Chúc lão chẳng biết nói thế nào nữa.
- Bây giờ kẻ địch đang trước mặt, ta không có tâm trạng chơi đùa.
- Ha ha ha! Được rồi, không đùa nữa.
Chúc lão cười nói.
- Ngươi có thể đi đến căn phòng của tiểu thiếp mà ta thích nhất.
- Tiểu thiếp?
Phong Vân Vô Ngân khẽ sững lại.
- Ừ, tiểu thiếp này của ta thanh khiết đáng yêu, hơn nữa, suốt đời thích sưu tầm các loại bí kỹ. Ta năm xưa vô cùng yêu thương ái thiếp đó, giúp nàng thu thập vô số bí kíp, tiểu tử, bây giờ ngươi hãy đến căn phòng của tiểu thiếp của ta, xem xem trong đó có thứ gì có thể giúp được ngươi không.
Chúc lão nhắc nhở.
- Thần cấp vũ kỹ bí kíp?
Phong Vân Vô Ngân tâm thần rung động.
Sau khi trốn vào trong phủ đệ của Chúc lão, Phong Vân Vô Ngân mới hoàn toàn hiểu ra rằng, Chúc lão năm xưa là một kẻ vô cùng phong lưu. Cung điện này thực ra chính là hậu cung của Chúc lão. Bây giờ, hắn tặng cung điện này cho Phong Vân Vô Ngân, muốn Phong Vân Vô Ngân thu nạp tuyệt sắc mỹ nữ khắp thiên hạ, tái hiện lại vẻ ngày ngày ca hát, đêm đêm ân ái của cung điện năm xưa.
Đối với việc này, Phong Vân Vô Ngân cũng chỉ cười trừ. Chúc lão sau khi đoạt lại được một mảnh thần cách đã bị mất cũng vô cùng vui mừng, vừa trêu chọc Phong Vân Vô Ngân vừa dẫn hắn vào trong căn phòng của tiểu thiếp mà năm xưa Chúc lão yêu thương nhất.
Đó là một thư phòng vô cùng tao nhã.
Bốn phía đều treo thư họa, nhưng không giống như xuân cung đồ trong căn phòng của chính thê của Chúc lão, trong căn phòng này chỉ treo tranh thủy mặc, nét vẽ uyển chuyển, tao nhã, giống như một thiếu nữ dịu dàng ôm đàn khẽ hát, khiến người khác nhìn mà say đắm.
Vừa nhìn qua đã biết những bức tranh này do một nữ tử thanh tú dịu dàng vẽ nên.
- Chúc lão, những bức tranh này đều do tiểu thiếp của ngươi vẽ nên sao?
Phong Vân Vô Ngân không kìm được hỏi.
Lúc này, ở trong linh hồn của Phong Vân Vô Ngân, Chúc lão dùng thần thức quét qua một lượt những bức tranh trong phòng, trong lòng bỗng xuất hiện cảm giác thương nhớ đau buồn, ánh mắt chợt xuất hiện chút lệ quang, tiếp đó là thốt ra một tiếng thở dài não nề:
- Ôi... đúng, do nàng vẽ, đều do nàng vẽ. Nàng là một người đa tài, trong đời ngoài việc thích sưu tầm các lại võ học bí kíp còn thích vẽ tranh, viết chữ.... ôi, năm xưa ta dùng vũ lực để cướp đoạt nàng, bao năm nay luôn cảm thấy mắc nợ với nàng, cũng không biết có cơ hội bù đắp hay không...
Phong Vân Vô Ngân liền cảm thấy Chúc lão vô cùng đau lòng, trong lòng cũng vô cùng bi thương, bỗng nhiên, một mối nghi vấn rất lớn xuất hiện trong đầu Phong Vân Vô Ngân...
Nữ nhân của Chúc lão ở đâu?
Phủ đệ này đã từng vô cùng náo nhiệt, có tới 3000 nữ nhân của Chúc lão, nhưng bây giờ lại trở nên vô cùng tiêu điều hiu quạnh.
Đến một nữ nhân cũng không có, hoàn toàn trống rỗng.
Nói nghiêm trọng hơn một chút thì chẳng có chút dấu hiệu gì của sự sống!
Chính thê của Chúc lão đâu? Tiểu thiếp của Chúc lão ở đâu?
Lẽ nào, đều... đều... đều chết cả rồi?
Phong Vân Vô Ngân trong lòng cảm thấy vô cùng lo lắng, không kìm được liền hỏi:
- Chúc lão... nữ nhân... nữ nhân của ngươi ở đâu?
Hỏi xong, Phong Vân Vô Ngân cũng cảm thấy như nghẹn thở.
- Cái này....
Bỗng nhiên, ở trong linh hồn của Phong Vân Vô Ngân, thân hình Chúc lão run lên bần bật, hiện ra thái độ vô cùng phẫn nộ. Toàn thân thần mang chói lòa, nộ hỏa xung thiên, giận dữ nói:
- Tiểu tử! Câu hỏi này ngươi đừng hỏi nữa! Nhớ kỹ! Đừng hỏi nữa!
- Xì!
Phong Vân Vô Ngân trong lòng thầm chấn kinh, đây là lần đầu tiên cảm thấy Chúc lão thực sự tức giận.
- Vâng, Chúc lão, ta không hỏi nữa. Thực ra ta cũng chỉ quan tâm ngươi mà thôi.
Phong Vân Vô Ngân không còn vẻ bỡn cợt thường ngày nữa, vô cùng nghiêm túc nói.
Một lúc sau, Chúc lão mới lẩm bẩm:
- Bọn họ đều chưa chết, nhưng... ta đời này kiếp này e rằng khó mà gặp lại được bọn họ nữa... ôi, cho dù ta có tìm lại được tất cả những mảnh vỡ thần cách, tái tạo lại thần thể, khôi phục thực lực tới thời kỳ đỉnh cao thì cũng chẳng làm gì được... chỉ như một giấc mộng.... chỉ như một giấc mộng mà thôi... ta đã mất bọn họ rồi, còn phải khổ công đi tìm kiếm những mảnh vỡ thần cách làm gì nữa? Vô dụng cả thôi! Ta là kẻ vô dụng, kẻ ngu ngốc...
Chúc lão cuối cùng cũng bật khóc, dáng vẻ vô cùng đau thương...
- A? Cái này... cái này là thế nào?
Phong Vân Vô Ngân vô cùng chấn kinh, cho dù Chúc lão có thể khôi phục được thực lực như thời đỉnh cao thì cũng không thể gặp lại được nữ nhân của mình.
Thật không ngờ, Chúc lão bình thường vô cùng dung tục, nhưng ở sâu trong lòng lại có chuyện đau lòng đến như vậy? Hắn và nữ nhân của hắn rốt cuộc đã có chuyện gì?
Phong Vân Vô Ngân đối với Chúc lão giống như đối với trưởng bối của mình vậy, đương nhiên không muốn trưởng bối của mình đau lòng, bởi vậy mới liên tục hỏi han, còn Chúc lão lại liên tục né tránh, không chịu trả lời. Cuối cùng còn chuyển chủ đề:
- Tiểu tử, ngươi đừng hỏi nữa, căn phòng này là của tiểu thiếp mà ta thương yêu nhất. Ta đã từng nói, nàng thích nhất là sưu tầm các loại vũ kỹ, tất cả các loại vũ thuật bí kíp trong căn phòng này đều do ta khổ công sưu tầm để làm nàng vui lòng. Tiểu tử, trong 10 ngày này ngươi hãy ở trong này đọc hết các loại bí kíp này, hi vọng có thể giúp ích cho ngươi. Được rồi, ta cũng không ở trong phòng này nữa, ta cũng cần một chút thời gian để hoàn toàn dung hợp mảnh thần cách đó vào trong thân thể.
Nói xong, Chúc lão vội vàng thoát ra khỏi linh hồn của Phong Vân Vô Ngân, ẩn trong nạp giới, không phát ra bất cứ khí tức gì nữa, tựa hồ đã như ngủ say. Hắn rõ ràng đã không muốn ở lâu hơn trong căn phòng đầy những kỷ niệm đau buồn này.
Phong Vân Vô Ngân cũng đành đóng cửa lại, nghi hoặc nói:
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Lẽ nào tất cả nữ nhân của Chúc lão đã bị một cường giả vô cùng cường đại cướp đi mất?
Tự lẩm bẩm một hồi lâu cũng không có kết quả gì, Phong Vân Vô Ngân không nghĩ thêm nhiều nữa, trong tim chỉ có một tâm niệm, mình nhất định phải nỗ lực tu luyện, đạt tới cảnh giới cao hơn, có thực lực mạnh hơn, chưa biết chừng sau này còn có cơ hội giúp Chúc lão và thê thiếp của hắn đoàn tụ.
Không suy nghĩ vẩn vơ nữa, Phong Vân Vô Ngân liền đi lại ở trong phòng.
Căn phòng không rộng, có đủ các loại giá sách vô cùng cổ xưa, ở trên giá sách đều chất đầy các loại thư tịch.
Phong Vân Vô Ngân tùy tiện đi đến trước một giá sách, rút một quyển sách, giở ra đọc.
Thần cấp võ thuật...
Thần Hỏa Hóa Long Quyền, quyền thuật bí kíp, thu thập dị hỏa trong thế gian, dùng thần cấp pháp tắc luyện hóa thành thần hỏa, thôi động quyền thuật, một quyền đánh ra đốt cháy tinh thần, thiêu hủy vị diện, đi qua nơi nào, nơi đó không còn ngọn cỏ.
Thần cấp võ thuật...
Thiên Tằm Thần Công tâm pháp bí kíp
Thần cấp võ thuật Cửu Dương Chân Hỏa Thần Công tâm pháp bí kíp
Thần cấp võ thuật Cửu Tử Thần Công tâm pháp bí kíp
.....
Phong Vân Vô Ngân vô cùng chấn kinh!
Hắn chỉ tùy tiện lật giở ra xem, cơ hồ tất cả võ thuật bí kíp ở trên giá sách đều là thần cấp võ thuật bí kíp vô cùng quý giá! Hơn nữa, đều là những bộ bí kíp hoàn chỉnh nguyên vẹn!
Cần phải biết rằng, đến như Tử Anh học phủ mà cũng chỉ có một môn thần cấp võ thuật bí kíp là trấn phủ bí kíp. Có lẽ, mấy học phủ khác trên Hỏa Nguyên Đại Lục, thần cấp võ thuật bí kíp có được cũng vô cùng ít ỏi, cũng chỉ có được một hai bộ mà thôi.
Còn trên giá sách trong căn phòng của tiểu thiếp của Chúc lão lại chất đầy các loại thần cấp võ thuật bí kíp!
Quá mức khủng khiếp!
Nếu lấy số thần cấp võ thuật bí kíp này mang tới Hỏa Nguyên Đại Lục, hoàn toàn đủ sức sáng lập nên một tông môn vĩ đại hơn cả tứ đại học phủ hiện tại.
Tuy nhiên, trong số thần cấp võ thuật bí kíp này, tâm pháp bí kíp hắn không thể tu luyện, còn quyền pháp, đao pháp, côn pháp, chưởng pháp bí kíp nếu muốn tu luyện thì hắn cũng bị hạn chế về cảnh giới, không thể tu luyện được.
- Nếu có được kiếm thuật bí kíp thì là tốt nhất!
Trong lòng Phong Vân Vô Ngân thầm nghĩ.
Đúng lúc đó, khi ý niệm vừa xuất hiện trong đầu Phong Vân Vô Ngân thì Kiếm Tiên Đồ Lục ở trong nạp giới bỗng nhiên bay ra, lơ lửng ở trong căn phòng.
Chỉ thấy, trong Kiếm Tiên Đồ Lục hiện ra cảnh phán tinh rực rỡ, tiên khí lững lờ, kiếm thần khôi lỗi đứng giữa đồ lục, trấn thủ thần đạo, vô cùng uy vũ.
Cả Kiếm Tiên Đồ Lục giống như một quyển trục cổ xưa ẩn chứa lịch sử văn minh vô cùng lâu đời, tỏa ra một thứ ý chí vô cùng thần thánh!
Một giây sau...
- Vù! Vù! Vù!
Ở trong phòng, từng cuốn bíp kíp từ trên giá sách không ngừng nhảy ra!
- Thần cấp kiếm thuật... Đoạt Thiên Kiếm Thuật!
- Thần cấp kiếm thuật... Không Thành Kiếm Thuật!
- Thần cấp kiếm thuật... Diệt Tinh Kiếm Thuật!
..........
Từng cuốn thần cấp kiếm thuật bí kíp tự động từ trên giá sách bay ra, từng quyển từng quyển dung nhập vào trong Kiếm Tiên Đồ Lục.
- Vù! Vù! Vù!
Từng quyển thần cấp kiếm thuật bí kíp giống như có sinh mệnh, tự động dung nhập vào trong Kiếm Tiên Đồ Lục! Hơn nữa, phân giải ra từng chiêu tuyệt thế kiếm pháp, khẩu quyết, đồ phổ, dung nhập vào trong Kiếm Tiên Đồ Lục, được Kiếm Tiên Đồ Lục hấp thu, nhanh chóng chuyển hóa thành từng đạo ý chí, từng đạo kiếm khí.
Trong nháy mắt Kiếm Tiên Đồ Lục đã hấp thu tổng cộng 16 quyển thần cấp kiếm thuật bí kíp ở trong căn phòng, luyện hóa thành 16 đạo kiếm khí.
16 đạo kiếm khí này, ý cảnh, thuộc tính đều không giống nhau, không ngừng tương tác, xung đột trong Kiếm Tiên Đồ Lục, tạo nên những cảnh tượng trời long đất lở, thế giới hủy diệt vô cùng đáng sợ.
- Ong! Ong! Ong!
Kiếm Tiên Đồ Lục không ngờ bắt đầu rung lên!
- Ồ? Chuyện gì thế này?
Phong Vân Vô Ngân vô cùng kinh ngạc kêu lên, nhưng tất cả những gì đang xảy ra trước mắt hắn không phải là thứ mà hắn có thể khống chế nổi.
Tiếp đó, 16 đạo kiếm khí tranh đấu ngày càng kịch liệt, trên Kiếm Tiên Đồ Lục không ngờ xuất hiện từng vết nứt, tựa hồ như do 16 đạo kiếm ý tranh đấu mà sắp bị hủy hoại!
- Không! Mẹ kiếp! Bảo bối của ta, Kiếm Tiên Đồ Lục!
Phong Vân Vô Ngân vô cùng lo lắng.
- Xẹt! Xẹt! Xẹt!
Kiếm Tiên Đồ Lục phát ra những tiếng như tiếng vải bị xé rách, 16 đạo kiếm khí tung hoành ngang dọc, mang theo uy thế hủy diệt thế gian.
Trong khi Phong Vân Vô Ngân còn đang vô cùng lo lắng....
- Ầm!!!
Trên Kiếm Tiên Đồ Lục bỗng phát ra một cỗ hoàng kim ý chí vô cùng huy hoàng, một cỗ ý chí thần thánh mông lung từ trên Kiếm Tiên Đồ Lục truyền ra:
- Trấn áp! Các loại kiếm thuật, cùng trấn áp!
- Ong! Ong! Ong!
Trong những tiếng ong ong chói tai, những vết nứt trên Kiếm Tiên Đồ Lục dần được phục hồi! 16 đạo kiếm khí bắt đầu dung hợp! Dung hợp! Dung hớp một cách vô cùng thần kỳ!
- Kiếm Tiên Đồ Lục đang dung hợp 16 loại kiếm thuật thành một?
Phong Vân Vô Ngân thầm vui mừng trong lòng.
16 đạo kiếm khí với tốc độ mắt thường có thể thấy được nhanh chóng dung hợp thành 15 đạo, 14 đạo, 13 đạo...
Bỗng nhiên xảy ra biến hóa bất ngờ.
Một cỗ ý chí từ trong Kiếm Tiên Đồ Lục bắn ra, hình thành một đạo kiếm khí mơ hồ bắn thẳng vào trong linh hồn của Phong Vân Vô Ngân.
- Ong!
Lập tức, Phong Vân Vô Ngân liền cảm thấy đầu óc mình cũng trở nên mơ hồ, hắn không kìm được ngồi xếp bằng, tinh thần tĩnh tại, bắt đầu tu luyện.
Đạo kiếm khí mơ hồ đó bắt đầu thành hình trong linh hồn của Phong Vân Vô Ngân, hơn nữa còn không ngừng tôi luyện hoàng kim kiếm cốt trong thân thể Phong Vân Vô Ngân.
Tình hình vô cùng quỷ dị.
Lúc này, Kiếm Tiên Đồ Lục đang dung hợp 16 đạo kiếm khí, vừa dung hợp vừa phản hồi ra từng đạo kiếm khí mơ hồ, dung nhập vào trong linh hồn của Phong Vân Vô Ngân, đồng thời, hoàng kim kiếm cốt của Phong Vân Vô Ngân cũng lơ lửng lên, hấp thu năng lượng của đạo kiếm khí mơ hồ của.
Kiếm Tiên Đồ Lục, Phong Vân Vô Ngân, hoàng kim kiếm cốt hình thành nên một tam giác, truyền năng lượng cho nhau.
- Chậc chậc... trận pháp thật là kỳ diệu...
Lúc này, Chúc lão cũng cảm nhận thấy tình hình kỳ lạ, lại quay trở lại linh hồn của Phong Vân Vô Ngân:
- Trận pháp này đã hấp thu hết thần cấp kiếm thuật bí kíp ở trong căn phòng này, còn dung hợp 16 loại kiếm pháp lại thành một, truyền cho Vô Ngân. vốn dĩ, cảnh giới tu vi của tiểu tử này bất luận thế nào cũng không thể hấp thu được tinh hoa của 16 loại kiếm pháp này, nhưng... trong cơ thể của tiểu tử này có một thanh hoàng kim kiếm cốt, kiếm cốt do một vị kiếm thần lưu lại, bởi vậy, thanh hoàng kim kiếm cốt này đã trở thành một cây cầu, giúp tiểu tử này hấp thu tinh hoa của 16 loại kiếm thuật do pháp bảo truyền tới...
Chúc lão kiến thức uyên thâm, vừa nhìn là hiểu ra mấu chốt của sự việc.
- Trời ơi! Như vậy, kiếm thật của tiểu tử này sẽ đạt tới cảnh giới như thế nào?
Tiếp đó, Chúc lão cũng không khỏi chấn kinh.
- Cho dù là kiếm thần đã có thần vị thì cũng không thể nào dung hợp được 16 loại thần cấp kiếm thuật hoàn toàn khác nhau!
Chúc lão kinh hoang:
- Nói một cách chuẩn xác, trung vị thần kiếm thần cũng không có bản lĩnh đó. Kiện pháp bảo này của tiểu tử này lẽ nào... lẽ nào là pháp bảo do thượng vị thần luyện chế ra?
Lúc này, trong Kiếm Tiên Đồ Lục, 16 đạo kiếm khí đã dung hợp thành 11 đạo kiếm khí, thanh hoàng kim kiếm cốt đó cũng đã được tôi luyện tới mức sáng bóng trong suốt như phỉ thúy.
Phong Vân Vô Ngân tĩnh tâm xếp bằng, trên đỉnh đầu kiếm khí cuồn cuộn, kiếm quang tạo thành trường hà mênh mông....
Chúc lão lại cảm thán một hồi nữa rồi cũng quay trở lại nạp giới, tiếp tục dung hợp thần cách của mình.
Lúc này, Phong Vân Vô Ngân trong lúc mơ mơ màng màng cũng hiểu rằng, Kiếm Tiên Đồ Lục đang giúp mình tu luyện. Giống như trước đây, chỉ cần cảnh giới của Phong Vân Vô Ngân có chút tăng tiến hoặc Kiếm Tiên Đồ Lục đoạt được chút năng lượng bổ sung là có thể giúp Phong Vân Vô Ngân tôi luyện kiếm thuật, kiếm ý.
Lúc này, ở trong căn phòng, Kiếm Tiên Đồ Lục hấp thu 16 quyển thần cấp kiếm thuật bí kíp, tự động nâng cao kiếm thuật tu vi của Phong Vân Vô Ngân.
Vốn dĩ, đúng như Chúc lão đã nói, với cảnh giới của Phong Vân Vô Ngân thì miễn cưỡng tiếp nhận một loại thần cấp kiếm thuật e rằng đã đạt tới cực hạn. Tuy nhiên, sự tình lại có chút thay đổi, trong cơ thể của Phong Vân Vô Ngân có một thanh hoàng kim kiếm cốt.
Thanh hoàng kim kiếm cốt này do một kiếm thần đã bỏ mạng trong Vạn Kiếm Sơn Trang để lại, lúc này miễn cưỡng có thể chuyển tải được những điều kỳ diệu của kiếm thuật do Kiếm Tiên Đồ Lục truyền tới.
- Ong!
Chỉ nhìn thấy, thanh hoàng kim kiếm cốt đó được Kiếm Tiên Đồ Lục tôi luyện, đã trở nên trong suốt óng ánh như phỉ thúy, màu vàng kim trên bề mặt cũng đã nhạt dần.
Hoàng kim kiếm cốt đã dần được tôi luyện thành phỉ thúy ngọc thạch kiếm cốt! Phẩn chất đã được nâng lên!
Vô số kiếm pháp chiêu số vô cùng ảo diệu được khắc trên phỉ thúy ngọc thạch kiếm cốt!
Tiên khí cường hãn, kiếm khí phiêu diêu uốn lượ quanh phỉ thúy ngọc thạch kiếm cốt.
Dung hợp! Tiếp tục dung hợp!
16 đạo kiếm khí đã được Kiếm Tiên Đồ Lục dung hợp thành 7 đạo kiếm khí.
Mỗi một lần dung hợp là một lần cải cách, sáng tạo kiếm thuật.
Kiếm Tiên Đồ Lục không ngừng tôi luyện phỉ thúy ngọc thạch kiếm cốt cùng Phong Vân Vô Ngân.
Lúc này, trên mỗi tế bào trên người Phong Vân Vô Ngân đều tràn ngập kiếm khí, cả người giống như đứng giữa một kiếm lô, không ngừng được tôi luyện.
Luyện thành gang thép!
- Ầm!
Bỗng nhiên, trên đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân bỗng xuất hiện cơn bão thời không, thiên giới thánh hỏa, hoàng tuyền chi thủy, vĩnh hằng thần phong, cơn bão sa mạc..., vô số các loại kiếm ý!
10 phần quy 5 kiếm ý không ngờ đã tiếp tục nén ép!
Dần dần, 10 phần quy 5 kiếm ý như đang bị nén ép thành 10 phần quy 4 kiếm ý!
10 phần quy 4 kiếm ý được gọi là Thuấn Sát Chấn Đãng, đúng như tên gọi, một kiếm thi triển ra, không gian chấn động, vô số kiếm khí trong nháy mắt đâm ra.
Một vài thần cấp kiếm tu đã lãnh ngộ Thuấn Sát Chấn Đãng kiếm ý tới mức cực điểm, trong một khoảnh khắc có thể chém ra hàng vạn kiếm, kiếm kiếm trùng điệp, uy lực vô biên.
Cũng chỉ có thần cấp kiếm tu mới có thể lãnh ngộ ra được Thuấn Sát Chấn Đãng kiếm ý.
Lúc này, trên đỉnh đầu của Phong Vân Vô Ngân, các loại kiếm ý đang tôi luyện nén ép, đang ra sức nén ép thành Thuấn Sát Chấn Đãng kiếm ý vô cùng khủng khiếp.
Một đế cấp kiếm tu nếu có thể tu luyện nén ép kiếm ý tới 10 phần quy 4, Thuấn Sát Chấn Đãng thì đều có thể gọi là kỳ tích trong Thái Vương Tinh Vực.
Vô tiền khoáng hậu.
- Ong!
Chúc lão lại xuất hiện trong linh hồn của Phong Vân Vô Ngân, chứng kiến mọi chuyện đang xảy ra trước mắt, cảm thấy không thể tin vào mắt mình:
- Hả! Tiểu tử này đang lãnh ngộ Thuấn Sát Chấn Đãng kiếm ý có sức sát thương vô cùng khủng bố! Chiêu kiếm ý này ta trước đây đã từng tận mắt chứng kiến... khi đó, một vị cố hữu của ta là một vị trung vị kiếm thần, dựa vào Thuấn Sát Chấn Đãng lãnh ngộ được, một kiếm đâm ra thiên địa chấn động, một kiếm là vạn kiếm, vạn kiếm quy một kiếm, đâm nát một tinh cầu vô cùng phồn vinh! Uy lực vô cùng khủng khiếp! Tiểu tử chỉ là đế cấp, không ngờ lại có thể bắt đầu nén ép 10 phần quy 4 kiếm ý, Thuấn Sát Chấn Đãng kiếm ý! Đúng là kỳ tích! Tuy nhiên, cũng không biết tiểu tử này có thành công hay không? Nếu như thành công, lực công kích sẽ vô cùng khủng khiếp!
Chúc lão cũng nín thở, tựa hồ như sợ ảnh hưởng tới việc tu luyện của Phong Vân Vô Ngân.
Lúc này, vô số cơn bão thời không, thiên giới thánh hóa, hoàng tuyền chi thủy, vĩnh hằng thần phong, cơn bão sa mạc đang không ngừng ngưng tụ nén ép trên đỉnh đầu của Phong Vân Vô Ngân. Nhưng muốn ngưng tụ lại thành một cỗ tựa hồ thực sự khó khăn, trong thời gian ngăn đã nén ép hàng vạn lần nhưng đều thất bại.
Thời gian trôi qua cực nhanh, Phong Vân Vô Ngân đã khổ công tu luyện kiếm thuật tám ngày liền ở trong thư phòng này.
16 đạo kiếm khí ở trong Kiếm Tiên Đồ Lục đã dung hợp thành một đạo kiếm khí, cũng có nghĩa là Kiếm Tiên Đồ Lục đã dung hợp thành công 16 loại kiếm thuật thành một loại duy nhất.
Đó là một sự sáng tạo tuyệt đỉnh trong kiếm thuật! Giữ lại tinh hoa, bỏ đi những thứ phế tạp. 16 loại kiếm thuật uy lực vô cùng cường đại, mỗi loại đều có thể danh chấn thiên hạ, nhưng dung hợp 16 loại kiếm thuật lại với nhau, uy lực tuyệt đối sẽ tăng lên thêm một bậc.
Trên thực tế, cho dù là một vị kiếm tu có thần vị thì cũng không dám cố ý dung hợp các loại kiếm thuật khác nhau lại với nhau. Có một vài kiếm tu đã từng thử dung hợp kiếm thuật, nhưng kết quả đều bị tẩu hỏa nhập ma, thần cách vỡ nát mà chết.
Còn Kiếm Tiên Đồ Lục không hổ là vô thượng chí bảo trong kiếm đạo, chỉ trong 8 ngày đã hoàn thành việc dung hợp.
16 loại kiếm thuật dung hợp thành một kiếm, ghi khắc trên phỉ thúy ngọc thạch kiếm cốt, khiến cho trên phỉ thúy ngọc thạch kiếm cốt sáng bóng long lanh hoàn mỹ xuất hiện một vết kiếm tựa như một giọt lệ! Vết kiếm này là một đạo kiếm thuật sau khi đã được dung hợp với nhau, uy lực vô cùng cường hãn.
- Chậc chậc, thanh phỉ thúy ngọc thạch kiếm cốt này thực sự trở thành một kiện thần khí rồi. Lợi hại! Lợi hại! Vết kiếm đó đã có chút pháp tắc chi lực, sẽ trở thành chí bảo của tiểu tử này.
Chúc lão sau 8 ngày cũng đã dung hợp xong mảnh thần cách kia, lúc này cũng đang không ngừng cảm thán trong linh hồn của Phong Vân Vô Ngân.
Tuy nhiên, kiếm cốt tuy đã ngưng luyện thành công, nhưng bản thân Phong Vân Vô Ngân khi nén ép kiếm ý thì lại gặp phải rất nhiều trở ngại, nhất thời không thể nào nén ép thành công được.
- Nguy rồi! tiểu tử này nén ép kiếm khí nhưng không thể nào thành công nổi.
Chúc lão cũng vô cùng lo lắng, nhưng hắn không phải kiếm tu nên cũng không thể giúp Phong Vân Vô Ngân được.
Đúng lúc đó....
- Ong! Ong! Ong!
Ba đám quang mang chói mắt cùng lóe sáng lên, lần lượt là Kiếm Tiên Đồ Lục, phỉ thúy ngọc thạch kiếm cốt và trái tim đế vương trong cơ thể Phong Vân Vô Ngân.
Ba đạo thần quang đồng thời xuất hiện.
- Phù....
Trong nháy mắt, cơn bão thời không, thiên giới thánh hỏa, hoàng tuyền chi thủy, vĩnh hằng thần phong, cơn bão sa mạc trên đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân đều biến mất.
Cuối cùng, tất cả kiếm ý bỗng nhiên ngưng tu! Ngưng tụ thành một quả cầu tròn bằng quả hạch đào lơ lửng trên đầu Phong Vân Vô Ngân. Quả cầu này giống như một quả tinh cầu, tỏa ra pháp tắc chi lực nhè nhẹ.
Thành công rồi!
Phong Vân Vô Ngân đã nén ép thành công 10 phần quy 4 kiếm ý, Thuấn Sát Chấn Đãng.
Bỗng nhiên, quả cầu to bằng quả hạch đào đó bỗng khẽ rung động, bạo phát cảnh tượng vị diện chấn động.
Lập tức, quả cầu bay vào trong linh hồn của Phong Vân Vô Ngân, Phong Vân Vô Ngân cũng mở mắt ra.
- Ong!!!
Kiếm khí bay lên, tiên vụ lững lừ, hai mắt Phong Vân Vô Ngân tỏa ra khí tức vô cùng thâm trầm ảo diệu.
Một giây sau, trái tim đế vương nhập thể, phỉ thúy ngọc thạch kiếm cốt nhập thể, toàn thân Phong Vân Vô Ngân tỏa ra khí tức vô cùng uy nghiêm, giống như kiếm thần nhập thế.
- Tiểu tử! Ngươi thành công rồi! Ngươi đã nén ép thành công Thuấn Sát Chấn Đãng rồi! Từ nay về sau, ngươi đã thực sự có chút tiếng tăm trong con đường kiếm đạo rồi.
Chúc lão vui mừng nói.
- Ân!
Phong Vân Vô Ngân thu khí tức lại, khẽ cười, hiển hiện ra phong thái của bậc kiếm thuật đại sư:
- Chúc lão, cảnh giới của ta vẫn quá thấp, Thuấn Sát Chấn Đãng kiếm ý này ta chỉ mới có thể trong nháy mắt chém ra được 500 kiếm, 500 kiếm hợp thành một kiếm.
- Đã vô cùng xuất sắc rồi. Tiểu tử, ngươi đừng quá tham lam.
Chúc lão mỉm cười nói:
- Ta năm xưa gặp một bậc chí hữu, là một vị trung vị kiếm thần, sau khi lãnh ngộ ra Thuấn Sát Chấn Đãng kiếm ý, có thể làm được vạn kiếm thuấn sát, vạn kiếm hợp nhất. Ngươi mới là đế cấp 1 kiếp đã làm được 500 kiếm hợp nhất rồi... đúng rồi, thanh kiếm cốt của ngươi đã được tôi luyện, nâng cao phẩm chất, dung hợp 16 loại kiếm thuật, vô cùng không tầm thường.
- Ân!
Phong Vân Vô Ngân giơ tay phải ra, thanh phỉ thúy ngọc thạch kiếm cốt đã nằm trong lòng bàn tay, trên thanh kiếm cốt lóng lánh sáng bóng như ngọc có một vết kiếm như giọt lệ, pháp tắc chi lực chuyển động xung quanh:
- Chúc lão, kiếm thuật mới dung hợp này vẫn chưa có tên, chi bằng ta đặt tên cho nó vậy.
- Ừ, đây là kiếm thuật của riêng ngươi, do ngươi sáng tạo ra, nên do ngươi đặt tên.
Chúc lão gật đầu.
- Lệ Ngân! Một kiếm này gọi là Lệ Ngân!
Phong Vân Vô Ngân nói.
- Lệ Ngân?
Chúc lão khẽ chấn động:
- Tên hay lắm! Tên hay lắm!
Nào ngờ, Phong Vân Vô Ngân thu kiếm cốt lại, ý vị sâu xa nói:
- Chúc lão, ngươi biết tại sao ta gọi kiếm này là Lệ Ngâ không? Vừa rồi, ta tế Kiếm Tiên Đồ Lục ra tu luyện ở trong căn phòng này, Kiếm Tiên Đồ Lục của ta trực tiếp thôn phệ 16 quyển thần cấp kiếm thuật bí kíp, trong đó có một quyển bí kíp có viết một trang nhật ký! Chúc lão, ngươi có muốn nghe nội dung trang nhật ký đó không?
- Cái gì?!!
Tinh thần Chúc lão chấn động kịch liệt, tựa hồ nghĩ ra điều gì đó, cả người như phát điên:
- Nhật ký... nhật ký.... nhật gì gì... nói mau! Nói mau!
- Nhật ký này do một nữ tử vừa xinh đẹp vừa tuyệt đỉnh thông minh viết ra, nữ tử này viết, nàng vốn là thiên kim tiểu thư của tông chủ một đại tông môn trên một vị diện, thời trẻ bị một gã thần cấp bắt cóc, sau đó gã thần cấp đó đã cưỡng đoạt thân thể của nàng. Ban đầu vị thiên kim tiểu thư đó căm hận tới xương tủy gã thần cấp đó, bởi gã thần cấp này không chỉ có một nữ nhân là nàng. Hắn có tới ba nghìn giai nhân, hơn nữa còn có một vị chính thê vô cùng hung hãn. Bởi vậy, vị thiên kim tiểu thư đó đã trở thành một ngươi si mê võ thuật, muốn dựa vào thực lực của bản thân mình, đến một ngày có thể tự tay giết chết gã thần cấp đó... nhưng sau đó, vị thiên kim tiểu thư và gã thần cấp đó, sau thời gian dài chung sống bên nhau đã nảy sinh tình cảm. Gã thần cấp đó bởi trong lòng cảm thấy có lỗi với vị thiên kim tiểu thư kia nên càng ra sức bảo vệ cho vị thiên kim tiểu thư kia, có một lần, do vị thiên kim tiểu thư kia đã đắc tội với tông chủ một tông môn lớn nhất của một tinh cầu, bị truy sát, sau khi gã thần cấp kia biết được, vì hồng nhan mỹ nữ đã ra tay đồ sát cả ngàn người của tông môn đó, gây ra một chuyện chấn động. Nhưng trong lần đồ sát đó, gã thần cấp đó cũng bị trọng thương.... Nhưng gã thần cấp đó do luôn cảm thấy trong lòng có lỗi nên không dám nói rõ lòng mình với vị thiên kim tiểu thư kia để cầu mong thứ lỗi. Thực ra, vị thiên kim tiểu thư kia đã sớm tha thứ cho gã thần cấp đó rồi. Vốn dĩ, thiên kim tiểu thư kia đã định lên tiếng, nói cho gã thần cấp kia biết nàng đã sớm tha thứ cho hắn, hơn nữa, những năm gần đây, nàng sống vô cùng hạnh phúc. Nhưng nào ngờ... dị biến xảy ra, vị thiên kim tiểu thư và gã thần cấp kia bị ép phải chia ly, cuối cùng, vị thiên kim tiểu thư kia đã lưu lại một giọt lệ cho gã thần cấp đó ở trong căn thư phòng này.
- Chúc lão, trong lúc ta tu luyện kiếm thuật vừa rồi, tựa hồ đã cảm nhận thấy giọt lệ đó, cũng như tâm trạng đau đớn tới tan nát tâm cam, bởi vậy, một chiêu kiếm pháp mà Kiếm Tiên Đồ Lục dung hợp thành, ý cảnh bi thương, ảm đạm, do vậy ta đặt tên là “Lệ Ngân”.
Vừa nói xong, Chúc lão mặt đã đẫm lệ, đau đớn nói:
- Khinh Vân... nàng... nàng... đã tha thứ cho ta rồi... tốt qua... cả đời này ta chết không nuối tiếc nữa rồi! Không! Ta không thể chết được! Ta nhất định sẽ cứu được nàng ta! Nhất định! Khinh Vân, nàng hãy đợi ta.
Phong Vân Vô Ngân cười hì hì nói:
- Chúc lão, ta tựa hồ đã biết điều gì đó. Chúc lão, ngươi hãy nhớ, bất luận khi nào, chỉ cần ngươi cần ta, cho dù là nơi nước sôi lửa bỏng! Được rồi! Ta đã tu luyện xong kiếm thuật, chúng ta có thể rời khỏi phủ đệ, đi tìm Chư Cát Liệt Hỏa, tính sổ với hắn rồi.
Phong Vân Vô Ngân vô cùng tự tin hưng phấn, bước ra khỏi thư phòng. Khi ra khỏi thư phòng, Phong Vân Vô Ngân chợt dừng lại, chậm rãi quay đầu, cúi mình vào trong căn thư phòng trống vắng:
- Khinh Vân tiền bối, hôm nay Vô Ngân kiếm thuật có chút tiến bộ đều nhờ 16 bộ thần cấp kiếm thuật bí kíp do tiền bối lưu lại, cùng một giọt lệ bi thương của nàng. Nàng hãy yên tâm, sẽ có ngày Vô Ngân sẽ đưa nàng về bên cạnh Chúc lão, giúp hai người đoàn viên.