Mục lục
Bá Khí
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phong Vân Vô Ngân đua tay luồn vào hộp kim chúc, tùy ý chụp tới, vớt lên một khối lệnh bài. Trên lệnh bài đánh số 1000. Khóe miệng Phong Vân Vô Ngân nhếch lên tiếu ý, thầm nghĩ dãy số này thực thú vị.

Kế tiếp, 6 gã tuyển thủ khác cũng lục lục lấy lệnh bài đánh số.

- Ta rút được phiếu trống!

Vận khí Sở Phong Ngạo Hàn Tông rất may mắn, có thể không cần chiến mà vào bán kết. Hắn không nhịn được hí lên một tiếng, thần tình rung động, tình cảm bộc lộ rõ trong giọng nói.

Mạc Thu Sương cười lạnh một tiếng:

- Loại nhát gan!

Rút hết số thứ tự, đối thủ của Phong Vân Vô Ngân lần này chính là thiên tài kiệt xuất Ngọc Nữ Tông Lãnh Diệu Thi.

Đối thủ của Mạc Thu Sương là nhân tài mới xuất hiện của Thái Huyền Tông.

Cuộc so đấu khác, là thiên tài Thần Chưởng Tông với thiên tài Thái Huyền Tông.

Ba cuộc so đấu này, quyết định ra ba người thắng cùng với Sở Phong tiến vào tứ cường.

Vèo vèo vèo…

Thánh quang chớp động, đưa 6 gã tuyển thủ lên ba lôi đài, từng đôi một chém giết.

Trên lôi đài số 1000.

Phong Vân Vô Ngân đối chọi với Lãnh Diệu Thi.

Lãnh Diệu Thi này 27, 28 tuổi. Mày như lá liễu, mắt như nước mùa xuân, mũi quỳnh thẳng tắp, miệng nhỏ quả anh đào, da thịt trắng nõn vô cùng mịn màng, trong vẻ xinh đẹp tuyệt trần, lộ rõ tư thế oai hùng hiên ngang và lãnh diễm, là một mỹ nhân bại hoại động lòng người. Thần hình nàng cao gầy, vũ khí là một cây đao.

Đây không phải cây đao bình thường. Phong Vân Vô Ngân nhìn nhận, đó là thanh đao nặng, toàn thân do quặng sắt đặc biệt tinh luyện mà thành, rất giống Thanh Long Yển Nguyệt Đao Quan nhị gia trong tam quốc diễn nghĩa dùng.

Dùng đao này vốn có vẻ tục khí, mỹ nhân điềm đạm rung động lòng người sử dụng đao này càng chẳng ra cái gì.

Phong Vân Vô Ngân thấy vậy có chút trừng mắt.

Bất quá, Phong Vân Vô Ngân không dám khinh thường. Từng đạo đao ý vô hình bọc quanh Lãnh Diệu Thi, khoảng không bên người nàng thường thường tuôn ra một đạo ánh đao bốc lửa như ánh sáng ngọc, trong mỹ lệ ẩn chứa sát khí kinh người.

Tử khí dâng trào phập phồng phía sau nàng, nồng đậm không tiêu tan.

Lãnh Diệu Thi chậm chạp không động thủ, cũng không ngưng tụ đao ý, chỉ dùng đôi mắt đẹp, ngưng mắt nhìn Phong Vân Vô Ngân, biểu tình vô cùng cổ quái.

Khán giả vây xem đều nghị luận.

Tựa hồ mỗi một cuộc tỷ thỉ đối với bọn họ mà nói, đều rất mánh khóe.

- Đối chiến với hắc mã Phong Vân Vô Ngân chính là Lãnh Diệu Thi được xưng là nhân vật thiên tài hiếm thấy của Ngọc Nữ Tông.

- Các vị thấy trận tỷ thí này thế nào?

- Dựa theo trận tỷ thí trước Phong Vân Vô Ngân đánh bại Quách Đôn, chiến lực biểu hiện ra ngoài, hơn phân nữa Lãnh Diệu Thi không phải đối thủ. Gượng ép đối chiến với Phong Vân Vô Ngân, 9 phần sẽ thành ngọc nát.

- Không ổn! Thiếu niên này, chiến lực cường đại không cần nói đến, tâm tình còn độc ác không gì sánh được, thủ đoạn hung tàn đến tột đỉnh. Mọi kiểm kê một chút đi, hắn đánh bại ba đối thủ, người thứ nhất chính là Trưởng Tôn Kính Định Hải Tông, bị một quyền đánh chết, may mắn sau đó được Thánh Giai cứu sống, nhặt lại sinh mệnh. Mà đối thủ thứ hai là Tiên Vu Duyên, bị yêu thú Giao Long thôn phệ, thi cốt không còn, linh hồn tan biến, vạn kiếp không siêu sinh, ngay cả cường giả Thánh Giai đều không thể cứu sống! Thoạt nhìn, Phong Vân Vô Ngân là kẻ ăn thịt người, tiểu mỹ nhân Lãnh Diệu Thi, sẽ... Sẽ không bị ăn thịt đấy chứ? Chậc chậc, ta nghĩ cảm thấy đáng sợ.

- Hắn là không thể nào? Lãnh Diệu Thi tại thời điểm lịnh lãm Vô Biên Hải Vực được mọi người bầu chọn là mỹ nữ nhân động lòng người đứng thứ 298 trên Tuyệt Sắc bảng, thiên kiều bá mị, khuynh quốc khuynh thành, diễm quang vô cùng. Ta phỏng đoán, Phong Vân Vô Ngân thương hương tiếc ngọc, sẽ không nuốt Lãnh Diệu Thi.

- Thương hương tiếc ngọc cái rắm! Phong Vân Vô Ngân là tiểu hài tử hơn mười tuổi, hiểu được thương hương tiếc ngọc? Đó mới là lạ! Ta dám cam đoan, chính thức động thủ Phong Vân Vô Ngân nhất định sẽ ăn tươi nuốt sống Lãnh Diệu Thi!

- Mẹ kiếp! Nếu như hắn dám ăn Lãnh Diệu Thi, lão tử nhất định tìm cơ hội giết chết hắn!

Một võ giã Tiên Thiên chính khí cảnh, vẻ mặt dữ tợn, toát lên hung quang nói.

Một người trung niên gầy bên cạnh mặc trang phục thư sinh là võ giả Tiên Thiên chính khí cảnh đỉnh phong cười lạnh nói:

- Ngươi muốn giết chết Phong Vân Vô Ngân? E là ngươi không có bổn sự này.

Còn tông chủ Ngọc Nữ Tông đứng bên cạnh hoàng đế, sắc mặt trắng bệch. Nàng sợ Lãnh Diệu Thi bị ăn tươi nuốt sống, quả thực tiến đến trận so đấu này, thua trận thực ra vẫncó thể để người khác chấp nhận được. Nhưng so với thua trận lại càng thêm đáng sợ chính là... Bị ăn tươi nuốt sống!

- Tiểu hài tử Phong Vân Vô Ngân này đã ăn 2 thiên tài, không chút tình người, xuất thủ liền khiến người ta hồn bay phách tán, không kiêng kỵ. Nếu như Diệu Thi bị ăn tươi nuốt sống, vậy nguy rồi...

Toàn thân Ngọc Nữ Tông chủ ướt đẫm mồ hôi lạnh.

Đúng lúc này, trên lôi đài bỗng nhiên Lãnh Diệu Thi mở miệng, hỏi vấn đề không đáng hỏi:

- Phong Vân Vô Ngân, ngươi sẽ thả yêu thú nuốt ta?

- Ách?

Phong Vân Vô Ngân ngưng đọng, chợt suy nghĩ một chút:

- Nếu như ngươi rất khó đối phó, để thắng lợi, ta sẽ ăn tươi nuốt sống ngươi. Cuộc tỉ thí lần này rất quan trọng đối với ta, ngoại trừ danh hiệu đệ nhất, không có khả năng thứ hai. Tất cả những kẻ ngăn cản ta đều bị chém giết.

Mọi người hồi hộp, liếc nhìn đôi mắt đẹp của Lãnh Diệu Thi bắt đầu nổi lên rung động sợ hãi. Nàng cắn răng:

- Ta chịu thua, không cần đánh. Ngay cả Quách Đôn đều bại trong tay ngươi, ta không có cửa thắng. Hơn nữa, công pháp của ngươi quá kinh khủng, động thủ liền ăn thịt người, ta buông tha.

Nói xong, Lãnh Diệu Thi thu hồi đao vào nạp linh giới, xoay người, cất cao giọng nói:

- Ta bỏ quyền chịu thua.

- Hả? Không cần đánh?

Phong Vân Vô Ngân buột miệng nói, trong giọng nói hiện lên vẻ tiếc nuối.

Lãnh Diệu Thi nghe được khẩu khí của Phong Vân Vô Ngân hận không thể đại chiến với nàng một hồi, lưng ớn lạnh, mồ hôi đầm đìa.

Toàn trường phát sinh tiếng thở dài. Nam nhân như Tiên Vu Duyên, Quách Đôn đều bị ăn tươi nuốt sống, không có gì quá nghê gớm. Một mỹ nữ xinh đẹp bị ăn tươi nuốt sống thực sự khiến người khác phun máu.

Lãnh Diệu Thi tự động rời khỏi lôi đài, quả thực khiến tất cả mọi người vui mừng. Ngay cả Ngọc Nữ Tông chủ đều tươi cười rạng rỡ:

- Diệu Thi, hiểu được tiến thoái, thực sự rất tốt!

Vèo… Vèo…

Hai đạo thánh quang chợt lóe, đưa Lãnh Diệu Thi và Phong Vân Vô Ngân trở về quảng trường.

Lão thái giám mặt mày hiền hậu cười cười nói với Phong Vân Vô Ngân:

- Thiếu niên, chúc mừng người tiến vào bán kết!

Sở Phong chọn được phiếu trống, đứng trong quảng trường, trong lòng nổi lên sóng gió động trời...

- Sao có thể? Tiểu tạp chủng Phong Vân Vô Ngân này, vậy mà tiến vào tứ cường! Bất quá, hắn chỉ đạt được tu vi Tiên Thiên cương khí cảnh mà thôi, cư nhiên tiến vào tứ cường! Hắn tu luyện ma công, ngay cả nhân vật mạnh mẽ như Quách Đôn đều bị hắn loại bỏ hoàn toàn. Nếu như... Nếu như ta trở thành đối thủ của hắn trong trận tứ cường, vậy tính sao?

Nghĩ đến đây, Sở Phong chỉ cảm thấy kinh tâm động phách!

- Ta và Phong Vân Vô Ngân có cừu hận, còn nói muốn giết chết hắn, nếu như ta thực sự là đối thủ của hắn trong trận bán kết, hắn nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội này, nhất định sẽ... Sẽ ăn tươi nuốt sống ta...

Không tự chủ được, trên trán Sở Phong bắt đầu ứa mồ hôi lạnh.

Lúc này, trận so đấu khác, đối thủ của Mạc Thu Sương chính là nhân tài mới xuất hiện cùng tông môn, cũng học Lãnh Diệu Thi trực tiếp bỏ quyền chịu thua, không vùng vẫy vô vị.

Còn một trận thi đấu, thiên tài Thần Chưởng Tông và thiên tài Thái Huyền Tông ác chiến, trải qua trăm hiệp tranh tài, thiên tài Thái Huyền Tông kia lâm trận lĩnh ngộ ra 9 phần kiếm ý, một đạo kiếm hàn quang chém thiên tài Thần Chưởng Tông thành tro bụi.

Đến đây, tứ cường trong cuộc giao lưu vũ kỹ lần này xuất hiện.

Ngạo Hàn Tông... Sở Phong, Phong Vân Vô Ngân.

Thái Huyền Tông... Mạc Thu Sương và nhân tài vừa mới lĩnh ngộ 9 phân kiếm ý.

- Tốt rồi, chúc mừng các vị tiến vào tứ cường. Bây giờ các vị qua đây rút thăm, quyết định đối thủ giao chiến. Rút thăm tứ cường, nguyên tắc không tránh đối thủ cùng tông môn. Bốn người các ngươi, ai cũng đều có thể trở thành đối thủ của nhau. Sau khi bốc thăm xong, nghỉ ngơi một ngày một đêm, ngày mai tiến hành thi đấu tứ cường, trận chung kết và tranh đoạt vị trí thứ ba, thứ bốn.

Lão thái dám nhanh mồm nhanh miệng tuyên bố nói.

Phong Vân Vô Ngân đi tới hòm kim chúc rút thăm đầu tiên.

Sở Phong thấp thỏm nhìn Phong Vân Vô Ngân một chút, lại nhìn Mạc Thu Sương một chút, khẽ lắc đầu đi về phía hòm kim chúc.

- Ai cũng vậy, đều oanh sát thành cặn bã.

Mạc Thu Sương tùy ý đi về phía hòm kim chúc.

Đồng môn với Mạc Thu Sương thì thào nói:

- Mạc Thu Sương sư ca, nếu như tiểu đệ gặp người sẽ tự động bỏ quyền. Tiểu đệ vừa mới lĩnh ngộ 9 phân kiếm ý, đã đạt được mục đích tham giam cuộc giao lưu vũ kỹ lần này. Tiểu đệ không còn nguyện vọng muốn tranh đoạt.

- Lão tử không quan tâm ngươi bỏ quyền hay không bỏ quyền, không biết điều sẽ giết.

Mạc Thu Sương tàn nhẫn cười. Đối với đồng môn, hắn không có chút cảm tình nào.

Bốn người bắt đầu rút thăm.

Toàn bộ khán giả vây xem bao gồm các cường giả và hoàng đế đều tập trung lực chú ý đến chỗ rút thăm.

Đây là rút thăm thi đấu tứ cường, không phải chuyện đùa!

Quan trọng trong quan trọng!

Bốn người chậm rãi đi về phía hòm kim chúc. Kỳ thực đều dùng khóe mắt liếc nhìn lẫn nhau. Trong lòng toan tính rốt cục giao phong với ai tỷ lệ thắng cao. Khán giả toàn trường bao gồm hoàng đế cũng có toan tính ước định.

- Theo như chứng kiến, nếu như muốn giữ mức độ đặc sắc trong cuộc giao lưu vũ kỹ lần này, rút thăm hợp lý nhất đó chính là Phong Vân Vô Ngân tránh giao đấu với Mạc Thu Sương. Bọn họ gặp nhau tại trận chung kết, có thể trở thành cao trào trong cuộc giao lưu vũ kỹ lần này.

Hoàng đế có chút suy nghĩ nói. Hắn đã trực tiếp để Sở Phong giao đấu với gã kiếm tu Thái Huyền Tông chót lọt.

- Bệ hạ, lần này là lần đặc sắc nhất, kinh điển nhất trong rất nhiều lần giao lưu vũ kỹ ngũ tông.

Tư Mã thừa tướng quay đầu lại cười nói:

- Cuộc giao lưu lần này xuất hiện một đại hắc mã, Phong Vân Vô Ngân 12 tuổi kỳ tài ngút trời. Nếu như hắn có thể đạt giải quán quân, sẽ là một kỳ tích. Trong cuộc giao lưu vũ kỹ nhiều năm qua, tuy rằng từng xuất hiện hắc mã, thế nhưng, chưa từng xảy ra chuyện hắc mã đạt giải quán quân. Bệ hạ, vi thần có chút mong đợi.

Đúng lúc này, toàn bộ công chúng vây xem đều phát sinh tiếng kinh hô!

Sở Phong và tên kiếm tu Thái Huyền Tông kia dĩ nhiên bộc thăm được lôi dài cùng số thứ tự, nói cách khác, trong trận tứ kết bọn họ trở thành đối thủ, chém giết tranh đoạt suất tiến vào trận trung kết!

Nói cách khác, danh ngạch tiến vào vào trận chung kết chính là một trong hai người Phong Vân Vô Ngân và Mạc Thu Sương!

Một người được kỳ vọng nhất trong cuộc giao lưu lần này, truyền lại trong di tích thượng cổ tại hải vực tìm được truyền thừa Yêu Đế, thực lực mạnh mẽ, thanh danh vang vọng khắp hải vực - Mạc Thu Sương!

Người còn lại chính là hắc mã! Một đường trảm tướng, thực lực liên tục đề cao, nuốt hai yêu nghiệt... Phong Vân Vô Ngân!

Hai người này, phải gặp nhau tại trận chung kết mới có thể càng thu được nhiều chất lượng trong cuộc giao lưu vũ kỹ lần này! Giống như để lo lắng, hồi hộp đến thời khắc cuối cùng mới công bố!

Thế nhưng... Bọn họ sớm gặp nhau!

- Hít! Đúng là trận chung kết sớm! Trận quyết đấu giữa Phong Vân Vô Ngân và Mạc Thu Sương có thể nói là trận chung kết sớm!

- Đây là cuộc đối chiến kinh điển nhất trong cuộc giao lưu vũ kỹ lần này! Không gì sánh nổi, có một không hai!

- Phong Vân Vô Ngân và Mạc Thu Sương, bất luận là ai tiến vào trận chung kết đều lấy được giải quán quân! Không có bất cứ lo lắng gì!

- Mời các các vị ước định một chút, Phong Vân Vô Ngân và Mạc Thu Sương, ai mạnh hơn, tiến vào trận chung kết?

- Mạc Thu Sương! Phải biết rằng, Mạc Thu Sương thành danh tại hải vực mấy năm nay, tàn sát trên vạn sinh linh, kinh nghiệm chiến đấu phong phú không gì sánh được, vung tay nhấc chân thây chất thành núi máu chảy thành biển. Hắn là cường giả tuyệt thế ma luyện trong sống chết mà thành. Vả lại thủ đoạn tàn nhẫn vô cùng.

- Đừng vội! Muốn nói đến thủ đoạn tàn nhẫn, Mạc Thu Sương không hẳn có thể so với Phong Vân Vô Ngân từng ăn tươi nuốt sống người! Hơn nữa, thiếu niên Phong Vân Vô Ngân này có rất nhiều con bài chưa lật, sở hữu Kiếm Ý Vộ Thượng, Tiên Thiên Cương Thể, còn có yêu thai bí thuật, ta thấy hắn lại bạo phát lần nữa, đánh bại Mạc Thu Sương!

- Con bài chưa lật nhiều cũng dùng cái rắm! Quả thực, hắn đạt được 9 phần kiếm ý, tại toàn bộ đế quốc Chiến Tần có thể nói rất hiếm thấy, thế nhưng không có kiếm ý viên mãn, cảnh giới bản thân quá thấp chỉ là Tiên Thiên cương khí đỉnh phong, không thể dễ dàng phát huy kiếm ý, căn bản là vô ích! Tiên Thiên cương thể tất nhiên khó có được, nhưng không phải chuyện gì quá cao siêu. Ta từng đọc qua sách cổ, phàm là võ giả luyện thành Tiên Thiên cương thể đều có thể nói là kỳ nhân, bất quá, không đủ vũ kỹ nguyên bộ, Tiên Thiên cương thể có thể làm được cái gì?

- Đúng vậy! Ta cũng từng xem qua sách vở viết về Tiên Thiên cương thể, võ giả Tiên Thiên cương thể phải có vũ kỹ nguyên bộ mới có thể phát huy được sức mạnh. Mà loại vũ kỹ đặc biệt này, khắp đế quốc Chiến Tần đều khó có thể tìm được! Con bài chưa lật duy nhất của Phong Vân Vô Ngân có thể đánh trận chính là yêu thai bí thuật. Nhưng, khi hắn đối chiến với Quách Đôn, uy lực của yêu thai bí thuật đã phát huy tới cực hạn, có thể nói, con bài chưa lật của hắn đã hoàn toàn bị Mạc Thu Sương nhìn thấu! Từ khi bắt đầu so đấu đến bây giờ, Mạc Thu Sương vẫn nhẹ nhàng giải quyết đối thủ. Căn bản Phong Vân Vô Ngân vẫn chưa thấy con bài chưa lật của hắn!

- Các vị phân tích rất đúng! Mạc Thu Sương nắm chặt 80% đánh bại Phong Vân Vô Ngân!

Hoàng đế, cùng Tư Mã thừa tướng, hộ quốc tướng quân, và tông chủ năm tông phái thảo luận trận chung kết sớm Phong Vân Vô Ngân đánh với Mạc Thu Sương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK