Mục lục
Bá Khí
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ánh mắt Tiểu Dao nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân tràn ngập yêu thương, tựa hồ phải bảo vệ hắn cho bằng được. Phong Vân Vô Ngân đổ mồ hôi hột. Bất quá hắn cũng không có ác cảm với Tiểu Dao, ngược lại cảm thấy vô cùng thân cận, tình nguyện bị Tiểu Dao hiểu lầm là một nhân vật nhỏ yếu cũng không đành lòng tức giận, quát mắng.

Vì vậy, Phong Vân Vô Ngân liền nghiêm nghị nói.

- Ta không có đồng bạn, chỉ đơn thân độc mã.

- A? Tại sao có thể như thế được? Ngươi sẽ mất mạng đấy!

Tiểu Dao kinh hô.

- Sau khi kết thúc lần khảo hạch này, chỉ được phép còn 100 người sống sót... Tiểu huynh đệ... Nếu như ngươi tin tưởng vào chúng ta, thì có thể đồng hành cùng chúng ta.

- Tiểu Dao!

Trong mắt thanh niên mặc long bào dần dần hiện lên vẻ tức giận, cuối cùng đem toàn bộ lửa giận phát tiết lên trên người Phong Vân Vô Ngân.

- Con sâu cái kiến! Nếu như ngươi không muốn đi theo chúng ta tìm kiếm che chở! Như vậy thì mau cút ra xa một chút! Thật sự là phiền toái mà!

- Ha ha...

Phong Vân Vô Ngân cười một tiếng ngại ngùng, nội tâm xuất hiện sát ý.

- Vũ thái tử! Tiểu huynh đệ, hãy đi theo ta cùng đại ca đi!

Tiểu Dao không đợi Phong Ngân Vô Ngân cùng Vũ thái tử trả lời, trực tiếp ngẩng đầu nhìn thanh niên mặc long bảo nói.

- Vũ thái tử!

- Tiểu Dao, nàng cũng quá tùy hứng rồi.

Ánh mắt Vũ thái tử uy nghiêm, dần dần xuất hiện một chút lo lắng. Bất quá rất nhanh hắn liền nhe răng cười, khóe miệng giật giật tựa hồ là đang cưỡng ép không được phát ra thành tiếng, ra vẻ dễ dàng nói.

- Mà thôi, mà thôi! Tiểu Dao, nếu như nàng đã kiên quyết mang tiểu tử này theo, vậy thì tùy nàng. Bất quá, đường xá gian khổ, dọc đường tràn ngập nguy hiểm. Kế hoạch của chúng ta lại càng là hiểm trung cầu thắng (cầu thắng trong nguy hiểm)! Loại tiểu nhân vật này, bản thái tử sẽ không để ý tới, gặp phải nguy hiếm, hắn chỉ là pháo hôi mà thôi. Đi!

Vũ thái tử ra lệnh, thanh niên nam nữ bốn phía xung quanh, tựa như là quần tinh ủng nguyệt, vây quanh Vũ thái tử, chậm rãi bay về phía trước.

- Tiểu huynh đệ, chúng ta cũng đi thôi.

Tiểu Dao cười thân mật với Phong Vân Vô Ngân nói.

- Đúng rồi, ngươi tên là gì, ta tên là Trình Dao, còn đây là đại ca ta, Trình Thiết Sơn.

- Hắc hắc! Tiểu huynh đệ, ngươi mạnh khỏe.

Đại hán thô lỗ lưng đeo cự phủ, Đế giai 1 kiếp, khí thế hùng hồn như núi cao, cười thân thiện với Phong Vân Vô Ngân. Huynh muội hai người thực sự quá nhiệt tình, khiến cho Phong Vân Vô Ngân khó mà có thể chối từ. Vốn hắn cũng không muốn đi cùng những người này, hơn nữa tên "Vũ thái tử" kia thực sự là quá cao ngạo, vênh váo. Phong Vân Vô Ngân không nuốt trôi được cục tức này. Dựa theo tính tình của hắn, chỉ sợ là sẽ trực tiếp xông lên, đuổi giết đám người "Vũ thái tử" thành cặn bã, cướp hết tất cả mọi thứ. Bất quá ánh mắt ân cần, lời lẽ thân thiện của hai huynh muội họ Trình khiến cho Phong Vân Vô Ngân cảm thấy vô cùng khó xử.

- Không được. Không thể gia nhập vào nhóm người này, điều này sẽ khiến ta bị chậm trễ thời gian!

Nội tâm Phong Vân Vô Ngân lập tức quyết định chủ ý. Vừa định buông lời cự tuyệt, Trình Thiết Sơn đột nhiên tùy tiện nói.

- Tiểu huynh đệ, ta nhìn ngươi cũng rất hợp ý. Tuy rằng tu vi của ngươi hơi thấp, bất quá ta cảm thấy ngươi rất thuận mắt, rất muốn cùng ngươi kết giao bằng hữu. Ngươi đi theo chúng ta cũng tốt. Trên đường, hai huynh muội chúng ta có thể chiếu cố cho ngươi, không bị những tên quái nhân kia ăn thịt. Còn nữa, phụ thân của Vũ thái tử chính là một vị đệ tử của Tử Anh học phủ. Hắn âm thầm để lộ ra một ít nội dung khảo hạch cho Vũ thái tử biết. Hắc hắc, tiểu huynh đệ, ta cho ngươi biết. Trong tay Vũ thái tử có một tấm bản đồ, trên bản đồ đánh dấu một thôn xóm lớn nhất trên tinh cầu này! Bên trong thôn xóm có rất nhiều lệ quáng! Kế hoạch của chúng ta chính là cùng Vũ thái tử, tạo thành tổ đội tiến về thôn xóm đó, hoàn thành khảo hạch. Ngươi đi cùng chúng ta, người gặp có phần, đến lúc đó phân cho ngươi năm mươi khối lệ quáng, để cho ngươi hoàn thành khảo hạch.

- Ừ, theo chúng ta đi!

Trong mắt Trình Dao tràn ngập ân cần.

- Một thôn xóm lớn, có rất nhiều lệ quáng!

Phong Vân Vô Ngân bật thốt.

- Ừ! Căn cứ theo lời Vũ thái tử, thôn xóm này giống như một tòa thành, là thành thị hạch tâm của tinh cầu man hoang này, trữ lượng lệ quáng nhiều không kể xiết. Những chuyện này đều là phụ thân Vũ thái tử tiết lộ cho hắn biết.

Trình Dao cường điệu nói.

- Phụ thân của Vũ thái tử là đệ tử của Tử Anh học phủ. Địa vị không phải chuyện đùa, bản thân Vũ thái tử cũng là thiên phú dị bẩm, chiến lực trong những thiên tài đến từ vị diện cấp thấp cũng coi như là số một, số hai. Ngay cả đại ca ta cũng không phải là đối thủ của hắn.

- Đúng, ta cũng không phải là đối thủ của Vũ thái tử. Hiện tại không phải, chỉ sợ tương lai cũng không phải. Lần này, Vũ thái tử tìm được lệ quáng, thông qua khảo hạch, trở thành đệ tử Tử Anh học phủ, lại được phụ thân hắn chiếu cố cùng đề điểm, khẳng định có thể một bước lên trời, tiền đồ vô lượng.

Trình Thiết Sơn quả nhiên là một hán tử quang minh, trực tiếp tự nhận bản thân không phải là đối thủ của Vũ thái tử.

- Tiểu oa nhi, ngươi đi cùng bọn hắn đến thôn xóm kia, thừa cơ kiếm đủ lệ quáng.

Tiếng Chúc lão vang lên bên trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân.

- Vâng, hiện tại ta cũng có ý này. Bất quá, ta không rõ vì sao hai huynh muội nhà này lại đối xử với ta ân cần như vậy. Điều này... Điều này quả thực là có chút quá nhiệt tình đi? Nhưng mà, ta rất khó phát hiện được sự giả dối cũng như là lừa gạt trên nét mặt của bọn họ, tựa hồ mọi thứ đều phát ra từ chân tâm.

Phong Vân Vô Ngân nói ra nghi điểm lớn nhất trong lòng hắn.

- Hắc hắc, việc này thì lão tử biết rõ!

Thanh âm của Chúc lão vang lên trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân, sau đó cười một tiếng vô cùng hèn mọn, bỉ ổi. Điều này khiến cho Phong Vân Vô Ngân có chút sợ hãi, vội vàng nói.

- Chúc lão, ngài biết vì sao?

- Tiểu oa nhi, diễm phúc của ngươi không cạn mà...

Chúc lão nói thẳng. Phong Vân Vô Ngân sững sờ, sau đó lập tức giương mắt nhìn Trình Dao, chỉ thấy nàng thanh thuần đáng yêu, con ngươi đen nhánh thâm thúy tựa như là hai đầm nước, gương mặt hồng hồng tựa như là phủ một lớp phấn. Phong Vân Vô Ngân càng nhìn nàng lại càng cảm thấy thân cận.

- Chúc lão, ý của ngài là, nàng cùng với tiểu tỷ Ngọc Yêu Nhiên giống nhau, cũng là bị Chân Long chi khí của ta ảnh hưởng. Sinh ra một điểm hảo cảm đối với ta?

Phong Vân Vô Ngân suy đoán nói.

- Ừ! Ước chừng có lẽ là như vậy. Bất quá, tiểu oa nhi lão đầu tử nói thật cho ngươi biết, huynh muội nhà này giống như ngươi, có được thể chất cổ xưa cùng Thần Thánh, có lẽ chính là thể chất Hỏa Phượng Hoàng. Bởi vậy, đối với thể chất Chân Long của ngươi, trời sinh cảm thấy hiếu kỳ cùng thân thiết. So với nữ tử có thể chất bình thường như Ngọc Yêu Nhiên mà nói, huynh muội nhà này đối với ngươi càng thêm có hảo cảm cùng thân thiết, đây là thiên sinh hấp dẫn!

- Chậc chậc, tiểu oa nhi lão đầu tử cho ngươi biết, nữ tử thế chất Hỏa Phượng Hoàng, nếu như là xử nữ. Giao hợp lần đầu có thể lấy được vô số chỗ tốt, tu vi tăng tiến, chiến lực đề thăng, hơn nữa còn đạt được một ít đạo thống truyền thừa! Tựa hồ huynh muội nhà này cũng là người giản đơn, không có tâm địa xấu xa, tựa hồ cũng từ địa phương nhỏ, tiểu vị diện đến nơi này. Có lẽ, ngay cả bọn họ cũng không biết, bản thân đang sở hữu một trong những thể chất từ thời thượng cổ, vô cùng trân quý.

Chúc lão chậm rãi nói.

- Thể chất Hỏa Phượng Hoàng?

Phong Vân Vô Ngân nhăn chặt lông mày. Lúc này, Trình Dao chợt nói.

- Tiểu huynh đệ, đã suy nghĩ kỹ chưa?

- Ách… Vậy được rồi. Ta đi theo Dao Dao tiểu tỷ, Thiết Sơn đại ca. Đúng rồi, ta tên là Phong Vân Vô Ngân. Hai người gọi ta Vô Ngân là được rồi.

Phong Vân Vô Ngân hiểu rõ mọi chuyện, cũng hào phóng nói. Bất quá, vừa chạm phải ánh mắt tựa như là gặp được mối tình đầu của Trình Dao. Nội tâm Phong Vân Vô Ngân có chút mất tự nhiên, khiến cho bầu không khí có chút ái muội, mập mờ.

- Thật tốt quá! Như vậy chúng ta lên đường thôi!

Trình Dao, Trình Thiết Sơn vui vẻ cùng Phong Vân Vô Ngân đồng hành. Trình Dao không ngừng ríu rít nói.

- Vô Ngân, Vô Ngân, tên rất hay. Đại ca, huynh nói có đúng không?

- Rất hay! Hoàn toàn chính xác là rất hay!

Trình Thiết Sơn liên tục gật đầu. Cứ như vậy, Phong Vân Vô Ngân mơ mơ hồ hồ gia nhập vào tiểu đội này, tiếp tục bước đi, tìm kiếm thôn xóm có quy mô tựa như một tòa thành, phồn vinh nhất viên tinh cầu man hoang này.

Phía trước.

Vũ thái tử suất lĩnh một đám tuyệt thế thiên tài đến từ vị diện cấp thấp, phi hành tiến về phía trước.

- Vũ thái tử, tựa hồ Trình Dao tiểu ny tử kia cực kỳ nhiệt tình với tên phế vật Thánh giai 2 chuyển kia. Chuyện này có chút bất thường!

Một vị thiếu nữ thanh y xinh đẹp, thì thầm bên tai Vũ thái tử. Vũ thái tử hừ lạnh một tiếng.

- Không sao, đều là đám tiểu nhân vật. Bản thái tử vốn định giải quyết từng tên một, giết chết hết. Bất quá Trình Dao kia lại là thể chất Hỏa Phượng Hoàng từ thời thượng cổ. Bản thái tử ngẫu nhiên phát hiện ra, quả thực là may mắn. Bản thái tử nhìn Trình Dao trẻ trung ngây thơ tựa hồ cũng là chim non, xử nữ, thực quá tốt! Tương truyền, đoạt được lần đầu tiên của nữ tử có thể chất Hỏa Phượng Hoàng sẽ thu được lợi ích cực lớn, chẳng những có thể đề thăng tu vi, hơn nữa còn có thể lấy được truyền thừa cùng Hỏa Phượng Hoàng nhất tộc.

- Chậc chậc!

Một vị thanh niên thở dài nói.

- Vũ thái tử, điều này cũng nên thuộc về ngài. Là điềm báo ngài sẽ quật khởi tại vị diện cao cấp này. Vừa mới tiến vào vị diện cao cấp đã gặp được một vị xử nữ có được thể chất Hỏa Phượng Hoàng, một khi thái bổ, sẽ lấy được chỗ tốt vô thượng! Vũ thái tử, nhất định phải thành tựu, thành tựu! Vận mệnh đã an bài như vậy!

- Ha ha!

Vũ thái tử đắc ý cười ha hả.

- Các ngươi an tâm, chỉ cần các ngươi trung thành và tận tâm, bản thái tử cũng sẽ không quên các ngươi. Bản thái tử muốn cường thế quật khởi tại Tử Anh học phủ cũng cần một vài tâm phúc.

- Đúng, đúng, đa tạ Vũ thái tử thưởng thức. Vũ thái tử, không bằng, ngài liền rèn sắt khi còn nóng, tìm cơ hội cướp lấy trinh tiết của Trình Dao, thành tựu đại nghiệp!

- Hừ! Bản thái tử đùa bỡn nữ nhân phải khiến cho các nàng cam tâm tình nguyện, tuyệt đối không bắt buộc. Bắt buộc sẽ phá hư cảnh sắc! Các ngươi xem, Trình Dao này tuyệt đối không chạy thoát khỏi lòng bàn tay của bản thái tử. Chờ tìm được thôn xóm lớn nhất trên viên tinh cầu này, bổn thiếu gia liền thi triển thủ đoạn, đồ sát đám thổ dân mọi rợ, thu được rất nhiều lệ quáng, cường thế đoạt được thể xác và tinh thần của Trình Dao! Ha ha ha ha!

Vũ thái tử đắc ý cười như điên.

Phong Vân Vô Ngân cùng Trình Dao, Trình Thiết Sơn chậm rãi đi theo phía sau đám người Vũ thái tử. Chứng kiến bộ dáng đắc ý cười như điên của Vũ thái tử, hắn nhẹ sờ lên mũi, nội tâm chớp động một cỗ sát cơ. Trên đường phi hành cũng gặp được một vài quái nhân thổ dân, toàn bộ đều bị một người Vũ thái tử đồ sát. Phong Vân Vô Ngân cũng âm thầm quan sát thủ đoạn của Vũ thái tử, kết quả thu được khiến cho hắn vô cùng kinh ngạc... Chiến lực của Vũ thái tử hết sức phi phàm, tuy rằng tu vi chỉ là Đế giai 2 kiếp. Bất quá, giơ tay nhấc chân đều có thể tạo ra hắc động cực lớn, hút đám quái nhân vào bên trong hắc động, sử dụng không gian trực tiếp giảo sát thành bụi phấn. Hơn nữa lòng bàn tay Vũ thái tử phong ấn vô số trận pháp lôi điện, hỏa diễm, băng bạc... Lật tay làm mây trở tay làm mưa, cực kỳ hung tàn.

- Vũ thái tử này quả nhiên là một kình địch!

Cũng không biết xảy ra chuyện gì, Phong Vân Vô Ngân chính thức xem Vũ thái tử cực không vừa mắt, rất muốn tự tay tiêu diệt hắn.

Đúng lúc này, phía trước đột nhiên xuất hiện một tòa thành trì cổ xưa cực kỳ khổng lồ.

- Tới rồi!

Vũ thái tử đi ở phía trước, hô nhỏ một tiếng.



Phong Vân Vô Ngân mạc danh kỳ diệu gia nhập tiểu đội này, muốn đi tìm thôn xóm hạch tâm trên viên tinh cầu man hoang. Đạt được số lượng lệ quáng cực lớn, tranh thủ duy nhất một lần thu thập đủ số lượng lệ quáng cần có.

Đúng lúc này, cuối tầm mắt mọi người xuất hiện một tòa thạch thành (thành xây bằng đá) cực kỳ nguy nga.

Cũng không phải là kết cấu của kiến trúc thôn xóm nữa rồi, hoàn toàn chân chính là một tòa thành, dùng vô số những hòn đá cực lớn mà thô ráp xếp thành, phong cách hết sức nguyên thủy, đường nét thô kệch. Phía trên tường thành là vô số quái nhân mọi rợ đang phi hành xung quanh, vừa bay vừa hú lên từng tiếng kêu vô cùng kỳ quái. Toàn bộ bầu trời trong khu vực này bị màu đỏ tươi chiếu rọi, không gian nhộn nhạo tạo thành vô số nếp gãy, oán khí xung thiên, lệ khí vô tận. Có thể thấy được nếu như là nhân loại phổ thông, tuyệt đối không thể sống sót bên trong tòa thành kia.

Tòa thành kia tựa như một đầu cự thú viễn cổ, không hề nhúc nhích, mơ hồ phát ra một ít năng lượng không tên mà đặc thù nhưng vô cùng kinh khủng. Tựa hồ có một thứ gì đó vô cùng kinh khủng đang ngủ say bên trong lòng nó.

- Tiểu oa nhi, tòa thành kia có cổ quái! Rất cổ quái!

Lúc này, Chúc lão bên trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân truyền âm nói. Lão suy tư vài giây, liền ngưng trọng nói.

- Lão đầu tử phát hiện ra, có một tia Thần tức (khí tức của Thần) nhàn nhạt. Cũng không mãnh liệt, nhưng đích xác là Thần tức. Điểm này, lão đầu tử có thể khẳng định! Bất quá, hiện tại lão đầu tử thất tổn bát thương, không có cách nào tra xét rõ ràng. Chẳng qua chỉ mơ hồ có một chút cảm ứng.

Nghe xong lời này của Chúc lão, trái tim Phong Vân Vô Ngân đập thình thịch.

- Chúc lão, ngài nói trên tinh cầu này, có tồn tại cự vô phách Thần giai?

- Ách, chẳng qua lão đầu tử chỉ cảm thấy một tia Thần tức thoang thoảng đâu đó xung quanh đây. Cũng không dám khẳng định có cường giả Thần giai ngủ đông ở chỗ này hay không. Cũng có thể là di vật hoặc cũng có thể là di tích của cường giả Thần giai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK