Ngay tại lúc Phong Vân Vô Ngân thầm suy nghĩ thì hào khí giữa Tử Viêm viện trưởng và huynh đệ Trương thị đã đạt tới mức giương cung bạt kiếm.
Toàn thân Tử Viêm viện trưởng đều bắt đầu phát ra triều tịch, thần quang lúc sáng lúc tối, đạo đạo thời gian lưu chuyển chung quanh thân thể nàng.
Đế cấp trường hà trên đỉnh đầu huynh đệ Trương thị cũng bắt đầu cuốn trở lại, chuẩn bị phát ra đạo đạo tuyệt sát đại thuật sĩ.
HƠn nữa, bên trong hốc mắt huynh đệ Trương thị tựa hồ như còn chuẩn bị một ít thoại ngữ ác độc, tựa hồ rất muốn nói ra, nói một ít lời khiến Tử Viêm viện trưởng khó chịu cực độ.
Mà Tử Viêm viện trưởng thân là cường giả thần giai, là viện trưởng đại học phủ này, muốn tiêu diệt hai huynh đệ kia thì chỉ cần một ý niệm là xong. Nhưng sau khi nàng gặp phải tình huống này thì cũng chậm chạp không chịu động thủ, trong đó nhất định có ẩn tình.
Rốt cục, Trương Hà trong hai huynh đệ cũng không kiếm nén được nữa, nói ra:
- Viện trưởng đại nhân, dù sao thì hôm nay cũng đã náo loạn tới mức này thì huynh đệ chúng ta cũng không tiếc bất cứ giá nào nữa. Những năm gần đây có một nghi vấn đều một mực nấn ná trong lòng huynh đệ ta. Ta muốn hỏi một câu, viện trưởng tiền nhiệm Tử Anh học phủ, tỷ tỷ của ngài, Tử Yên viện trưởng lão nhân gia nàng, hiện tại đến tột cùng là đang ở chỗ nào?
- Càn rỡ!
Tử Viêm bị câu nói này làm mặt phấn đỏ lên, lời nói mau lẹ, thần sắc nghiêm nghị nói:
- Các ngươi có tư cách gì hỏi bổn tọa chuyện này?
- Mỗi thời mỗi khắc, huynh đệ chúng ta đều không thể quên được ơn tài bồi của lão nhân gia nàng. Nhiều lúc huynh đệ chúng ta cũng từng suy nghĩ, cho dù có liều cả tính mạng thì cũng...
Lúc này, huynh đệ Trương thị cũng không tiếc bất cứ giá nào rồi..
Mà Phong Vân Vô Ngân cũng đã có chút nôn nóng. Thậm nghĩ có cần phải đến Thái Vương Tinh cầu tham dự tuyển bạt nữa hay không? Dây dưa cả buổi như thế nào mà lại kéo ra một ít chuyện quyền lực của cao tầng Tử Anh học phủ.
Phong Vân Vô Ngân rất sợ những chuyện không liên quan đến mình này ảnh hưởng đến tuyển bạt, bởi vậy, hắn trực tiếp bước ra, nói:
- Tốt rồi, hai vị sư huynh tranh chấp cái gì? Đông Mục Dã sư huynh không tham dự lần tuyển bạt này cũng không phải do ý tức viện trưởng đại nhân mà là... Hắc hắc, Đông Mục Dã sư huynh bị thúc thúc tiểu đệ trực tiếp sát thương, tu vi đại ngã. Lúc này hẳn là tìm nơi nào đó để dưỡng thương, sinh tử không rõ.
- Cái gì?
Huynh đệ Trương thị đều đồng thời kinh hãi, trợn mắt há mồm nhìn Phong Vân Vô Ngân.
- Tiểu tử, ngươi đừng hồ ngôn loạn ngữ. Tu vi Đông Mục Dã sư huynh là như thế nào? Thần giai a, thúc thúc của ngươi như thế nào mà có thể kích thương hắn?
- Ha ha ha ha.
Lúc này, Phong Vân Vô NGân đột nhiên cười lên điên cuồng, bất động thanh sắc, trực tiếp xuất Kiếm Thần khôi lỗi từ trong nạp giới Kiếm tiên đồ lục ra.
Tầm đó, bỗng nhiên có một đạo thần chi kiếm quang lướt qua rồi biến mất, bất quá để lại một tia khí tức thần thánh văn minh.
- Hai vị sư huynh, chuyện là như vậy đấy. Các ngươi tin hay không thì tùy. Hắc hắc, các ngươi muốn làm khó dễ viện trưởng đại nhân thì quả thực là vớ vẩn! Dĩ hạ phạm thượng, đại nghịch bất đạo! Cho dù viện trưởng đại nhân có đánh chết các ngươi thì đó cũng là đáng đời. Các ngươi cho rằng mình là rất giỏi sao? Không có các ngươi thì ta cùng viện trưởng đại nhân cũng có thể tham gia tuyển bạt, đạt được số mệnh.
Phong Vân Vô Ngân sẵng giọng nói ra.
Vừa rồi huynh đệ Trương thị bị một khí tức Kiếm thần khôi lỗi do Phong Vân Vô Ngân xuất ra, trực tiếp lừa dối, phiên giang đảo hải trong nội tâm. Tuy bọn hắn không phải là thần giai, nhưng nhãn lực cũng không kém, có thể nhìn ra vừa rồi Phong Vân Vô Ngân đích thực đã xuất ra một đạo khí tức thần giai.
- Đại ca, kẻ này có chút cổ quái. Chúng ta làm sao bây giờ?
- Tạm thời ẩn nhẫn, tham gia tuyển bạt. Nói không chừng chúng ta có thể đạt được số mệnh, có thể trực tiếp sáng lập thần cách, thành tựu thần giai. Hiện giờ chịu nhục a.
- Đúng, giờ không phải là lúc hành động theo cảm tính, chúng ta không cần tranh giành với Tử Viêm tiện nhân kia. Chờ đến lúc hai huynh đệ chúng ta trở thành thần thì khiêu chiến nàng ta. Sinh thời, chúng ta nhất định phải điều tra nơi hạ lạc, sinh tử tồn vong của Tử Yên lão nhân gia nàng.