Phong Vân Vô Ngân thì thào tự nhủ, đi tới ven biển. Nước biển tràn lên tiểu đảo đã tới bắp chân của Phong Vân Vô Ngân.
Khoảnh cách cho tới ngày giao lưu vũ kỹ năm tông, chính xác mà nói là còn hai mươi lăm ngày.
Phong Vân Vô Ngân phải nhân thời gian này chuẩn bị cho thật tốt, sau đó trực tiếp đi thẳng tới hoàng cung đế quốc Chiến Tần để tham gia thi đấu.
Hiện giờ vẫn còn có một vấn đề trước mắt.
Đó chính là gia gia của Hoa Thiên Ca, tên Thái thượng trưởng lão kia, ý niệm truy tung của cường giả Thánh giai!
Sau khi Phong Vân Vô Ngân sử dụng phù chú Chúc lão giao cho hắn, có thể che giấu khí tức của bản thân, khiến cho cường giả Thánh giai muốn truy tung cũng không có kết quả.
Chẳng qua phù chú này chỉ có hiệu quả trong vòng mười ngày.
- Qua mười ngày này thì ta nên đi đâu đây? Chẳng lẽ lại phải bắt đầu né tránh sự truy sát của lão già kia sao? Như vậy sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến tu luyện của ta.
Phong Vân Vô Ngân cảm thấy đau đầu.
Ánh mắt nhìn về phía biển rộng mênh mông xanh thẳm.
Diện tích hải vực có thể coi là một thế giới độc lập, chôn dấu trân bảo cùng bí mật bất tận, đợi chờ những người dũng cảm tới thăm dò tìm kiếm.
Một đạo linh quang chợt hiện trong đầu Phong Vân Vô Ngân.
- Sao ta không thâm nhập vào đáy biển trốn tránh một thời gian ngắn?
- Diện tích hải vực như vậy, thế giới dưới đáy biển vô cùng rộng lớn, có lẽ ý thức của cường giả Thánh giai cũng không thể xuyên thấu hải dương thăm dò khí tức của ta.
Trong nháy mắt ý nghĩ đó vừa hiện lên, Phong Vân Vô Ngân liền lập tức phóng ra Tử Khí giao long, nhảy lên đầu giao long, trong tay cầm một mảnh vỡ của tị thủy thần châu, sau đó lập tức chui vào trong đáy biển sâu thẳm mấy nghìn thước.
Giao long vào biển, vô cùng thoải mái, phát ra tiếng gầm thét khiến cho vô số tôm cua cá, thậm chí cả những loại cá to lớn như cá mập cá voi cũng đều phải kinh sợ run rẩy, toàn bộ dạt ra để tránh đường.
Mảnh vỡ tị thủy thần châu kia đã hòa toàn chia cắt thân thể Phong Vân Vô Ngân cùng với nước biển, hình thành một không gian nho nhỏ.
Sau khi lặn sâu xuống đáy biển, dừng lại ở một sơn mạch, Phong Vân Vô Ngân cười đắc ý, bắt đầu kiểm kê lại chiến lợi phẩm của hôm nay.
Từ ba tên đệ tử tinh nhuệ của Thần Kiếm tông cướp đoạt được 3 chiếc nạp giới. 5 gã cường già Tiên Thiên Tử Khí cảnh cướp được 5 chiếc nạp giới. Bên trong chắc chắn có chứa một lượng tài phú rất lớn.
Phong Vân Vô Ngân liếm khóe miệng một chút, sau đó lấy máu nhận chủ 3 chiếc nạp giới này, không chờ đợi nổi mà thẩm thấu tinh thần lực vào trong đó để thăm dò số tài phú thuộc về mình.
Ngay sau khi Phong Vân Vô Ngân trốn vào bên trong đáy biển sâu thẳm.
Khoảnh khắc trước khi Hoàng Tuyền đảo hoàn toàn chìm xuống, trên bầu trời có ba đạo lưu quang màu tím, từ trên trời giáng xuống với khí thế bài sơn đảo hải.
Ba đạo lưu quang màu tím này xếp thành hình chữ phẩm. Đạo lưu quang ở chính giữa, màu tím bao bọc bên ngoài một đoàn hỏa diễm trong suốt, thiêu đốt hừng hực, phảng phất tựa như lưu tinh từ thiên ngoại rơi xuống, kéo theo một cái đuôi thật dài, ma sát cùng với không khí bốc cháy ngùn ngụt, thực sự là kỳ quan.
- Vèo! Vèo! Vèo!
Ba đạo tử quang đáp xuống bên dưới Hoàng Tuyền đảo chính là ba cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh.
Tên đứng ở giữa là một người trẻ tuổi khoảng tầm hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, khuôn mặt trắng nón, mặc một bộ trường sam màu xanh nhạt, nói không hát vẻ phong lưu phóng khoáng, trong ánh mắt ẩn chứa một luồng khí thế bễ nghễ coi rẻ hết thảy vạn vật trên thế gian.
Người này có khí chất của vương công quý tộc.
Hai bên trái phải là hai gã nam tử trung niên uy phong lẫm lẫm.
- Trường Tôn sư huynh, Tuần sư đệ, Cát sư đệ Mạnh sư đệ khí tức của ba vị sư đệ dường như đã biến mất ở trên hòn đảo này. Thực sự là kỳ quái.
Nam tử trung niên bên trái lại phải gọi tên thanh niên trẻ tuổi ở giữa là sư huynh.
Tên trung niên nam tử bên phải kia cũng xưng hô như vậy:
- Trường Tôn sư huynh, việc này quả thực là vô cùng quái dị, ba vị sư đệ cảnh giới cao thâm, sức chiến đấu phi phàm, mảnh hải vực này lại là địa bàn của Định Hải tông chúng ta. theo lý mà nói sẽ không có địch nhân nào mạnh mẽ đủ để tạo thành bất kỳ uy hiếp nào cho ba vị sư đệ. Vì sao khí tức của ba vị sư đệ lại đột ngột biến mất như vậy. Quá kỳ quái!
Trường Tôn sư huynh kia khè nhắm mắt, vài hơi thở sau hắn mở mắt ra, trong đôi con ngươi lóe lên ánh sáng lạnh lẽo như chớp, chậm rãi nói:
- Ba vị sư đệ đều đã vẫn lạc. Tòa tiêu đảo này là của một môn phái tán tu tầm trung thuộc đế quốc Chiến Tần tên là Hoàng Tuyền đảo. Mọi người trên đảo cũng đã chết hết. Ta còn cảm giác được kiếm ý, có ba gã kiểm tu đồng dạng cũng vẫn lạc... Hơn nữa còn có dấu vết ra tay của một nhân vật cự đầu Tiên Thiên Hạo Khí cảnh... đầu mối rất hỗn loạn, chẳng qua không thể nghi ngờ, ba vị sư đệ đều đã không còn nữa.
Trường Tôn sư huynh này dĩ nhiên chỉ bằng vào cảm ứng đã thôi diễn ra được vài phần của cuộc chiến lúc trước, điều này đủ để thấy rõ đây là một nhân vật phi phàm.
- Cái gì? Ba vị sư đệ đều đã chết?
Hai gã nam tử trung niên hoảng sợ la lên! Bất chợt trên trán bắt đầu thấm ra mồ hôi lạnh:
- Còn có... còn có cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh xuất thủ nữa sao? Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?
Trường Tôn sư huynh nhẹ nhàng phất phất tay, có một loại cảnh giới hờ hững không quan tâm hết thảy:
- Việc này chúng ta không nên suy đoán lung tung. Còn chưa đến một tháng nữa đã là cuộc giao lưu vũ kỹ năm tông, phần thưởng của lần này vô cùng phong phú, ta không tiếc chạy từ trong hải vực trở về chính là vì muốn thu được vị trí đứng đầu cuộc giao lưu lần này. Mặt khác ta lịch lãm bên trong hải vực, đạt được đại kỳ ngộ chiếm được vài hòn đảo, kết bạn với một nhóm cường giả, lần này ta quay về tông môn cũng muốn chọn một số sư đệ trẻ tuổi có tư chất để mang tới hải đảo bồi dưỡng, vì sự lớn mạnh của Định Hải tông mà làm ra một số cống hiến.
- Trường Tôn sư huynh thực sự là tấm lòng bao la!
Hai gã nam tử trung niên đồng thời lên tiếng nịnh nọt.
- Đi! Chúng ta quay trở về tông môn rồi lại nói. Ba sư đệ sẽ không bị chết oan uổng đâu. Ta đã thu lại một luồng oan hồn của họ sau khi dung hợp luyện hóa một phen là có thể hỏi ra được hung thủ. Đó cũng là một bộ công pháp sưu hồn mà ta đạt được trong một tòa phế tích thượng cổ tại hải vực.
Trường Tôn sư huynh nói nhẹ nhàng như mây bay nước chảy, sau đó bất chợt hóa thành một luồng tử quang ngập trời, thoáng cái đã độn đi được mấy trăm dặm.
Hai gã nam tử trung niên nhìn nhau cười cười.
- Trường Tôn sư huynh thật là nhân tài của Định Hải Tông chúng ta! Lần này đặc biệt quay trở về đế quốc Chiến Tần tham gia cuộc giao lưu vũ kỹ năm tông, nhất định sẽ giành chiến thắng.
- Cũng chưa chắc đã thế, lần này đệ tử dự thi của năm đại tông môn đều là cường giả trong cường giả, là thiên chi kiêu tử trong đám thanh niên dưới ba mươi tuổi, có ai không phải là hào kiệt uy vọng lớn lao, có địa bàn riêng ở trong hải vực? Nói ngắn gọn, đại hội giao lưu năm tông lần này, chất lượng cao nhất từ trước đến giờ, đêm nay tông chủ sẽ đích thân tổ chức yến tiệc để đón gió tẩy trần cho Trường Tôn sư huynh.
Hai đạo lưu quang màu tím chợt lóe lên rồi biến mất, hai gã trung niên nam tử đã bay đi rất xa.
Ngạo Hàn tông.
Tiên Thiên thành.
Tiên gia phúc địa. Một tòa cung điện rộng lớn.
Vài tên Thái thượng trường lão đang khoanh chân ngồi ở trên bồ đoàn khổ tu.
Đúng lúc này, gia gia của Hoa Thiên Ca, tên Thái thượng trưởng lão kia hai mất chợt mở lớn, trong cung điện mờ mịt hoàn toàn sáng hẳn lên.
- Huynh đệ họ cổ đã vẫn lạc rồi! Huynh đệ họ cổ vậy mà đã vẫn lạc! Hơn nữa một tia ý chí cùng khí tức kia của ta đã bị Phong Vân Vô Ngân luyện hóa! Ta không thể nào truy tìm tung tích hắn được nữa! Ghê tởm! Thập phần ghê tởm!
Thái thượng trường lào kia đã tức giận đến phát điên.
- A? Chẳng lẽ hắn thực sự là một yêu nghiệt?
Một Thái thượng trưởng lào khác khẽ nhướng đôi lông mày trắng, lên tiếng:
- Lấy tu vi Hậu Thiên vậy mà có thể khiến huynh đệ họ cổ vẫn lạc, còn luyện hóa được cả ý chí Thánh giai của Hoa huynh? Việc này điên cuồng tới mức nào chứ? Chẳng lẽ thực sự là yêu nghiệt?
- Không! Nhất định là hắn sử dụng âm mưu quỷ kế nào đó! Nhất định vậy!
Gia gia Hoa Thiên Ca trừng mắt gầm lên, bên trong đôi mắt toàn bộ đều là sát khí.
- Hoa huynh, ngươi cùng đừng sốt ruột. Phong Vân Vô Ngân kia bất kể trốn tránh thế nào cùng sẽ đi tham gia cuộc giao lưu năm tông, ngươi còn sợ hắn chắp cánh bay mất sao?
Một Thái thượng trưởng lão khác bỉnh tĩnh cười nói.
- Ta nhất định sẽ tự tay xử lý tên Phong Vân Vô Ngân kia!
Gia gia Hoa Thiên Ca phát thệ nói:
- Nếu như huynh đệ họ cổ thực sự chết trong tay Phong Vân Vô Ngân, vậy là hắn đã phạm vào đại tội tàn sát đồng môn! Trong một tông môn, võ giả Hậu Thiên chém giết nhau còn có thể coi là mạnh sống yếu chết, là quy tắc tự nhiên. Nhưng nếu như bừa bãi sát hại đồng môn Tiên Thiên cảnh, đặc biệt lại là những lương đống Tiên Thiên Tử Khí cảnh như huynh đệ họ cổ, đỏ chính là tội lớn ngập trời. Phong Vân Vô Ngân ngươi ngàn vạn lần đừng để ta tìm được chứng cứ! Ngươi dù có yêu nghiệt đến thế nào thì ta cũng sẽ bóp chết ngươi!
Sâu thẩm dưới đáy biển, đằng sau một dãy sơn mạch.
Phong Vân Vô Ngân đang cười như nở hoa.
Trong 8 chiếc nạp giới, ẩn chứa tài phú kinh người, quả thực là vô cùng kinh người.
Đầu tiên, sau khi mở ra nạp giới của La Bách Anh đã khiến cho Phong Vân Vô Ngân bị kinh sợ đến ngây ra.
- 100 khối cương khí linh thạch!
- 20 khối tử khí linh thạch!
- khối hạo khí linh thạch!
- 1 giọt Thiên Nhất Thần Thủy!
Những thứ này chính là đống tài phủ mà lúc trước La Bách Anh đến Vạn Tiên thành dùng để dụ dỗ Lý Vạn Tiên. Lúc đó khi Phong Vân Vô Ngân nhìn thấy những thứ này mà phát thèm, thật không ngờ, lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt, lúc đó chưa đoạt được, vậy mà giờ đám tài phú này đã rơi vào tay Phong Vân Vô Ngân.
- Ha ha ha ha ha!
Phong Vân Vô Ngân thực sự không thể nào kiềm chế được sự hưng phấn chấn động trong lòng, cười lên như điên.
- Món tài phủ này quả thực chính là bảo tàng đầu tiên trong cuộc đời ta! Là bảo tàng đầu tiên trên con đường tu luyện của ta! Đám chó Ngạo Hàn tông! Lão tử không thèm dựa vào sự bố thí của các ngươi thì vẫn có thể tự mình kiếm được!
Sau khi mở thêm nạp giới của hai gã đệ tử khác của Thần Kiểm tông, Tống Bách Diệp cùng Trần Bách Hào, bên trong có một đống lớn đan dược, về phần linh thạch thì lại không thấy.
Chẳng qua trong đó còn có được hai cuốn sách nho nhỏ...
- Kiếm Thần Bát Sát chi Đại Lôi Âm Bảo Sát kiếm pháp.
Đẳng cấp: Địa giai trung cấp.
Loại hình: bí tịch kiếm kỹ.
Chú thích về tuyệt học Thần Kiếm tông: Kiếm Thần Bát Sát, tám loại kiếm pháp, mỗi một loại đơn lẻ đều thuộc Địa giai trung cấp. Nếu như luyện được năm loại sẽ là Địa giai cao cấp. Nếu như luyện được tám loại, sẽ là Thiên Giai cấp thấp. Thần Kiếm tông từ lúc khai tông tới nay, duy nhất chỉ có tông chủ đương đại, Vạn Kiếm Tôn Giả, là có thể tu luyện tám loại kiếm pháp của Thần Kiếm Bát Sát, được gọi là Kiểm Thần đầu thai, Kiếm Thần chuyển thế.
Muốn tu luyện bất kỳ một loại kiếm pháp nào trong Thần Kiếm Bát Sát đều cần kiếm thuật cơ bản của Thần Kiếm tông làm cơ sở.
- Hóa ra là tuyệt kỹ Thần Kiếm tông, hai bản kiếm pháp trong Kiếm Thần Bát Sát! Quá tốt! Kiếm kỹ Địa giai trung cấp!
Phong Vân Vô Ngân hết sức vui mừng.
Nghiêm khắc mà nói, Phong Vân Vô Ngân cũng coi như là một kiếm tu, chẳng qua kiếm pháp mà hắn tu luyện quá mức rác rưởi. Bất kể là Thiên Biến Vạn Huyên Vân Già Vụ Nhiêu kiếm pháp hay là Tấn Lôi kiếm pháp, cũng đều chi là kiếm pháp Huyền giai. Ờ trên đại lục Huyền Tôn, hầu như bên trong toàn bộ tông môn chính thống, vũ kỹ bí tịch Huyền giai đều chỉ là loại thông thường, không quá đáng giá.
Chân chính lợi hại và quý giá chính là bí tịch vũ kỹ Địa giai, về phần bí tịch Thiên Giai, đó là một thứ tương đối nghịch thiên, chỉ có thể gặp mà không thể cầu.
Mặc dù Kiếm Tiên Đồ Lục đã dung hợp Thiên Biển Vạn Huyễn Vân Già Vụ Nhiễu kiếm pháp cùng với Tấn Lôi kiếm pháp, hình thành nên một loại kiếm pháp tiếp cận vô hạn tới Địa giai cấp thấp, thế nhưng vẫn như cũ chưa đáng để nhắc đến.
- Thực là tốt quá! Cứ vậy mà thu được hai môn kiếm kỹ bí tịch Địa giai trung cấp! Kiếm Tiên Đồ Lục hiệu dụng vô cùng, sau khi hòa trộn hai loại kiếm kỹ Địa giai trung cấp này với nhau, phẩm cấp còn có thể tăng lên! Tuyệt kỹ trấn tông của Ngạo Hàn tông là địa giai cao cấp "Ngạo Hàn Thất Quyết", phi thường lợi hại, nếu như ta dung hợp bốn môn kiếm pháp lại, nói không chừng có thể đạt được một môn kiếm kỹ Địa giai cao cấp, sánh ngang được với Ngạo Hàn Thất Quyết!
Phong Vân Vô Ngân trong lòng tràn đầy vui sướng.