Lúc này, ở ngoài ngàn mét.
Đám người Huyết Dạ lão tổ, nghẹn họng nhìn trân trối.
- Làm sao có thể?
Huyết Dạ lão tổ kêu rống lên.
- Phong Vân Vô Ngân kia, làm sao có được một kiện pháp bảo, có thể hấp thu vị diện cỡ nhỏ! Còn có, phương thức công kích của hắn, thế nhưng ngưng tụ một điểm, đồng thời đánh nát vị diện cỡ nhỏ, cũng không dẫn phát dư ba, sinh ra càng nhiều vị diện cỡ nhỏ. Mẹ kiếp, để cho hắn giết ra một con đường sống. Thật là... Thật là ngoài dự đoán.
Trong lúc đám Huyết Dạ lão tổ phát ra công kích, thân thể chung quanh của bọn hắn cũng là sinh ra rất nhiều vị diện cỡ nhỏ, đang làm nhiễu bọn họ.
- Đuổi theo!
Huyết Dạ lão tổ áo choàng vung lên, đánh nát mấy đạo vị diện cỡ nhỏ, dẫn dắt thủ hạ, hướng Phong Vân Vô Ngân đuổi theo.
- Phong Vân Vô Ngân! Thúc thủ chịu trói đi.
Rõ ràng trong lúc đó, trên đỉnh đầu Huyết Dạ lão tổ, 4 đạo thánh quang đại bàn ngưng tụ ra bàn tay máu, bay thẳng đến đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân, bắt tới.
- Ken két ken két.
Một trảo này, trong hư không, hoàn toàn dẫn phát bạo loạn, vô số vị diện cỡ nhỏ, sinh ra, điên cuồng khuấy động, đem bàn tay to lớn máu, không ngừng áp súc, mười mấy mẫu bàn tay máu, tới trên đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân, thế áp súc thành vài mét, uy năng giảm đi.
Bất quá, dù vậy, tay máu như cũ hướng Phong Vân Vô Ngân bắt xuống. Kéo mấy cái vị diện cỡ nhỏ, hướng Phong Vân Vô Ngân trùm xuống.
Phong Vân Vô Ngân thúc dục Chính Khí Hồng Lô, tốc độ không giảm, hai đấm liên tục đánh ra.
- Tụ Long Thức, Chân Long Sám Hối Quyền. Phá cho ta!
- Phốc! Phốc! Phốc!
108 đạo Chân Long kình khí, đánh vào tay máu, điên cuồng khuấy động, sau đó chui vào, đem tay máu hoàn toàn đánh bại. Vài cái Sát Thần Quyền Pháp Tụ Long Thức, cũng đã thành công đánh nát mấy đạo vị diện cỡ nhỏ.
Sau một khắc, đám người Phong Vân Vô Ngân, rốt cục lao ra khỏi khu vực rối loạn, đến tới một hoang đảo.
- A...
Phong Vân Vô Ngân toàn thân gần như thoát lực, trực tiếp từ bên trên Chính Khí lô đỉnh, té rơi xuống, nặng nề nện ở trong bụi cỏ.
- Phốc ~ phốc ~ phốc ~
Trong hư không, Chính Khí lô đỉnh Phong Vân Vô Ngân, không ngừng bành trướng, phát ra thanh âm rầm rầm, khẽ co khẽ rút, giống như sắp phát tạc.
- Quá hiểm rồi!
Phong Vân Vô Ngân giơ lên ánh mắt mỏi mệt, nhìn một chút Chính Khí lô đỉnh.
- Mới vừa rồi, giết đi ra ngoài, nhờ có Chính Khí lô đỉnh của ta, ước chừng hấp thu 23 đạo vị diện cỡ nhỏ, nếu không, ta sẽ bị trực tiếp cắn chết. Nhưng, Chính Khí lô đỉnh, nếu hấp thụ nhiều một cái vị diện cỡ nhỏ nữa, tất nhiên sẽ chống đỡ không nổi, một thân tu vi của ta, hủy hoại chỉ trong chốc lát
23 đạo vị diện cỡ nhỏ này, riêng bản thân nó cũng ẩn chứa rất nhiều không gian loạn lưu, năng lượng hổn độn, bây giờ, bị Chính Khí Hồng Lô luyện hóa, luyện ra nhiều tia bổn nguyên lực lượng.
Mới vừa rồi, Phong Vân Vô Ngân liên tục vung quyền công kích, cũng khiến cho lực lượng của hắn, cơ hồ tiêu hao hầu như không còn, bây giờ, hắn cần nghỉ ngơi thật tốt, mới có thể bổ sung lực lượng.
- Vô Ngân... Chúng ta... Chúng ta thật giống như thoát hiểm rồi.
Lúc này, hoàng đế, Chúc Lão, đám người hoàng thúc, cũng kiệt sức nằm ở trên cỏ.
Mọi người, cũng dâng lên cảm giác sống sót sau tai nạn.
Mới vừa rồi một đường chạy trốn, hoàng đế thủ hạ tổn thất 4 tên Thánh Giai, bao gồm Tư Mã Thừa tướng, cũng bỏ mạng.
Mà, đám người Ngọc Yêu Nhiêu cũng chỉ còn sống Ngọc Yêu Nhiêu, Vạn Thiên Sơn, Lưu Niên công tử. Bọn họ mang tới Thánh Giai, toàn quân bị diệt.
Lúc này đoàn đội Phong Vân Vô Ngân trải qua một phen nguy hiểm, cửu tử nhất sanh, rốt cục thoát khỏi không gian rối loạn, đi tới một chỗ khu vực an toàn. Đây là nơi cực bắc lạnh khủng khiếp, hiếm thấy một cái hoang đảo như vậy. Hoang đảo này, độc lập, đứng vững vàng ở cực bắc lạnh khủng khiếp, không bị băng tuyết ảnh hưởng, không gian cũng tương đối vững chắc.
Trên đảo, đồng cỏ xanh, hoa tươi nở rộ, còn có thác nước suối chảy.
Lúc này đám người Phong Vân Vô Ngân, sống sót sau tai nạn, nằm ở trên cỏ nghỉ ngơi. Trải qua cuộc vận lộn sinh tử mới vừa rồi, đoàn đội Phong Vân Vô Ngân còn lại 6 người. Chiến Tần đế quốc hộ quốc đại Thừa tướng, Tư Mã Thừa tướng, một Thánh Giai 2 chuyển chính là cũng vẫn lạc. Đối với mất mát lần này, Chiến Tần đế quốc hoàng đế, bùi ngùi thở dài, bên trong đôi mắt, có thật nhiều thương cảm, hắn lẩm bẩm nói.
- Ôi Tư Mã ái khanh... Ai...
Hoàng thúc cũng phẫn hận nói.
- Bệ hạ, Vô Ngân, lần này, là có người đánh lén chúng ta, mới làm cho chúng ta lâm vào tuyệt cảnh, hao tổn nhân thủ, thật sự là quá hèn hạ.
Phong Vân Vô Ngân khoanh chân mà ngồi, quan sát một chút hoàn cảnh trên đảo. Chỉ thấy, cũng từ ở ngoài bốn phương tám hướng, như cũ hỗn độn sơ khai, khắp nơi đều là hiểm tượng, Phong Vân Vô Ngân ca thán một chút, nói.
- Chúng ta tạm thời ở trên đảo này nghỉ ngơi mấy ngày, sau đó lập tức lên đường, đi Tuyết Ngư đảo. Không nên trễ nãi quá lâu.
Đảo này, chung quy chỉ là một chỗ tạm thời tránh nạn.
Tất cả mọi người đều yên lặng gật đầu, thu thập tâm tình thảm đạm, cũng khoanh chân ngồi xuống, lấy từ trong nạp giới của mình đan dược, linh thạch, bổ dưỡng thân thể, khôi phục chân nguyên.
Lúc này, trên đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân, chính khí đỉnh lô kia phần phật toàn chuyển không ngừng, điên cuồng luyện hóa mấy chục đạo vị diện cỡ nhỏ hút vào trong lò, mà bên trong đan điền Phong Vân Vô Ngân, thánh giao đã gần hoàn thành luyện hóa hấp thu Long Châu, không lâu lắm, cả viên năng lượng Long Châu, cũng sẽ bị yêu thai thánh giao hấp thu, do đó tiến hóa làm Thánh Giai 4 chuyển đại yêu thú.
Một khi thánh giao tấn thăng 4 chuyển, xuất thế, thực lực của Phong Vân Vô Ngân sẽ trực tiếp tăng lên.
Lúc này, khóe miệng Phong Vân Vô Ngân hiện ra một nụ cười thản nhiên.
Chúc Lão ngồi ở bên cạnh Phong Vân Vô Ngân, uống rượu, khóe mắt dư quang quét đến Phong Vân Vô Ngân, dưới hoàn cảnh ác liệt như thế, hắn vẫn toát ra nụ cười, trong lòng hơi sửng sờ, Chúc Lão đang định muốn mở miệng nói chuyện, trong lúc này, hắn bỗng nhiên đưa tay ra lưng mỏi, lắc đầu nói.
- Trên đảo này, còn rất nhiều náo nhiệt.
- Ân? Lão nhân gia, ngài?
Hoàng đế cũng là mở mắt, nghi ngờ hỏi.
Hoàng thúc trực tiếp đứng lên, mặt mũi trầm lãnh, thấp giọng nói.
- Chư vị, mới vừa rồi bản thân ta thả ra thánh niệm, phát hiện, trên đảo này, trừ chúng ta ra, còn có rát nhiều nhân vật Thánh Giai, trong đó không thiếu hơi thở Thánh Giai 4 chuyển.
Bên kia, Ngọc Yêu Nhiêu, Vạn Thiên Sơn, Lưu Niên công tử cũng thả ra thánh niệm, biết được một kết quả này, không khỏi sắc mặt sợ hãi, bất an lo sợ. Lưu Niên công tử ấp úng nói.
- Khó có thể có nhiều người đều cùng ở nơi tiểu đảo này, tạm thời nghỉ chân như vậy.
Trong lúc này, cũng từ sườn đông, mấy đạo thánh quang phóng lên cao, ở trên bầu trời lao ra một mảnh huyễn sắc sáng mờ, vô số đồ án cùng phong cách văn tự cổ xưa, chảy xuôi trong đó.
- Ha ha ha ha.
Tiếng cười lớn truyền đến, mấy tên Thánh Giai, hướng Phong Vân Vô Ngân đi tới. Bọn họ mỗi đi một bước, cũng hoàn toàn không thấy không gian quy tắc, chỉ thấy mấy lần giẫm chận tại chỗ, đã đến trước người Phong Vân Vô Ngân.
Tổng cộng là 5 tên Thánh Giai.
Trước một người, trên đỉnh đầu huyền phù 4 thánh quang đại bàn, từ từ cổn động. Là một thiếu niên nho nhã cao quý, da thịt trắng noản, thần quang nhu hòa, cả người có một loại âm nhu mỹ cảm, nhưng một đôi mắt, nhỏ hẹp âm hiểm, thỉnh thoảng có quang mang cổn động, làm cho người ta không rét mà run.
Ở phía sau Thiếu niên này, cung kính đi theo 4 tên Thánh Giai 3 chuyển, cũng là vạm vỡ, hơi thở sâm nghiêm, dữ tợn.
- Phong Vân Vô Ngân công tử, ngươi mạnh khỏe.
Tên Thánh Giai 4 chuyển thiếu niên, hướng Phong Vân Vô Ngân mỉm cười thi lễ, thanh âm của hắn, cực kỳ âm nhu, thế nhưng giống như thanh âm của cô gái phát ra. Nếu không phải hắn hầu kết nổi lên, chỉ nghe thanh âm, chỉ sợ sẽ làm cho người ngộ nhận đây là gái cải trang nam nhân rồi.
Hoàng đế cùng đám người hoàng thúc, trực tiếp đứng lên, ánh mắt đề phòng, quanh thân thánh lực cổn động, chuẩn bị ứng phó hung nguy có thể tùy thời phát sinh.
Hoàng đế thấp giọng nói.
- Vị bằng hữu kia, ngươi là ai?
Tên thiếu niên hơi nghiêng đầu, ánh mắt ở trên người hoàng đế quét vài vòng, bỗng nhiên che miệng cười một tiếng.
- Xem ngươi đầu đội mũ miện, ngươi hẳn là Huyền Tôn đại lục một tên hoàng đế sao? Hì hì, thật là có hứng thú, Bổn công tử chưa từng thấy qua hoàng đế. Rất tốt, rất tốt.
Trong lúc nói chuyện, tên này trong mắt bắn ra sói quang bốn phía, thoạt nhìn hòa hòa khí khí, nhưng làm cho người ta có một loại cảm giác cực kỳ âm tàn. Một tầng tầng dự cảm bất tường, ở trong lòng hoàng đế, hoàng thúc dâng lên.
Phong Vân Vô Ngân chẳng qua là khoanh chân mà ngồi, cũng không có phản ứng nhìn thiếu niên kia.
Thiếu niên kia một lần nữa đem ánh mắt dời đi, trở lại trên mặt Phong Vân Vô Ngân, thánh lực tinh thuần tràn ngập ra, đem Phong Vân Vô Ngân vững vàng khóa lại, lúc này hắn khẽ cười nói.
- Vô Biên Hải Vực giới thứ 6, Vô Ưu Cung công tử. Phong Vân Vô Ngân công tử, ngày hôm nay, ngươi muốn cùng Bổn công tử đi một chuyến rồi.
- Vô Ưu Cung, không ngờ là Vô Ưu Cung.
Bên kia, Ngọc Yêu Nhiêu hoa dung thất sắc, hàm răng run rẩy lên.
Vạn Thiên Sơn cùng Lưu Niên công tử, cũng là lui một bước.
Vô Ưu Cung này, ở Vô Biên Hải Vực, danh tiếng khá lớn. Là thế lực lớn nhất Vô Biên Hải Vực giới thứ 6. Mặc dù, đám người Ngọc Yêu Nhiêu, chẳng qua là hoạt động ở Vô Biên Hải Vực Tứ Giới, đối với một chút thế lực ở chỗ sâu trong hải vực, cũng không rõ ràng lắm, nhưng danh tiếng Vô Ưu Cung, bọn họ cũng sớm có nghe thấy.
Tin đồn, Vô Ưu Cung có một tên cung chủ, tu vi cường hãn, chính là đại nhân vật Thánh Giai 5 chuyển, một bước thành đế. Vô Ưu Cung chủ tọa, có 12 công tử, từng tên cũng là Thánh Giai 4 chuyển. Vô Ưu Cung này vũ kỹ bí truyền, chính là thiên giai trung cấp công pháp, là linh hồn công kích. 12 công tử Vô Ưu Cung, mọi người trời sanh tính tình tàn bạo, động là giết người diệt môn, hơn nữa, bọn họ trong lúc giết người thủy chung là có vẻ mặt mỉm cười, cũng đam mê thu thập di vật người chết, thậm chí, thu thập trên thi thể người chết là các loại khí quan, tâm tính phải nói là cực kỳ biến thái.
Ngọc Yêu Nhiêu không nhịn được ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy, Vô Ưu công tử hướng trên đỉnh đầu 4 thánh quang đại bàn, nuôi rất nhiều món đồ, nào là đao thương kiếm kích, vũ kỹ bí tịch, nạp giới, thậm chí có cả chiếc áo nhuốm máu, cái yếm nữ nhân, tã lót trẻ mới sinh...
Trong thánh quang gan, trái tim, hàm răng, da người, đầu người, lúc chìm lúc nổi, phát ra oán niệm.
- Ha hả.
Vô Ưu công tử cười híp mắt nhìn Ngọc Yêu Nhiêu, từ trên cao đi xuống, giống như đang nhìn một đầu súc sinh, làm cho Ngọc Yêu Nhiêu da đầu tê dại.
Vô Ưu công tử cười nói.
- Không nghĩ tới, các ngươi Vô Biên Hải Vực Tứ Giới tiểu nhân vật, cũng biết Vô Ưu Cung đại danh. Hì hì... Vị cô nương này, ngươi đoan chính xinh đẹp, Bổn công tử thực là rất thích, sách sách, ngươi này có ngón tay ngọc, Bổn công tử thích hơn nữa, đại hồ tử, ngươi Bổn công tử coi trọng, mặt trắng nhỏ, lỗ mũi của ngươi rất tốt, đĩnh trực hiên ngang... Bổn công tử hết thảy coi trọng.
Lạch trời công tử cười hì hì nói ra, công bố coi trọng ngón tay Ngọc Yêu Nhiêu, râu mép Vạn Thiên Sơn, lỗ mũi Lưu Niên công tử...
- A.
Ngọc Yêu Nhiêu, Vạn Thiên Sơn, Lưu Niên công tử, ba người đồng thời kinh hô lui về phía sau, trên mặt không còn một tia huyết sắc?
- Phong Vân Vô Ngân công tử, cằm của ngươi không tệ, xinh đẹp vô cùng, ai... Chỉ tiếc, Bạch gia công tử chỉ cần người sống, đáng tiếc, đáng tiếc vô cùng...
Lạch trời công tử cực kỳ tiếc hận nhìn Phong Vân Vô Ngân.
Phong Vân Vô Ngân khẽ mỉm cười.
- Ta nhìn cái đầu của ngươi rất không sai.
- A?
Vô Ưu công tử sửng sốt một chút, chợt, bên trong đôi mắt phóng thích ra huyết quang mang, hắn như cũ vẫn đang cười, cả người vô hại.
- Hì hì, sớm nghe nói về Phong Vân Vô Ngân công tử không sợ trời không sợ đất, ngay cả Bạch gia công tử ca, cũng dám ngay mặt nhục mạ, miệng cứng rắn vô cùng. Hì hì... Vừa thối lại vừa cứng, hôm nay vừa thấy, quả nhiên là danh bất hư truyền. không thể không nói, cái mồm của Phong Vân Vô Ngân công tử này, Bổn công tử muốn rồi.
Trong lúc này, một chiếc hương xa khổng lồ từ phương Tây lao tới. Trên Hương xa, nằm nghiêng một thiếu niên tuấn mỹ, thiếu niên này so với Vô Ưu công tử, muốn anh tuấn hơn ba phần, trên đỉnh đầu, mềm rủ xuống di động 2 phiên thánh quang đại bàn, nhìn dáng dấp, chẳng qua là một gã Thánh Giai 2 chuyển. Bất quá, trên hương xe, thậm chí có mười mấy cô gái xinh đẹp, quỳ sát ở trên hương xa, dốc lòng hầu hạ thiếu niên kia. Những cô gái này, xinh đẹp trẻ trung để lộ ra khí chất quyến rũ, mọi người cũng đều là mị nhãn như tơ, thổ khí như lan, trên người chỉ có bọc mấy cái lụa mỏng, đem bộ vị quan trọng nhất hơi che kín, rồi lại loáng thoáng hiện ra, chọc người mơ màng.
Một chút cô gái tróc nước trái cây, đích thân cho thiếu niên kia ăn, có cô gái, còn lại xoa bóp thiếu niên.
Thậm chí, còn có cô gái, giao thế cùng thiếu niên ôm hôn, triền miên kích tình.
Nhất là có cô gái thiên kiều quyến rũ, tựa đầu chôn sâu ở giữa hai chân thiếu niên kia, tựa hồ là đang làm cái gì.
Có thể nói, trên xe, hết sức hoang dâm.
Còn có cô gái thở dốc thanh âm y y nha nha, không ngừng từ trên hương xa nhấp nhô.
Hoàng đế, đám người hoàng thúc, cũng nghe được, mặt đỏ tới mang tai, Ngọc Yêu Nhiêu, ánh mắt đỏ hồng, hai gò má ửng đỏ, hai tay không ngừng ở trên ngọc thể của mình nhẹ nhàng vỗ về, cũng cởi áo nới dây lưng, xuân triều tràn lan