Chúc lão cười gượng một cái.
- Lý Thanh Thanh võ đạo thiên phú tuyệt hảo, muốn tấn thăng lên tiên thiên là chuyện sớm muộn. Dựa vào lãnh ngộ của mình tấn thăng lên tiên thiên cảnh giới đương nhiên là tốt hơn dựa vào dược vật. Nhóc con, ngươi chỉ cần biết được chỗ nghịch thiên của Cải Thiên Hoán Mệnh Tiên Thiên Thần Đan là được. Còn 10 phẩm hung thú nội đan, địa cấp thấp cấp kiếm kỹ bí kíp, những thứ này ta cũng không giải thích nữa, tất cả đều là thứ tốt, những thứ tuyệt hảo.
Trong lòng Phong Vân Vô Ngân đột nhiên chợt động:
- Chúc lão, vậy.... trấn tông tuyệt kỹ Ngạo Hàn Thất Quyết của Ngạo Hàn Tông là vũ kỹ thuộc cấp bậc nào?
Chúc lão nhìn Phong Vân Vô Ngân một cái, cười hì hì nói:
- Địa cấp cao cấp. So với địa cấp thấp cấp kiếm kỹ bí kíp Lý Vạn Tiên dùng làm phần thưởng, chỉ cao hơn hai bậc nhỏ.
Ngừng lại một lát, hai mắt Chúc lão chợt rực sáng:
- Phong Vân Vô Ngân, ngươi nghĩ xem, nếu ngươi có thể giành được quán quân của đại hội chọn rể lần này, vừa có thể có được mỹ nhân, lại có được cơ ngộ tấn thăng lên tiên thiên cảnh giới, còn có thể tu luyện một môn địa cấp kiếm kỹ, hấp thu nội đan của 10 phẩm hung thú... chậc chậc, tới lúc đó, chiến ước ba năm của ngươi và Da Luật Hồng còn sợ gì nữa chứ. Đây là một cơ ngộ tuyệt đỉnh, nhóc con, ngươi hãy biết quý trọng mới đúng.
- Ta?
Phong Vân Vô Ngân vô cùng chấn kinh.
- Ta... ta... ta giành ngôi quán quân? Chúc lão, ý ngươi là, để ta... để ta tham gia đại hội kén rể?
- Những thứ khác chưa nói, ta... ta mới 12 tuổi!
Phong Vân Vô Ngân vừa chấn kinh, vừa dở khóc dở cười.
- Mười hai tuổi? Mười hai tuổi thì đã làm sao? Mười hai tuổi thì không được lấy vợ sao?
Chúc lão hùng hổ kêu lên:
- Nhóc con, nam tử tu hành võ đạo như chúng ta, thân thể phát dục sớm hơn nam tử bình thường mấy năm, hơn nữa, ngươi lại chủ yếu tu luyện luyện thể công pháp, phát dục càng... hì hì, nhóc con, ngươi hiểu chứ? Nói thế là ngươi hiểu rồi, ta cũng không nói nhiều thêm nữa.
- Cái này...
Nghe thấy Chúc lão càng nói càng không ra gì, các loại ngôn ngữ thô tục cũng không ngừng thốt ra, Phong Vân Vô Ngân không biết nói gì hơn:
- Chúc lão, việc này quá mức khoa trương, Vô Ngân quả thực không thể chấp nhận nổi....
Chúc lão nhìn Phong Vân Vô Ngân một cái, tủm tỉm cười nói:
- Theo như ngươi nói, 12 tuổi quá nhỏ, không thích hợp cưới vợ, vậy ngươi có thể cứ để Lý Thanh Thanh đấy, đợi tới khi ngươi đủ tuổi rồi tính tiếp. Nàng ta tu vi cao tuyệt, trong mấy năm nữa nhất định đạt tới tiên thiên cảnh giới, có thể đảm bảo thanh xuân mãi mãi, dung nhan không phai tàn......
- Đợi đã....
Phong Vân Vô Ngân càng nghe càng cảm thấy kỳ quái.
- Chúc lão, chúng ta chưa nói chuyện này vội. Vừa nãy ngươi nói với ta là đã thay ta nhận một nhiệm vụ có thể gọi là khó khăn nhất trong lịch sử của Nham Thạch Thành, chính là đi tham gia đại hội chọn rể tại Vạn Tiên Thành sao?
- Đúng!
Chúc lão thản nhiên gật đầu:
- Nếu không, ta cần gì phải nói với ngươi nhiều như vậy. Lẽ nào ngươi cho rằng lão già ta rảnh rỗi quá mức sao?
Phong Vân Vô Ngân nuốt một ngụm nước bọt, cố gắng làm cho mình bình tĩnh trở lại, nói với Chúc lão:
- Chúc lão, ta đâu có tư cách đi tham gia đại hội đó chứ. Trên cáo thị của người ta giấy trắng mực đen ghi rất rõ ràng, người có tư cách tham gia đại hội chọn rể là các vị thiếu đương gia của ba mươi sáu phái, bảy mươi hai đảo trong giới tán tu của Chiến Tần Đế Quốc. Ta lại không phải! Vạn Tiên Thành đó tán tu tập trung dày đặc, ngày tổ chức đại hội chọn rể, chưa biết chừng tuyệt đại đa số đều sẽ tập trung quan sát thi đấu lôi đài. Một đệ tử tông môn như ta mà lẻn vào, một khi bị phát hiện ra thì chẳng phải sẽ bị phanh thây, chém nát như cám hay sao?
- Hì hì....
Chúc lão nháy mắt với Phong Vân Vô Ngân, rồi tay phải lại vung ra, một tấm lệnh bài to bằng bàn tay, lóe lên ánh sáng bóng của dị kim bay lơ lửng về phía Phong Vân Vô Ngân.
Phong Vân Vô Ngân một cách vô thức liền đưa tay ra bắt lấy tấm lệnh bài, ngưng thần nhìn lại, chỉ nhìn thấy, trên tấm lệnh bài có khắc mấy chữ nhỏ khí thế rất uy nghiêm..
- Đông Hải Nộ Chùy Đảo!
Thiếu đảo chủ
Quách Khiếu Thiên!
Tấm kim bài này chế tác tinh xảo, nguyên liệu sử dụng cũng là một loại khoáng thạch kỳ dị trong biển, trên tấm kim bài còn có khắc một dấu hiệu rất phức tạp, xem ra rất khó làm giả.
- Đây là một tấm thân phận lệnh bài. Dùng Tử Viêm Thiết tại Đông Hải chế tạo thành.
Chúc lão cười hì hì nói.
- Đông Hải Nộ Chùy Đảo nằm sâu trong vùng biển rộng lớn của Chiến Tần Đế Quốc, người trên đảo rất ít khi đặt chân lên đất liền,vô cùng thần bí. Nhưng, lại nằm trong số ba mươi sáu phái, bảy mươi hai đảo thuộc giới tán tu của Chiến Tần Đế Quốc.
Trong nháy mắt, một đạo linh quang lóe lên trong đầu Phong Vân Vô Ngân, hắn buột miệng hỏi: truyện copy từ.
- Chúc lão, ngươi... lẽ nào ngươi muốn để ta giả mạo thiếu đảo chủ Quách Khiếu Thiên của Đông Hải Nộ Chùy Đảo, đi tham gia đại hội chọn rể? Cái này... cái này thật khó tưởng tượng nổi.......
Tay phải của Chúc lão đột nhien chỉ về chính giữa trạch viện, nơi hắn chỉ về không khí đột nhiên rung động mấy cái, rồi giây lát sau, một cỗ quan tài bằng băng vô cùng lạnh lẽo xuất hiện ở trong trạch viện.
- Đây là thi thể của Quách Khiếu Thiên, thiếu đảo chủ của Đông Hải Nộ Chùy Đảo.
Chúc lão hướng về phía Phong Vân Vô Ngân bĩu bĩu môi.
- Hắn lần này nhận được cáo thị của đại hội chọn rể của Vạn Tiên Thành, bôn ba ngàn dặm từ Đông Hải Nộ Chùy Đảo xa xôi, một thân một mình đi tới Vạn Tiên Thành. Nhưng khi hắn đi qua Phi Long Thành thuộc phạm vi quản lý của Ngạo Hàn Tông, giở trò giết người cướp của, không ngờ bị một gã tiên thiên cao thủ của Ngạo Hàn Tông gặp phải, trực tiếp bắt lấy, tìm thấy cáo thị về đại hội chọn rể của Vạn Tiên Thành và thân phận lệnh bài này, hỏi ra được một vài tin tình báo. Gã tiên thiên cao thủ đó biết rằng việc này vô cùng hệ trọng, không dám khinh xuất, sau khi giết chết Quách Khiếu Thiên liền đem thi thể của hắn về tông môn. Tiên Thiên Thành rất nhanh liền công bố một nhiệm vụ tương kế tựu kế, để cho đệ tử trẻ của Nham Thạch Thành đóng giả Quách Khiếu Thiên, đi tham gia thi đấu chọn rể tại Vạn Tiên Thành.
Phong Vân Vô Ngân dáng vẻ đầy hồ nghi đi tới bên cạnh cỗ quan tài băng đó, nhìn một lượt thi thể gã thanh niên vẫn được bảo quản rất hoàn hảo ở trong đó, vừa gãi đầu vừa nói:
- Chúc lão, ở trong Nham Thạch Thành cũng không chỉ mình ta là đệ tử trẻ, tại sao ngươi nói nhiệm vụ này giành riêng cho ta? Thật là kỳ quái?
Nhìn kỹ thì thấy, gã Quách Khiếu Thiên kia khuôn mặt anh tuấn tà dị, lại rất trẻ tuổi, khoảng 15,16 tuổi, tuy đã chết nhưng khóe miệng vẫn hiện lên vẻ cuồng ngạo.
- Tên nhóc Phong Vân Vô Ngân, ngươi nghe rõ đây, tuy đệ tử trẻ trong Nham Thạch Thành rất nhiều, nhưng thực lực của ngươi, trong đám đệ tử dưới 20 tuổi, chắc chắn là số 1. Gã Quách Khiếu Thiên này nhiều lắm cũng chỉ 17 tuổi, chúng ta không thể kiếm một gã hai mươi mấy tuổi để giả mạo hắn, có đúng không. Ngươi 12 tổi, nhưng diện mạo rất già dặn, nhìn qua cũng giống 15,16 tuổi. Hơn nữa, ngoài đám đệ tử mới các ngươi, những gã đệ tử lâu năm khác phần lớn đều đã từng ra ngoài thành truy sát tán tu, rất dễ bị phát hiện ra. Thêm vào nữa, Đông Hải Nộ Chùy Đảo, chủ yếu tu luyện chùy vũ kỹ, môn Phong Ma Thập Bát Trọng Chùy ngươi tu luyện cũng chính là một trong những tuyệt kỹ trấn đảo của Đông Hải Nộ Chùy Đảo.
Chúc lão nói rất thản nhiên.
- Ngươi nói xem, ngươi không đi giả mạo Quách Khiếu Thiên thì ai đi chứ? Còn có ai thích hợp hơn ngươi? Những đệ tử khác đi giả mạo Quách Khiếu Thiên, chắc chắn sẽ để lộ sơ hở, hoặc do thực lực thấp kém sẽ bị đối phương giết chết trên lôi đài. Chỉ có ngươi mới có một tia hi vọng hoàn thành nhiệm vụ này.
Ngưng lại một lát, Chúc lão nói tiếp:
- Phong Vân Vô Ngân, ta cũng đã nghe nói, phụ mẫu của ngươi là do tông môn ban cho cái chết, có lẽ trong lòng ngươi có chút bức xúc với nhiệm vụ do tông môn ban bố. Nhưng ta phải nói với ngươi, một võ giả của tông môn muốn tu rèn tâm chí, tăng tiến tu vi thì không thể tránh khỏi phải tiến vào trong thế giới tán tu để chiến đấu sinh tử, nhờ đó lãnh ngộ chân lý võ đạo, tìm kiếm sự đột phá. Ngươi có giết thêm bao nhiêu hung thú ở trong khu rèn luyện dã ngoại nữa thì cũng không thể sánh bằng với kinh nghiệm có được khi chiến đấu sinh tử cùng tán tu. Nói là ngươi nhận nhiệm vụ của tông môn, nhưng cũng chính là tự ngươi cho ngươi một cơ ngộ để từ trong chiến đấu sinh tử có thể lột xác. Ta có thể nói cho ngươi biết, Da Luật Hồng đã được đặc cách đưa tới một khu rèn luyện vô cùng đặc biệt để tu luyện, chuyến tu luyện này kết thúc, hắn nhất định sẽ đột phá lên tiên thiên, nếu ngươi muốn ba năm sau có thể đấu cùng Da Luật Hồng thì nhất định phải liên tục gặp được kỳ ngộ mới được. Đoạt được nội đan của Thư Hùng Song Mãng có thể coi là kỳ ngộ đầu tiên của ngươi, lần mạo hiểm giả mạo này là kỳ ngộ thứ hai. Hơn nữa, nếu ngươi có thể hoàn thành được nhiệm vụ lần này, không chỉ có thể đoạt được phần thưởng của Lý Vạn Tiên mà còn có thể giành được rất nhiều phần thưởng từ tông môn. Ngươi hãy nhìn cái này....
Nói xong, lại một quyển trục bay ra, bị Phong Vân Vô Ngân bắt lấy....
- Đỉnh cấp nhiệm vụ: giả mạo thiếu đảo chủ Quách Khiếu Thiên của Đông Hải Nộ Chùy Đảo, tiến vào Vạn Tiên Thành, tham gia đại hội chọn rể.
Điều kiện hoàn thành: đoạt được ngôi quán quân đại hội chọn rể; và phá hoại cuộc thi chọn rể lần này, ly gián quan hệ của ba mươi sáu phái, bảy mươi hai đảo với Lý Vạn Tiên.
Phần thưởng nhiệm vụ: tư cách tu luyện Ngạo Hàn Tông trấn tông tuyệt học Ngạo hàn Thất Tuyệt.
Đỉnh cấp tiên thiên vũ kỹ một kiện.
Đỉnh cấp tiên thiên bảo ý một kiện.
Tiến vào khu rèn luyện tiên thiên bí cảnh, tu luyện một tháng, và do trưởng lão cấp cao thủ của bổn tông bảo vệ.
- Phong Vân Vô Ngân, Ngạo Hàn Thất Tuyệt thuộc địa cấp cao cấp võ kỹ, băng phong vạn dặm, uy lực vô cùng, trấn tông tuyệt học của năm đại tông môn trong Chiến Tần Đế Quốc đều là địa cấp cao cấp, Chiến Tần Đế Quốc vẫn chưa hề xuất hiện thiên cấp võ kỹ. Bởi vậy, địa cấp cao cấp là vũ kỹ bí kíp cấp cao nhất.đỉnh cấp tiên thiên vũ khí có thể tăng thực lực của võ giả lên gấp mấy lần; đỉnh cấp tiên thiên bảo ý, sau khi mặc lên, không sợ đòn tấn công thông thường của tiên thiên cao thủ. Tiên thiên bí cảnh là một khu rèn luyện đặc biệt, thiên địa linh khí ở trong đó cao cấp 100 lần bên ngoài. Ở trong tiên thiên bí cảnh tu luyện một tháng ít nhất bằng mười năm ở thế giới bên ngoài.
Ngữ khí của Chúc lão đầy vẻ dụ dỗ, tiếp tục nói với Phong Vân Vô Ngân:
- Phần thưởng của tông môn thậm chí còn hậu hĩnh hơn cả của Lý Vạn Tiên. Nếu ngươi có thể đoạt được ngôi quán quân của đại hội chọn rể thì những thứ bảo vật này sẽ là của ngươi. Đương nhiên, với thực lực hiện tại của ngươi, muốn đoạt được ngôi quán quân, nhiều nhất cũng chỉ chắc chắn hai phần. Dù sao thì thế giới của tán tiên vô cùng hung tàn, có lúc tranh đấu không chỉ ở trên lôi đài mà còn là đấu ngấm ngầm dưới lôi đài.
Ngưng lại một lát, Chúc lão đột nhiên dùng ánh mắt ngưng trọng nhìn Phong Vân Vô Ngân, ngữ khí sắc bén nói:
- Nếu ngươi dám liều một phen thì có thể sẽ có được một phen thành tựu trên con đường võ đạo, nếu ngươi tránh né, lão phu cũng không ép buộc ngươi, từ nay về sau, ngươi hãy theo đúng quy củ tuần tự tu luyện trong Nham Thạch Thành vậy. Nhưng ta vẫn muốn nhắc ngươi một câu, thế giới của võ giả, muốn đứng lên trên thiên hạ, thì không chỉ cần thiên phú căn cốt hơn ngươi, mà quan trọng hơn là không ngừng mạo hiểm, cơ ngộ, vận may, tinh thần không biết sợ, nghị lực sinh tồn. Tiểu tử ngươi mới vào Nham Thạch Thành, ta đã phát hiện ra ý chí của ngươi hơn ngươi, ánh mắt kiên nghị, không chịu khuất phục, to gan lớn mật, bởi vậy ta cũng muốn ra sức vun trồng bồi dưỡng. Đương nhiên, do thân phận của mình, ta cũng không thể vô duyên vô cớ giúp ngươi nâng cảnh giới, hơn nữa, mượn tay người khác nâng cao cảnh giới tuyệt đối không vững chắc, giống như mượn tiền của người khác, dùng thì cũng không yên tâm, tâm cảnh bị ảnh hưởng, khi chiến đấu sinh tử sẽ để lộ ra sơ hở. Bởi vậy, nếu muốn nâng cao thực lực, chỉ có thể dựa vào chính ngươi, ta giúp ngươi được cũng chỉ có thể là cho ngươi cơ hội để mạo hiểm.
Những lời của Chúc lão, từng câu từng chữ đều như tiếng chuông vang lên trong lòng của Phong Vân Vô Ngân.
- Muốn có được chút thành tựu trên con đường võ đạo thì nhất định phải có cơ ngộ lớn, nghị lực lớn, vận may lớn. Tinh thần mạo hiểm! Ta rụt đầu rụt cổ trong Nham Thạch Thành, e rằng cả đời này kiếp này đều không thể nào khiêu chiến với Da Luật Hồng được. Muốn đột phá lên tiên thiên thì lại càng khó. Trong ba năm ta nhất định phải đấu với Da Luật Hồng, nếu thất bại thì sẽ biến mất của thế gian. Sao ta lại hồ đồ như vậy, cơ ngộ lớn như vậy bày ra trước mặt ta, ta còn do dự gì chứ? Làm thôi, cùng lắm thì là chết. Liều lên thì cũng có thể lật đổ ngôi của hoàng đế.
Phong Vân Vô Ngân suy nghĩ rất nhanh, rất nhiều ý niệm không ngừng tuôn ra, ánh mắt hắn cũng dần trở nên kiên nghị. Hắn chậm rãi lên tiếng:
- Đa tạ ý tốt của Chúc lão, việc này, ta làm rồi. Nhưng.....
Phong Vân Vô Ngân tuy quyết định nhận nhiệm vụ vô cùng khó khăn này, nhưng thái độ vẫn vô cùng trầm tĩnh:
- Chúc lão, ta cứ mang theo thân phận lệnh bài của Quách Khiếu Thiên tới Vạn Tiên Thành sao? Có lẽ lúc này ở Vạn Tiên Thành dã tập trung vô số tán tu, vạn nhất có kẻ biết Quách Khiếu Thiên thực sự, hoặc đã từng gặp Quách Khiếu Thiên, ta đi như vậy chẳng phải là tự đi vào chỗ chết sao?
Chúc lão thấy khí chất của Phong Vân Vô Ngân đột nhiên hoàn toàn thay đổi, dũng cảm thẳng tiến, thầm nghĩ có thể bồi dưỡng được, ánh mắt sắc bén cũng lại trở về lười nhác thường ngày, cười hì hì nói:
- Nhóc con, điều này thì ngươi có thể yên tâm, Đông Hải Nộ Chùy Đảo nằm sâu trong biển của Chiến Tần Đế Quốc, mấy chục năm nay rất ít khi phái ngươi vào đất liền, vô cùng thần bí. Có thể nói, người của Đông Hải Nộ Chùy Đảo là một cỗ thế lực thần bí nhất trong giới tán tu của Chiến Tần Đế Quốc. Ngươi giả mạo Quách Khiếu Thiên, khả năng bị nhận ra là vô cùng thấp. Ngoài ra, ta dạy ngươi, trong thế giới của tán tu, vô cùng hung tàn, chỉ có cường quyền, không có đạo lý. Nếu có kẻ nhận ra ngươi giả mạo, ngươi trực tiếp xông lên giết chết là xong. Ngươi nhớ kỹ, chỉ cần ngươi ngang ngược cường hãn hơn tán tu khác trăm nghìn lần, hung tàn hơn trăm nghìn lần, vô lý hơn trăm nghìn lần, thủ đoạn ngoan độc hơn trăm nghìn lần thì không có kẻ nào dám nghi ngờ thân phận của ngươi. Có kẻ nào nghi ngờ, giết chết là xong.
Phải ngang ngược hơn tán tu khác trăm ngàn lần. Vô lý hơn trăm ngàn lần. Sát khí nặng hơn trăm ngàn lần. Thủ đoạn ngoan độc hơn trăm ngàn lần.
Đó chính là tác phong nhất quán trong giới tán tu.
Tác phong như vậy cũng phù hợp với tâm cảnh của Phong Vân Vô Ngân sau khi tu luyện Thiên Địa Bá Khí Quyết. Hắn gật đầu nói:
- Vô Ngân hiểu rồi. Ý Chúc lão là, ta càng hung tàn, người khác càng không nghi ngờ ta.
- Đúng vậy đúng vậy.
Chúc lão cũng liếc nhìn Phong Vân Vô Ngân một cái.
- Đi vào trong thế giới của tán tu, không hung tàn một chút thì chẳng khác nào tự tìm cái chết.
- Chúc lão, ta hiểu rồi.
Phong Vân Vô Ngân chậm rãi gật đầu, rồi khẽ nhíu mày:
- Nhưng, Chúc lão, chuyến này ta một mình đi vào Vạn Tiên Thành, chẳng khác nào đi vào long đàm hổ huyệt, thập tử nhất sinh.......
Chúc lão vừa nghe đã biết ý của Phong Vân Vô Ngân:
- Ngươi muốn kiếm chút lợi lộc từ chỗ ta có phải không?
- Vô Ngân chỉ muốn có mấy tấm bùa hộ mệnh mà thôi.
Phong Vân Vô Ngân bình thản nói. Tuy hắn không biết rõ tu vi thực sự của Chúc lão, nhưng Chúc lão mà muốn giết kẻ như Da Luật Hồng thì dễ như trở bàn tay, hắn tuyệt đối là nhân vật lớn của Ngạo Hàn Tông, nếu có thể kiếm chút lợi lộc từ chỗ hắn thì chẳng phải rất tốt hay sao?
Chúc lão chẹp chẹp miệng nói:
- Phong Vân Vô Ngân, ngươi muốn có bùa hộ mệnh, điều này không sai. Nhưng nếu ta đem tài nguyên của tông môn cho ngươi thì sẽ khó tránh khỏi bị tán tu có con mắt tinh tường phát hiện ra. Mà ta vừa rồi cũng đã nói, tuyệt đối không tự ý nâng cảnh giới thực lực cho ngươi. Việc này mà bị Da Luật Hồng biết được, hắn đi rêu rao khắp thiên hắn, nhất định sẽ ảnh hưởng đến quyết đấu giữa ngươi và hắn, ngươi sẽ bị tất cả căm ghét. Như vậy.... cho ngươi thứ gì đó, quả thực là khó....
Phong Vân Vô Ngân đã đích thân mở miệng đòi chút lợi lộc thì đương nhiên không muốn ra về tay không. Nhưng xem ra có lẽ lần này hắn phải thất vọng rồi.
Đột nhiên, ánh mắt Chúc lão sáng lên, lẩm bẩm nói:
- Ta giúp ngươi nâng cao thực lực cảnh giới sẽ vi phạm quy củ, cũng không có lợi cho tu luyện về sau của ngươi. Nhưng... ồ, như vậy đi.
Ánh mắt hắn hiện lên tia tinh quang, thậm chí còn thè lưỡi ra, liếm liếm môi, đầy ẩn ý nói với Phong Vân Vô Ngân.
- Phong Vân Vô Ngân, ngươi hãy đưa viên nội đan của Thư Hùng Song Mãng ra đây.
- Dạ!
Phong Vân Vô Ngân tuy không biết Chúc lão định làm gì, nhưng hắn biết với một nhân vật có thực lực khủng bố như Chúc lão thì tuyệt đối không thèm muốn viên nội đan đó của hắn. Phong Vân Vô Ngân đưa tay phải ra, nội đan của Thư Hùng Song Mãng đã nằm trong tay hắn.
Viên nội đan đó lớn bằng quả trứng gà, sáng bóng không tì vết, vô cùng hoàn mỹ. Bên trong có một con mãng xà vô cùng linh hoạt, đầu có sừng, tỏa ra khí tức viễn cổ hồng hoang vô cùng hung bạo.
Viên nội đan này, người bình thường cầm trên tay sẽ bị khí tức đáng sợ của nó tỏa ra làm cho sợ chết khiếp.
Chúc lão đưa tay ra bắt lấy viên nội đan, ánh mắt cũng không giấu được vẻ chấn kinh. Hắn nói:
- Phong Vân Vô Ngân, viên nội đan này hiện tại ngươi không thể nào hấp thu được, hấp thu sẽ chết. Bây giờ ta muốn giúp ngươi dùng một phương pháp tốt nhất để không lãng phí một chút năng lượng nào của nó. Nội đan này là của ngươi, ta chỉ giúp ngươi sử dụng nó một cách hợp lý nhất, không thể coi như giúp ngươi tăng thực lực. Điểm này, ngươi hãy nhớ kỹ.
- Dạ!
Phong Vân Vô Ngân trịnh trọng gật đầu.
- Nội đan này là của ta, điểm này, tất cả mọi võ giả trong Nham Thạch Thành đều biết. Chúc lão chỉ nghĩ cách giúp ta sử dụng tốt nhất viên nội đan này, không để lãng phí năng lượng mà thôi.
Chúc lão gật đầu:
- Thế nào gọi là sử dụng tốt nhất? Vô Ngân, ngươi cần biết rằng, khi võ giả đoạt được một viên nội đan, hoặc là trực tiếp thôn phệ năng lượng trong viên nội đan đó, hoặc là đem nội đan đó luyện thành đan dược... những cách trên đều nhất định sẽ làm lãng phí năng lượng trong nội đan, hơn nữa còn lãng phí không ít, nói là lãng phí báu vật cũng không phải quá lời. Còn cách của ta, ngươi hãy nhớ kỹ, là một môn thượng cô bí pháp, yêu thai bí thuật, sử dụng bí pháp này không chỉ không làm lãng phí chút năng lượng nào trong nội đan, mà còn có thể nâng cao công hiệu của nội đan lên gấp chục lần, thậm chí trăm lần.
- Yêu thai bí thuật?
Phong Vân Vô Ngân ánh mắt sáng rực.
Chúc lão đưa mắt nhìn Phong Vân Vô Ngân một cái, cảm thán nói.
- Ta nói tên nhóc ngươi vận khí tốt, quả nhiên không sai. Chỉ có loại người như ngươi mới có thể chịu đựng nổi yêu thai bí thuật. Hi hì, rất tốt, rất tốt.
- Tại sao vậy?
Phong Vân Vô Ngân chấn kinh.
- Thứ nhất, tố chất thân thể của ngươi vô cùng cường hãn, luyện một môn luyện thể công pháp tới đại thành, nhục thân lực lượng hơn mười vạn cân, ngay cả nội tạng kinh mạch đều cứng như thiết thạch; thứ hai, nội đan của ngươi trống rỗng, không hề có chút huyền khí tạp chất, tựa hồ huyền khí ngươi có được cũng không phải đạt được thông qua đan điền. Đây là hai điều kiện cơ bản bắt buộc để tu luyện yêu thai bí thuật. Khắp thiên hạ này, e rằng ngươi có thể có được hai điều kiện này vô cùng ít ỏi.
Chúc lão chậm rãi nói, đột nhiên, hắn nghiêm giọng nói:
- Phong Vân Vô Ngân, một khi ta thi triển yêu thai bí thuật, đan điền của ngươi sẽ vĩnh viễn bị phong bế, ai cũng không thể giải khai phong ấn này được. Ngươi có đồng ý không?
- Ta tu luyện Thiên Địa Bá Khí Quyết, lấy thiên địa làm đan điền, đan điền của bản thân không có chút tác dụng, phong bế thì phong bế. Hơn nữa, lúc trước, là Da Luật Hồng phong bế đan điền của ta, nếu đột nhiên hắn giải phong ấn của ta thì chẳng phải Thiên Địa Bá Khí Quyết ta tu luyện sẽ đổ sông đổ bể hay sao? Vĩnh viễn phong bế, không ai có thể giải được là tốt nhất. Tốt vô cùng.
Phong Vân Vô Ngân ý niệm vừa động, lên tiếng nói:
- Chúc lão, ngươi cứ tùy ý thi triển yêu thai bí thuật, đan điền của ta đã sớm bị hoang phế, cả đời không thể chứa đựng chút huyền khí nào được, nếu có thể lợi dụng trở lại, ta vui mừng còn không kịp nữa ấy chứ.
- Được!
Ánh mắt Chúc lão trở nên vô cùng cuồng nhiệt, trong nháy mắt, nội đan đang nắm trong tay liền tỏa ra ánh sáng rực rỡ, từng tiếng gầm trầm thấp của hung thú mơ hồ từ trong nội đan truyền ra, vô cùng hung bạo. Thanh âm của Chúc lão cũng thấp xuống, thầm lẩm bẩm:
- Bí pháp này ta đã vốn nghĩ không thể nào tìm được người có thể chịu đựng nổi, không ngờ lại có ngày hôm nay. Được. Phong Vân Vô Ngân, nếu ngươi có thể vượt qua vô số hiểm cảnh mà không chết, sau này nhất định sẽ trở thành nhân vật Chiến Tần Đế Quốc, thậm chí Huyền Tôn Đại Lục
Đột nhiên, Chúc lão hô lớn một tiếng:
- Yêu thai bí thuật!
Một giây sau, một việc thần kỳ đã xảy ra. Chỉ thấy Chúc lão đưa tay ra, trực tiếp đưa viên nội đan vào trong đan điền của Phong Vân Vô Ngân.
Làm xong, vẻ mặt Chúc lão hiện lên vẻ nhợt nhạt, rồi cười nói:
- Xong rồi!
Phong Vân Vô Ngân vô cùng kinh ngạc:
- Nội đan đâu? Chúc lão, viên nội đan đâu rồi?
- Hì hì!
Chúc lão cười không nói gì, chỉ nhìn Phong Vân Vô Ngân.
Đột nhiên, Phong Vân Vô Ngân nhìn thấy rõ ràng, ở trong đan điền của mình có một vật lớn bằng quả trứng gà, trong suốt không tì vết, bên trong có một con độc giác mãng xà dáng vẻ vô cùng hung bạo.
Không thể ngờ nổi, viên nội đan của Thư Hùng Song Mãng đã dung nhập vào trong đan điền của Phong Vân Vô Ngân.
Bỗng nhiên, Phong Vân Vô Ngân cảm nhận thấy, nội đan ở trong đan điền của hắn không ngờ lại có một cảm giác huyết nhục tương liên với hắn, cảm giác đó vô cùng kỳ dị.
Giống như, viên hung thú nội đan đó chính là trái tim của hắn. Chính là gan của hắn. Chính là phổi của hắn.
Chính là.... một bộ phận trên thân thể hắn.