Trong khi đang nói, ánh mắt hoàng đế dường như vô tình mà hữu ý nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân.
Trong nháy mắt, Phong Vân Vô Ngân dâng trào một cổ cảm giác y phục toàn thân không thể che giấu, bị người khác nhìn thấu lục phủ ngũ tạng.
Mỗi một tế bào, lục phủ ngũ tạng, máu, yêu thai, thậm chí linh hồn đều bị nhìn thấu!
- Hắn rình ta!
Trong lòng Phong Vân Vô Ngân ngưng đọng!
Dĩ nhiên trên trán hoàng đế mơ hồ lóe lên hào quang màu vàng, nhìn thẳng về phía Phong Vân Vô Ngân!
Quả thực hắn đang nhìn Phong Vân Vô Ngân! Hắn muốn nhìn toàn bộ con bài chưa lật của Phong Vân Vô Ngân! Bởi vậy không tiếc nuối môn thiên phú thần thông Thiên Nhãn, tiêu hao thánh lực, dò xét bí mật bên trong Phong Vân Vô Ngân!
Phải biết rằng, hoàng đế cũng là người lòng dạ sâu đậm. Hắn vốn không nên nóng lòng dò xét Phong Vân Vô Ngân, rình rập con bài chưa lật của Phong Vân Vô Ngân.
Nhưng hắn thực sự không kiềm chế được!
Bí mất của Phong Vân Vô Ngân quá kinh người!
Vừa vặn 12 tuổi, lĩnh ngộ 10 phần kiếm ý. Quả thực là yêu quái trong yêu quái!
Hơn nữa, vấn đề then chốt chính là, Phong Vân Vô Ngân lĩnh ngộ phần kiếm ý thứ mười là lĩnh ngộ được từ trận đại chiến. “Ý” mờ ảo luôn thay đổi, không thể cưỡng ép, liên quan rất lớn đến vận khí. Phong Vân Vô Ngân sớm không lĩnh ngộ, muộn không lĩnh ngộ, một mực tại thời gian đại chiến, thời khắc sinh tử lĩnh ngộ được 10 phần kiếm ý... Chuyện tính thế gian, trùng hợp cũng không thể trùng hợp như vậy?
Hơn nữa, yêu thai bí thuật của Phong Vân Vô Ngân cũng là một bí mật.
Bởi vậy, hoàng đế không nhịn được vội vàng nghiên cứu Phong Vân Vô Ngân.
Đúng lúc này, con mắt Chúc lão khẽ híp lại, ánh mắt chợt ngưng tụ, một đạo hàn quang trực tiếp bắn ra ngoài!
Bất chợt trong lúc đó!
Mí mắt hoàng đế cảm thấy đau đớn, tự động nhắm lại!
Tâm tình hoàng đế chấn động!
Rất nhanh, hoàng đế liền ổn định tinh thần, thanh âm bất biến nói:
- Như vậy, bài danh thứ hai chính là Sở Phong, bài danh thứ ba là Mạc Thu Sương.
Kỳ thực, trong lòng hoàng đế đã bốc lên sóng lớn:
“Trẫm sử dụng Thiên Nhãn dò xét, trong cơ thể Phong Vân Vô Ngân tuyệt đối không tồn tại huyết mạch đặc thù, hắn không phải hâu duệ cường giả Đế Giai hay cường giả Thần Giai! Hắn chỉ là một người bình thường! Bất quá, khi trẫm muốn thâm nhập nghiên cứu, một cổ khí tức cường đại mạnh mẽ cắt ngang! Quả thực quá mãnh liệt! Cổ khí tức này khiến trẫm cảm giác sợ hãi! Trẫm không chút nghi ngờ, nếu như tiếp tục nghiên cứu Phong Vân Vô Ngân, cổ khí tức này sẽ bạo lộ! Mà thôi, mà thôi, trẫm đã minh bạch, Phong Vân Vô Ngân là người bình thường, thế nhưng sau lưng hắn tồn tại cự đầu vạn cổ! Cự đầu vạn cổ này ẩn nấp tại đấu trường, thế nhưng trẫm không thể miệt mài truy cứu... Hắn thực sự đáng sợ!”
- Đoàn thể đoạt giải quán quân trong cuộc tỷ thí lần này là Thái Huyền Tông!
Hoàng đế tiếp tục tuyên bố nói:
- Hiện tại, mời ba tuyển thủ bài danh đứng đầu và năm tông chủ, toàn bộ đệ tử Thái Huyền Tông theo trẫm tới bảo điện Chiến Tần, nhận khen thưởng.
Vừa dứt lời, một đạo thánh quang thần thánh không thể xâm phạm từ trên thân thể hoàng đế phát tán, để hoàng quan xoay tròn.
Thoáng chốc, Phong Vân Vô Ngân cảm thấy thiên địa xoay tròn, không gian đảo ngược. Bốn phương tám hướng đều là cảnh tượng kỳ quái, vô cùng thần dị.
Sau một khắc, tới khi Phong Vân Vô Ngân mở hai mắt, hắn phát hiện chính mình đã tới một cung điện lộng lẫy. Cung điện cực lớn, bạch ngọc dải dưới đất, vàng dòng làm tường, cộng thêm khối ru bi, ngọc bích tạo thành một vài bức tượng uy nghiêm.
Sở Phong, Mạc Thu Sương, và tông chủ năm tông phái, Tư Mã thừa tướng, hộ quốc đại tướng quân, một số đại thần, cộng thêm toàn bộ đệ tử Thái Huyền Tông, phân loại đứng hai bên sườn cung điện.
Phía trên cung điện đặt một chiếc ngai vàng, hoàng đế ngay ngắn ngồi trên đó.
Xung quanh ngai vàng còn đặt một số ghế khác.
Hoàng hậu đoan trang lộng lẫy mẫu nghi thiên hạ; Tần phi thiên kiều bá mị, Quý phi thùy mị thướt tha; hoàng tử diện mạo hiên ngang; công chúa trắng trẻo đáng yêu, nhan sắc khuynh nước khuynh thành.
Khí thế hoàng đế uy nghiêm bao trùm vạn cổ cất dấu thật sâu, biểu hiện thái độ vui mừng ấm áp, cười nói:
- Trước khi so đấu, trẫm đích thân đồng ý ban thưởng, hiện nay muốn thực hiện lời hứa! Phong Vân Vô Ngân!
Trong lòng Phong Vân Vô Ngân rung động! Trước khi thay mặt Ngạo Hàn Tông tiến nhập Vạn Tiên thành, thu được bài danh đệ nhất, vốn hắn giành được một số tài nguyên tu luyện, bí tịch công pháp... Tất cả đều bị Ngạo Hàn Tông chủ xóa bỏ. Khiến Phong Vân Vô Ngân không thể kìm được phẫn nộ, hiện tại hoàng đế ban thưởng, e là không thể thoát được?
Vua không nói chơi ah!
Phong Vân Vô Ngân hiện tại thiếu chính là tài nguyên tu luyện. Yêu thái và Tiên Thiên thiên địa đan điền đều giống như con nít kêu khóc đòi ăn, cần lượng lớn tài nguyên tu luyện nuôi dưỡng. Hơn nữa cùng là lòng tham không đáy.
Phong Vân Vô Ngân bước ra khỏi hàng ngũ, đứng giữa cung điện.
Xung quanh hắn đều là lóe lên quang mang đố kỵ.
- Phong Vân Vô Ngân! Ngươi là hắc mã lớn nhất trong cuộc giao lưu vũ kỹ lần này, nhất phi trùng thiên từ kẻ vô danh biến thành nhân vật thanh niên đệ nhất đế quốc Chiến Tần! Bài danh đệ nhất hoàn toàn xứng đáng với ngươi!
Hoàng đế trịnh trọng nói.
Đột nhiên, hoàng đế vung tay, trong cung điện hiện lên một đống linh thạch bay lơ lửng! Năng lượng tinh thuần, phiêu dật khắp nơi, phát ra hào quang tinh lệ đẹp mắt.
Nín thở! Mỗi người trong cung điện, bao gồm tông chủ năm tông phái đều nín thở!
Phong Vân Vô Ngân giương mắt liếc nhìn, con mắt trở nên nóng rực.
Trước mắt huyền phù linh thạch ba hành với phẩm chất tuyệt tốt.
Phía dưới là tròn 500 khối linh thạch cương khí màu trắng tản ra năng lượng cương khí.
Trung gian là 100 khối linh thạch tử khí màu sắc yêu dị tản ra năng lượng tử khí.
Bên trên là 5 khối linh thạch chính khí màu hồng tản ra năng lượng cực mạnh.
Trên ba hàng linh thạch có 3 giọt dịch thể hoàn toàn không có một tia tạp chất ngưng đọng. Đó chính là dịch thể tinh thuần nhất, Thiên Nhất Thần Thủy!
3 giọt Thiên Nhất Thần Thủy! 500 khối linh thạch cương khí! 100 khối linh thạch tử khí! 5 khối linh thạch chính khí!
Đây là một số cự bảo!
Loại tài phú này, cho dù là một tông môn đều không thể dễ dàng lấy ra ban tặng một gã đệ tử. Tông môn tích trữ, muốn lấy ra lượng tài phù như vậy cũng không vấn đề gì. Mấu chốt chính là, giao những tài phú này cho một gã đệ tử, vậy quá xa xỉ!
Tâm tình đám người Sở Phong, Mạc Thu Sương hoàn toàn ngứa ngáy, tròng mắt giống như mắt trâu! Đều nảy sinh ý niệm muốn xông lên chém giết. Đương nhiên, chỉ là dục niệm mà thôi, thực sự xông lên cướp đoạt chính là muốn chết.
Trái tim Phong Vân Vô Ngân đập nhanh hơn rất nhiều.
Hoàng đế tiếp tục nói:
- Phong Vân Vô Ngân, ngày mai An tổng quản sẽ dẫn người tiến vào Hoàng Gia Điển Tàng điện, lựa chọn sử dụng một quyển bí tịch vũ kỹ; một kiện bảo y Tiên Thiên; một kiện vũ khí Tiên Thiên; một phần địa đồ Vô Biên hải vực.
- Ngoài ra, trẫm ban tặng cho ngươi một tòa cung điện tại Tiên Gia Phúc Địa của hoàng thất. Tòa cung điện này lấy tên của ngươi... Vô Ngân Điện, thế nào?
Hoàng thất nắm Tiên Gia Phúc Địa trong tay, nhất định so với Tiên Gia Phúc Địa của Lý Vạn Tiên, Tiên Gia Phúc Địa hàng loạt tông môn khác đều trân quý hơn rất nhiều. Tiên Gia Phúc Địa tại nơi này có một tòa cung điện của chính mình, đó là chuyện tình tốt!
- Đa tạ bệ hạ trọng tưởng.
Phong Vân Vô Ngân mở miệng đáp.
Hoàng đế cười cười, liếc mắt nhìn Tư Mã thừa tướng. Tư Mã thừa tướng ra khỏi hàng ngũ, mỉm cười nói:
- Bệ hạ, tất cả đã chuẩn bị tốt, mời bệ hạ di giá, đến ngoài sân rộng xem.
Hoàng đế từ ngai vàng đứng lên, ôn hòa nói với Phong Vân Vô Ngân:
- Phong Vân Vô Ngân, ngươi theo trẫm. Các vị ái khánh, các ngươi cũng theo trẫm tới sân rộng xem.
Một đám người theo hoàng đế, rời khỏi cung điện, đi tới sân rộng bên ngoài cung điện.
Lúc này, người trong sân rộng đã sớm xếp thành ba hàng.
Hàng thứ nhất, toàn bộ mặc Huyền Thiết Giáp, bên hông giắt lợi kiếm, trong tay nắm trường thương binh sĩ, tròn 1000 người, tinh thần lão luyện, niên kỷ khoảng mười tám, tư thế oai hùng hiên ngang. Tu vi mỗi người đều là Hậu Thiên 9 phẩm.
Hàng thứ hai đều là nam tử, mặc y phục màu xanh chỉnh thể, đều mười lăm tuổi, tu vi võ đạo, toàn bộ đều là Hâu Thiên 8 phẩm. Nhân số cũng tròn 1000 người.
Hàng thứ ba, toàn bộ đều là nữ tử. Tuổi khoảng 15 đến 18 tuổi, ăn mạc không quá lòe loẹt, thế nhưng đều là mỹ nhân hiếm có, diện mạo, thoa cài tóc, áo vải khó giấu được diện mạo quốc sắc thiên hương. Mỗi một người đều có khí chất thiên kim tiểu thư gia tộc lớn. Hoàn mập yến gầy, trong lúc đó làm cho người ta cảm thấy cảnh đẹp ý vui, không nhớ tới cảm giác buồn khổ. Những nữ tử này đều giỏi võ đạo, tu vi là Hậu Thiên 7 phẩm.
Tông hoàng đế kia đi tới bên cạnh Phong Vân Vô Ngân, cười nói:
- Phong Vân Vô Ngân, ngươi xem vật này.
Bất chợt trong lúc đó, chỉ thấy trong tay hoàng đế cầm một vật giống ngọc mà không phải ngọc, giống như bình bát cao cổ thời xưa. Vật này toàn thân lưu chuyển thánh quang, đồ hình khắc trên đồ vật rất nhiều cây cỏ yêu thú, không phải vật phàm.
Trong chén sứ sáng loáng thần thánh, có long, hổ, hạc, báo, ưng du động, thần dị khó hiểu.
- Đây là một kiện bảo bối.
Trong lòng Phong Vân Vô Ngân khẳng định.
- Phong Vân Vô Ngân lấy một giọt máu tươi, dung nhập trong bát. Thánh quang kia hòa thành một thể thống nhất.
Hoàng đế mỉm cười nói.
Phong Vân Vô Ngân không chút do dự, hoàng đế nếu muốn giết chết chính mình, vung tay nhấc chân căn bản không cần đùa giỡn cái gì. Hơn nữa, Phong Vân Vô Ngân mơ hồ cảm giác được, mặc dù hoàng đế đùa giỡn ngáng chân, Chúc lão đều có thể giải quyết phiền phức giúp chính mình.
Đương nhiên, đây chính là loại cảm giác thuần túy. Phong Vân Vô Ngân không biết cảnh giới của Chúc lão cao tới đâu, không biết Chúc lão và hoàng đế ai mạnh ai yếu.
Phong Vân Vô Ngân gật đầu, một đạo kiếm khí thôi phát, cắt một vệt dài trên ngón tay cái bên tay phải, lấy ra một giọt máu tươi.
Trong nháy mắt, thánh quang đã bị máu tươi của Phong Vân Vô Ngân kích phát bạo bắn ra mấy nghìn luồng sáng như sao phát quang mang, toàn bộ kích bắn ra ngoài, trực tiếp đâm xuống sân rộng, chiếu lên trên trán ba hàng người!
Trong nháy mắt, ba hàng người đủ 3000 người, bất luận là nam hay nữ, trên trán mỗi người đều hiển hiện một đạo vết tích màu đỏ nhạt như bớt!
Phong Vân Vô Ngân lập tức dâng lên cổ cảm giác kinh tâm động phách... Hắn và 3000 người tại sân rộng có một loại liên hệ linh hồn!
Loại liên hệ linh hồn này tuyệt đối không phải liên hệ linh hồn bình thường. Mà là một loại nô dịch, khống chế, thúc đẩy, mặc sức hoành hành!
Thậm chí Phong Vân Vô Ngân cảm giác được, chính mình tùy ý sử dụng tâm niệm là có thể gạt bỏ bất cứ người nào trong 3000 người này!
3000 người kia, trong linh hồn thoáng chốc có cảm ứng, hầu như cùng thời điểm, ánh mắt chuyển về phía Phong Vân Vô Ngân!
Trong ánh mắt bọn họ có một loại cảm giác thần phục, sùng bái, cúi đầu... Loại ánh mắt này là giành tặng Phong Vân Vô Ngân!
- Hãy nghe đây!
Hoàng đế uy nghiêm mở miệng nói:
- Từ ngày hôm nay trở đi, các ngươi không phải nghe lệnh đế quốc, không nghe lệnh trẫm nữa, chủ của các ngươi chính là Phong Vân Vô Ngân! Các ngươi chỉ nghe mệnh lệnh của một mình Phong Vân Vô Ngân! Chủ các ngươi muốn các ngươi sống, các ngươi sẽ sống, muốn các ngươi chết, các ngươi sẽ chết! Vinh chịu vinh, nhục chịu nhục! Chủ các ngươi nếu gặp bất trắc, các ngươi trong nháy mắt sẽ bị tiêu diệt chết không chỗ chôn! Đây chính là tuẫn tang!
Vừa dứt lời, 3000 người đứng thẳng tại sân rộng quỳ phục xuống đất, dập đầu vấn an Phong Vân Vô Ngân:
- Chủ tử mạnh khỏe!
- Chuyện này...
Phong Vân Vô Ngân sửng sốt.
Hoàng đế thu hồi khí tức uy nghiêm, vui vẻ cười cười nói với Phong Vân Vô Ngân:
- Phong Vân Vô Ngân, đây là phần thưởng 1000 võ đạo thủ hộ tu vi Hậu Thiên 9 phẩm; 1000 võ đạo tôi tớ tu vi Hậu Thiên 8 phẩm; 1000 gã võ đạo tỳ nữ tu vi Hậu Thiên 7 phẩm. Đều là cô nhi hoàng gia thu nhận nuôi dưỡng, từ nhỏ được đào tạo trở thành tôi tớ; toàn bộ đều là xử nữ được lựa chọn vào cung trải qua huấn luyện nghiêm ngặt.
- Những đầy tớ này, thiên phú võ đạo đều cao hơn người bình thường; vũ kỹ từng học cũng không quá thô thiển. Phong Vân Vô Ngân, từ giờ trở đi, tinh huyết của ngươi đã dung nhập linh hồn bọn họ, thành lập liên hệ linh hồn, một tia ý niệm của ngươi đều có thể giết chết bọn họ. Bọn họ đều là chó lợn ngưu dương, là súc vật trong sự kiểm soát của ngươi. Ngươi là thiên tài tuyệt thế, tương lai tràn đầy tiền đồ, không thu thập một chút nô lệ thật sự mất thể diện.
Hoàng đế nói qua. Coi mạng người như lợn chó ngưu dương!
Kỳ thực phong cách hoàng gia chính là như vậy! Người bình thường, chúng sinh, không khác gì chó lợn ngưu dương.
Loại quan niệm này, tuy Phong Vân Vô Ngân không chấp nhận, nhưng hắn không hề vặn lại. Chỉ nhíu mày nói:
- Bệ hạ, ta không nghĩ chính mình muốn có nô lệ đầy tớ, ta luôn luôn nhàn hạ...
Hoàng đế phất tay nói:
- Nếu như vậy, gạt bỏ hết. Dù sao những người này đều thuộc về ngươi, trẫm không thể xử trí bọn họ, ngươi đã không muốn thu nhận đầy tớ nô lệ, như vậy gạt bỏ đi, chỉ cần một ý niệm là tiêu diệt toàn bộ bọn họ.