Quan sát ba động sinh mệnh đặc thù trên người Phong Vân Vô Ngân, tuổi tác thực sự chỉ chừng mười mấy tuổi. Cảnh giới hiển hiện ra Thánh giai ba chiển, cũng không quá tôn quý. Nhưng nhất cử tàn sát hơn nghìn sa phỉ, loại lực lượng công kích này, dù ở trong học phủ Tử Anh, nhất định cũng thuộc hàng đứng đầu trong số các đệ tử ngoại môn, thậm chí đủ được xếp vào hàng đệ tử nội môn.
- Học sinh học phủ Tử Anh?
Trong ba đại trại chủ, vị đại trại chủ có cặp lông mày rậm, mắt tam giác hiện một chút vẻ ngưng trọng.
- Thủ đoạn thật giỏi! Các hạ thực sự là học sinh học phủ Tử Anh? Với thủ đoạn của các hạ mà nói, sợ rằng thuộc hàng đứng đầu trong đệ tử ngoại môn đi? Thậm chí rất có thể là đệ tử nội môn. Có điều theo bản tọa biết, trong các đệ tử ngoại môn đứng đầu và cả đệ tử nội môn, cũng không có người nào còn trẻ như các hạ! Phỏng chừng các hạ chỉ mạo danh thế thân, mượn theo danh tiếng học phủ Tử Anh mà thôi.
- Nói trắng ra đi, các hạ rốt cuộc là ai? Phá hủy cơ nghiệp sơn trại Phong Hỏa của ta, rốt cuộc là do người phương nào sai khiến?
Phong Vân Vô Ngân tùy tiện cười một tiếng, nói:
- Ta là học sinh học phủ Tử Anh cũng được, không phải cũng được. Nếu như các ngươi không muốn đánh, vậy liền giao hết thảy những quý tộc bị các ngươi bắt cóc ra đây, cho ta xử lý. Bằng không, ta không ngại giết nốt ba người các ngươi!
- Càn rỡ!
Nhị trại chủ và tam trại chủ hừng hực lửa giận, từng sợ xích pháp tắc Đế giai quanh quẩn trên đầu, phóng xuất ra thanh âm như tiếng gào khóc thảm thiết, trườn dài vạn thước, chảy xuôi vô số võ thuật huyền bí, không phải hạng thường.
- Nhị đệ, tam đệ, chậm đã…
Đại trại chủ vung tay lên, cắt đứt cơn giận của nhị trại chủ và tam trại chủ, sau đó nhe răng cười, nói:
- Nguyên lai cũng tới vì nhiệm vụ kia. Ha ha ha! Đại lục Hỏa Nguyên, các đại học phủ đều tuyên bố nhiệm vụ này, có rất nhiều đệ tử ngoại môn của các học phủ đều muốn đến đây giải cứu con tin, hoàn thành nhiệm vụ, nhưng tất cả đều bị bản tọa đánh chết… Hừ!
Bất ngờ trong lúc đó, đại trại chủ kia vươn tay phải, hư không một trả…
Đủ tám người tại bên trong thành cát, trực tiếp bị bắt qua đây.
Tám người này, toàn bộ đều là thiếu phụ thiên kiều bá mị, mỗi người xinh đẹp động nhân, trong lúc hoảng hốt còn thấu phát ra loại khí chất cao quý trời sinh, thể hiện ra người quen ngồi trên địa vị cao, vênh mặt hất hàm sai khiến.
Thần thái bên ngoài, còn muốn đoan trang, cao quý hơn rất nhiều so với hoàng hậu đế quốc Khắc Lạp Mã.
Chỉ bất quá, giờ khắc này, cả tám thiếu phụ, mỗi người đều trần truồng lõa thể như nhộng, hiển hiện ra da thịt trắng ngà, lồi lõm hấp dẫn. Nhưng trên người lại có nhiều dấu răng, đặc biệt là chỗ vùng kín nhạy cảm biến thành một mảnh hỗn độn, hiển nhiên là bị tàn phá qua.
Hơn nữa, tám thiếu phụ này, toàn bộ đều là Đế giai một kiếp tiêu chuẩn. Trong cơ thể cũng phát ra một ít khí tức tôn quý đặc thù, chỉ bất quá các nàng dường như bị một lực lượng nào đó trói buộc, tu vi toàn thân tựa hồ không thể bày ra.
Tám thiếu phụ, trong vẻ đoan trang nhã nhặn, lại hiển hiện ra khuất nhục và xấu hổ vô cùng. Kết hợp với chỗ vùng kín chật vật kia, hình thành lên một vị đạo hoang dâm đặc biệt.
Đúng lúc này, đại trại chủ liền nhanh chóng dùng linh hồn truyền âm, nói với nhị trại chủ và tam trại chủ:
- Chuẩn bị động thủ! Thực lực người trước mắt này không phải chuyện đùa, cường hãn hơn so với bất luận đệ tử ngoại môn các học phủ bị chúng ta đánh chết trước đó! Ta cảm giác được sát khí của hắn vô cùng đáng sợ!
- Người này, đừng xem thường hắn còn nhỏ tuổi, nhưng hẳn đã giết qua vô số người, là dạng đi ra từ núi thi biển cốt! Chúng ta nghìn vạn lần không được chủ quan! Đợi láy nữa ta dùng nữ thể những người này hấp dẫn lực chú ý của hắn, sau đó ba chúng ta nhất loạt xuất thủ, triển khai sát chiêu cực mạnh, trực tiếp diệt sát!
- Vâng, đại ca! Chúng ta cũng cảm giác được người này rất khó đối phó, phải dùng biện pháp đánh lén!
Ba đại trại chủ này âm thầm định ra một ít kế sách, có điều sắc mặt vẫn không hề đổi. Đại trại chủ thậm chí còn mỉm cười, nói:
- Ha ha ha, các hạ, đây là tám con tim ngươi muốn tìm! Toàn bộ đều là quận chúa Thiên Hương Quốc, mỗi người đều là cực phẩm trên giường. Mấy ngày nay, huynh đệ chúng ta tại mỗi đêm đều hưởng dụng những mỹ thể động nhân này, chậc chậc… Thật tuyệt vời, khó có thể diễn tả bằng lời. Bằng hữu muốn giải cứu những nữ tử này… Hắc hắc…
Cùng lúc đó, khi ba đại trại chủ đang tán dóc với ý đồ di dời lực chú ý của Phong Vân Vô Ngân, ở ngoài xa nghìn dặm, bên trên một đám mây trắng giữa trời.
Một nam tử mặc bố ý, khoanh chân ngồi trên đám mây, trên hai đùi hắn gác một thanh chiến đao. Người này chính là La Thiên Hoa, đứng thứ chín trong hàng đệ tử ngoại môn học phủ Tử Anh. Lần này, một đường truy tung theo Phong Vân Vô Ngân đến tận nơi này!
- Lợi hại, lợi hại. Nhất cử diệt sát hơn nghìn sa phỉ, đúng rồi, là Yêu Thai bí thuật! Trong hàng đệ tử ngoại môn của học phủ Tử Anh chúng ta, Hoàng Bá Luân sư huynh đứng hàng thứ sáu, cũng có thiên phú dị bẩm, tu luyện Yêu Thai bí thuật. Yêu thai của người này là giao long Đế giai hai kiếp, còn yêu thai của sư huynh Hoàng Bá Luân là hoàng lang Đế giai bốn kiếp…
- Xem ra, người này đích xác có ẩn hàm rất nhiều bí mật. Nếu ta có thể bắt được hắn, khẳng định có thể hỏi vòng vèo ra rất nhiều chuyện tình có giá rị. Đừng nói các khác, nếu như có thể móc ra yêu thai quyển dưỡng trong đan điền của hắn cho ta luyện hóa, cũng tương đương với vô số tinh hoa dinh dưỡng… Tốt, tốt! Có điều, ta không nắm chắc tuyệt đối có thể chính diện đánh chết hắn.
- Được, đợi lát nữa hắn chiến đấu kịch liệt với mấy tên sa phỉ kia rồi, sau đó ta trực tiếp xuất thủ, làm hoàng tước phía sau đường lang rình mồi, ngư ông đắc lợi!
Bên này, đại trại chủ một mặt nói chuyện phiếm với Phong Vân Vô Ngân, nói ra rất nhiều ngôn ngữ hạ lưu hèn mọn, liên tục di dời lực chú ý của Phong Vân Vô Ngân, cũng không hề chú ý quan sát, tìm kiếm thời cơ xuất thủ.
Lúc này, đại trại chủ bỗng nhiên nhe răng cười, trong mắt phóng xạ ra tia hoang dâm cực độ, cách không gảy nón, hoàn toàn khai mở bộ vị nhạy cảm nhất trên thân thể tám người thiếu phụ.
Vườn cỏ xanh um bị đẩy ra, hé lộ dòng suối nhỏ bên trong cùng với đôi cánh hoa phấn hồng.
Thô bậy!
- A…
Mấy người thiếu phụ xấu hổ muốn chết, toàn thân run rẩy kịch liệt bởi vì phẫn nộ và hổ thẹn. Thế nhưng, các nàng cũng không có năng lực phản kháng, chỉ cơ thể trơ mắt mặc cho đại trại chủ đùa nghịch, làm bại lộ ra bộ vị quý giá nhất trên cơ thể mình.
Loại hổ thẹn này, cũng không phải người bình thường có thể tiếp thu.
- a?
Phong Vân Vô Ngân hơi nhăn mặt nhướng mày. Trong lòng thấy phẫn nộ và khinh bỉ với đám sa phỉ kia.
Đại trại chủ thấy biểu tình trên mặt Phong Vân Vô Ngân, trong lòng khẽ động:
- Tốt! Tiểu tử này bắt đầu phân tán lực chú ý rồi! Sắp tới thời cơ tốt nhất cho chúng ta động thủ!
Trên thực tế, Phong Vân Vô Ngân cũng vì muốn giải cứu mấy người thiếu phụ này, đại trại chủ lại muốn bày trò chơi đùa thế kia. Nếu như cậy mạnh xông lên cướp người, nói không chừng mấy người thiếu phụ kia sẽ bị liên lụy, thiệt mạng.
Thế nên, kỳ thực Phong Vân Vô Ngân chậm chạp không chịu động thủ, cũng là muốn chờ cơ hội.
- Tiểu hoa nhi, hiện tại mấy nữ nhân kia đều bị đại trại chủ dùng chân nguyên võ thuật bao phủ, chỉ cần chút điểm ba động, bọn họ sẽ bị chấn thành phấn mạt! Nhiệm vụ lần này của ngươi không phải là giết chết ba đại trại chủ kia, mà là nghĩ cách cứu viện con tin! Thế nên, ngươi không được khinh xuất, phải chờ cơ hội!
- Trong hoàn cảnh này, cơ hội tốt nhất cho ngươi chính là thời điểm ba đại trại chủ kia phát động công kích với ngươi! Khi đó bọn họ không rảnh bận tâm đến con tin, sẽ dồn toàn bộ lực lượng, chân nguyên đều thông động đối phó với ngươi! Thế nên khi đó là cơ hội tốt nhất cho ngươi kích giết bọn họ, thành công giải phóng con tin!
- Ba trại chủ này vũ nhục con tin ngay trước mắt ngươi, vén lộ bộ vị nhạy cảm nhất của các nàng cho ngươi thấy, đơn giản chỉ vì muốn phân tán lực chú ý của ngươi, tìm kiếm cơ hội xuất thủ! Ngươi cũng đừng phân thần.
Chúc lão nhanh chóng dùng linh hồn truyền âm, nói.
- Vâng, Chúc lão, ta hiểu được, ta sẽ không phân thần… A, thực ra bộ vị nhạy cảm của mấy người kia cũng chẳng có gì hay để nhìn, ha ha ha!
Phong Vân Vô Ngân dùng linh hồn truyền âm, cười nói với Chúc lão.
Lúc này, đại trại chủ kia thấy Phong Vân Vô Ngân còn là một thiếu nam, hẳn sẽ không chịu nổi mê hoặc của mỹ sắc, không ngừng tác động vào bộ vị nhạy cảm của mấy thiếu phụ này, dần dần tạo thành những tiếng thanh âm nhầy nhụa. Hô hấp của mấy thiếu phụ cũng bắt đầu gấp dần lên, trên mặt vừa là hổ thẹn, vừa là một loại hưng phấn theo bản năng.
- Ách…
Lúc này, Phong Vân Vô Ngân làm bộ hoàn toàn bị hấp dẫn, ánh mắt nhìn chằm chằm vào bộ vị bị chơi đùa thành ướt sũng của tám người thiếu phụ kia. Hắn diễn trò rất thạt, thậm chí còn cố ý nuốt nước bọt.
- Động thủ!
Lúc này, đại trại chủ kia rốt cục tìm được thời cơ xuất thủ tốt nhất.
- Tiểu tử non choẹt kia tuy có sức chiến đấu kinh khủng, nhưng chung quy vẫn là thiếu nam huyết khí phương cương, không chống lại được mị hoặc của nữ thể thành thục! Giết! Không được bảo lưu! Trực tiếp giết chết!
Oanh!
Bất ngờ trong lúc đó, ba đại trại chủ đồng loạt ra tay!
Pháp tắc Đế giai lan tràn, hừng hực thiêu đốt, phô thiên cái địa, che mờ nhật nguyệt. Ba đại trại chủ triển khai đại sát thuật tuyệt thế, khiến trời đất sụp đổ, vô số công kích võ thuật ào ào nhắm về phía Phong Vân Vô Ngân.
Phụt! Phụt! Phụt!
Toàn bộ sa mạc đều bị chấn động rung lên, một cột cát thô to phóng thẳng lên cao, khí thế hùng hổ.
- Tới hay lắm!
Phong Vân Vô Ngân bạo rống một tiếng, quyền phải trực tiếp đánh ra lĩnh vực Chân Long! Yên Diệt! Yên Diệt! Yên Diệt!
Ngay trong lúc đó, cực kỳ thành thạo đánh ra bốn chiêu thức! Một chiêu lĩnh vực Chân Long có tính phòng ngự, ba chiêu Yên Diệt có tính công kích.
Phong Vân Vô Ngân không hề nhúc nhích, sau khi đánh ra lĩnh vực Chân Long, hoàn toàn không thèm phòng thủ, mạnh mẽ đón đỡ công kích của ba đại trại chủ! Đồng thời, trực tiếp đánh ra ba chiêu Yên Diệt!
Lĩnh vực Chân Long được ngưng kết từ lực lượng hai nghìn ba trăm long, có thể nói là bất hủ!
Từng đạo chân khí hình rồng loang lổ, từ dưới chân Phong Vân Vô Ngân không ngừng kéo dài ra ngoài, có một loại nặng cảm tang thương, trong minh minh còn có tiếng long ngâm truyền đến.
Phanh!
Ba đại trại chủ liên hợp công kích, võ thuật cực mạnh trực tiếp đánh lên lĩnh vực Chân Long, khiến lĩnh vực Chân Long bị lồi lõm xuống.
Vèo!
Lĩnh vực Chân Long giống như một kiện đồ sứ vang lên những tiếng rắc vỡ vụn, xuất hiện rất nhiều đường văn nứt rạn.
Đủ lợi hại, ba đại trại chủ liên hợp công kích, sản sinh ra một loại gia trì! Bọn họ vốn là huynh đệ đồng sinh, tâm ý tương thông. Chiêu số võ thuật lợi hại nhất của bọn họ, chính là ba huynh đệ cùng đánh ra công kích cực mạnh, sau đó sẽ sản sinh một loại gia trì trong lực lượng.
Thoáng cái, hầu như đánh hỏng toàn bộ lĩnh vực Chân Long của Phong Vân Vô Ngân.
Nếu như bọn họ một lần nữa phát ra công kích với trình độ này, lĩnh vực Chân Long của Phong Vân Vô Ngân chắc chắn sẽ bị phá hủy toàn bộ.
Thế nhưng, bọn họ không còn cơ hội nữa rồi!
Phong Vân Vô Ngân đặt cược, đặt lĩnh vực Chân Long của mình có thể hoàn toàn đón đỡ công kích của ba người liên thủ, thế nên hắn căn bản không hề né tránh hay phòng thủ, lấy công đối công, ba chiêu Yên Diệt ngay tại thời điểm công kích của đối phương đánh lên lĩnh vực Chân Long, đã giống như độc xà cắn thẳng tới thân thể ba đại trại chủ.
Phụt! Phụt! Phụt!
Ba tiếng bạo tạc trực tiếp phát ra từ trong cơ thể ba đại trại chủ!
Ngay sau đó…
Phụt! Phụt! Phụt!
Điên cuồng bạo tạc!
Mỗi một chiêu Yên Diệt liên tục bạo tạc mười lần trong cơ thể ba đại trại chur1 Như phiên giang đảo hải, phá hủy các khí quan, kinh mạch, tiểu thế giới trong cơ thể bọn họ.
Ngay trong lúc đó, ba đại trại chủ bị đánh cho lỗ tai, lỗi mũi, mắt miệng đều ứa máu, bản thân bị trọng thương, rơi hẳn xuống đất!
Ba người đều phun máu, chân nguyên toàn thân ảm đạm, lực lượng hai nghìn ba trăm long liên tục bạo tạc mười lần trong cơ thể bọn họ. Loại lực lượng phá hoại trình độ này, khiến bên trong cơ thể bọn họ bị hư hỏng tới tám chín phần mười! Tuy rằng chưa chết, thế nhưng cũng chỉ còn lại được một hơi thở!
- A…
Lúc này, trong mắt tám người thiếu phụ đồng thời bộc phát ra thần sắc mừng rỡ như điên, toàn bộ đều kích động phát run!
- Thật tốt quá! Thật tốt quá! Đánh thắng rồi! Thiếu niên này dĩ nhiên đánh bại mấy tên ác ma kia! Chúng ta… Chúng ta được cứu rồi!
Phong Vân Vô Ngân đưa tay phải trảo ra, trực tiếp bắt mấy người thiếu phụ tới bên cạnh, bảo vệ nghiêm mật. Ánh mắt nhìn bao quát về phía ba gã trại chủ đang kéo dài hơi tàn, trọng thương sắp chết:
- Các ngươi cũng quá mạnh mẽ đi, dĩ nhiên thiếu chút nữa đánh tan lĩnh vực Chân Long của ta. Lợi hại, lợi hại, có điều cũng khó trốn chết. Các ngươi làm nhiều việc ác, ha ha, hiện tại, chung quy cũng là đền tội cho những việc mình làm!
- Không!
Đại trại chủ kia lớn tiếng kêu lên:
- Ngươi không thể giết chúng ta! Ngươi có hiểu không? Sơn trại Phong Hỏa chúng ta sở dĩ có thể sừng sững tại sa mạc Lục Châu, không ngừng cướp đoạt, giết người, quấy rầy biên quan, từ trước tới này cũng không bị những học phủ phái tinh nhuệ chân chính tới san bằng. Đó là vì chúng ta có chỗ dựa vững chắc! Người thiếu niên, chỗ dựa vững chắc này của chúng ta, ngươi đắc tội không nổi! Ngươi không thể giết chúng ta.
Hừ! Lão tử luôn luôn giết trước nói sau, diệt trừ tất cả hậu hoạn, hôm nay không giết các ngươi, đợi sau này các ngươi tới giết ta?
Phong Vân Vô Ngân nhe răng cười, lật bàn tay đánh ra lực lượng thật lớn, trực tiếp bóp nát ba đại trại chủ thành phấn mạt!
Phong Vân Vô Ngân vừa mới đánh chết ba đại trại chủ, bất ngờ trong lúc đó, cảm giác được một cỗ khí tức cực kỳ nguy hiểm, một đạo đao mang từ ngoài xa nghìn dặm, lấy tốc độ cực nhanh như thiểm điện, giết tới!
Đao mang này dài đủ nghìn dặm, màu xanh nhạt, quanh quẩn một cơn lốc thời không, thiên giới thánh hỏa, nước thánh hoàng tuyền, thần phong vĩnh hằng, bốc lên một cơn lốc sa mạc… Có uy năng nghiền nát tất cả.
Phụt!
Lĩnh vực Chân Long của Phong Vân Vô Ngân vốn đã lung lay sắp đổ, chịu phải một kích này liền lập tức tan biến, đao thế không giảm, trực tiếp chém giết lên thân thể Phong Vân Vô Ngân!
Phong Vân Vô Ngân đau đớn kêu lên một tiếng, bay văng ra ngoài!
- Ha ha ha!
Một tiếng cười dài truyền đến. La Thiên Hoa với áo choàng dài, khuôn mặt phong cách cổ xưa, cước đạp hư không, thuấn di đi tới.
- Ha ha ha! Phong Vân Vô Ngân, ngươi không nghĩ đến phải không? Ha ha ha!
- A!
Tám thiếu phụ liền cảm giác được, chính mình mới thoát ra khỏi miệng lang, hiện tại tựa hồ lại lâm vào miệng cọp! Thân hình gầy yếu run lên, kinh hãi gần chết.
La Thiên Hoa kia đưa mắt đảo qua nữ thể thành thục tràn đầy mị lực của tám người thiếu phụ, mở miệng nói:
- Chư vị phu nhân không cần lo lắng, tại hạ chính là đệ tử ngoại môn học phủ Tử Anh, chuyên diệt yêu trừ ma. Hôm nay, tới đây là cứu các vị ra ngoài, thuận tiện thu lấy mấy vạn điểm công lao.
Nói xong, ánh mắt La Thiên Hoa liền ngưng lại, nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân:
- Thiếu niên, trên người ngươi có bí mật gì, nói ra toàn bộ, rồi ngươi sẽ được chết toàn thây!
- Ngươi… Ngươi cũng là học sinh học phủ Tử Anh?
Phong Vân Vô Ngân nằm úp sấp trên mặt đấy, mặt dính đầy cát vàng, gian nan cất giọng hỏi.
- Ha ha ha! Ngươi bị động chịu phải một đao của bản nhân, cách chết còn không xa. Với một người chết, cũng không có gì phải giữ kẽ! Nghe đây, bản nhân chính là La Thiên Hoa, đứng thứ chín trong mười đại đệ tử ngoại môn của học phủ Tử Anh! Trước đó vẫn một đường theo dõi ngươi đến nơi này, chính là muốn đánh chết ngươi! Ha ha ha!
La Thiên Hoa hung hăng ngang ngược nói. Hắn rất tự tin với đao pháp của mình, tự tin khi Phong Vân Vô Ngân ăn phải một đao, nhất định không còn năng lực hoàn thủ.
Có điều…
- Úc, trách không được, dọc theo đường đi ta vẫn cảm giác, phía sau tựa hồ có người theo dõi, nguyên lai là ngươi!
Lúc này, Phong Vân Vô Ngân chợt đứng lên. Tại trên quần áo của hắn có một vết đao ngân thật dài, da thịt bên dưới cũng bị chém ra một vết thương thật sâu, khoảng chừng mấy thốn, huyết nhục không rõ. Có điều, giờ khắc này, từng lỗ chân lông quanh thân Phong Vân Vô Ngân phún xuấn thánh quang, dĩ nhiên khiến vết đao chém này ngưng chảy máu, đồng thời đang chậm rãi khép lại.
- Một đao này của ngươi cũng không tệ lắm.
Phong Vân Vô Ngân chậm rãi nói:
- Có điều, đáng tiếc rồi, lão tử có thân thể Thánh vương, không… Thân thể lão tử đã siêu việt thân thể Thánh vương, một đao của ngươi không giết được lão tử, như vậy… Ngươi nhận chết đi thôi!
Một đường đi tới nơi này, Phong Vân Vô Ngân vẫn cảm giác được thỉnh thoảng có một loại vị đạo bị người khác âm thần rình mò. Loại cảm giác này cũng không quá rõ ràng, thế nhưng giống như âm hồn không tan, lần này Phong Vân Vô Ngân rốt cuộc lọt vào công kích, liền đơn giản tương kế tựu kế, giả bộ bị bắn trúng rồi thụ thương.
Kỳ thực, tuy rằng lĩnh vực Chân Long của Phong Vân Vô Ngân đã tan biến, nhưng vẫn còn một bộ phận lực phòng ngự, huống chi cường độ thân thể hắn mạnh mẽ, thế nên mạnh mẽ đỡ xuống một đao, giả thương rồi kéo người phía sau màn lộ ra ngoài.
- Nguyên lai, ngươi cũng là người học phủ Tử Anh, La Thiên Hoa đứng hàng thứ chín trong mười đại đệ tử ngoại môn?
Phong Vân Vô Ngân một mặt thôi động thánh thể, các lỗ chân lông trên khắp thân thể không ngừng thẩm thấp thánh quang, trị liệu vết thương, một mặt chuyển động con ngươi, tựa hồ đang hồi ức.
- A! Ta nhớ ra rồi! Một đoạn thời gian trước khi ta đổi điểm công lao trong học phủ, có mấy tên tạp dịch khác qua tới uy hiếp, nói ta đầu nhập vào La sư huynh gì đó. Nguyên lai, từ một khắc đó, ngươi đã âm thầm giám thị ta rồi. Tốt, tốt…
Phong Vân Vô Ngân cười tà suy nghĩ, nhìn La Thiên Hoa.
La Thiên Hoa kia có một loại khí chất của tăng sư khổ hạnh, khuôn mặt có vài nếp nhăn, nhưng kỳ thực toàn bộ đều là vết tích đao pháp. Điều này nói rõ, đao thuật của La Thiên Hoa đã đạt được tạo nghệ tương đối thâm hậu. Hơn nữa cảnh giới của hắn không cao, cũng chỉ là Đế giai một kiếp, thế nhưng đổi lại khí tức trong cơ thể lại kinh khủng, còn kinh khủng hơn rất nhiều so với ba đại trại chủ vừa bị đánh chết, phẩm chất chân nguyên cũng cao hơn mấy đẳng cấp.
Không thể chê, La Thiên Hoa này được sinh ra giống như một chiếc chìa khóa vàng, trong cơ thể ẩn chứ huyết mạch rất cao quý. Cũng khó trách, có thể trong mấy vạn đệ tử ngoại môn của học phủ Tử Anh, trổ hết tài năng, trở thành tồn tại thứ chín.
Với tư chất và tu vi của La Thiên Hoa, trên đại lục Hỏa Nguyên cũng miễn cưỡng được xưng là một thiên tài.
Lúc này, La Thiên Hoa lăng không đứng ngạo nghễ, xung quanh thân thể, đạo đạo pháp tắc Đế gian lan tỏa như sóng gợn, mười phần thâm thúy, mỗi thời khắc tiến vào tận sâu trong hư không, lưu lại dấu vết trên hàng rào không gian. Mỗi một đạo đao ngân đều nhúc nhích liên tục, loáng thoáng trong đó có thể thấy được rất nhiều quy xà, thiểm điện, một cơn lốc, hải dương… Vô vàn hư ảnh.
- Cái gì?
La Thiên hoa kia cứng lại.
- Một đao toàn lực của bản tọa, chỉ khiến ngươi thụ thương… Chuyện này là sao? Di… Tựa hồ, có chút phẩm chất chân long… Thể chất chiến đấu thượng cổ?
- Mục tiêu của ta là muốn trở thành đệ tử ngoại môn, đệ tử nội môn. Nghe nói, mặc kệ là đệ tử ngoại môn hay đệ tử nội môn, muốn đạt được đều phải thông qua một ít khảo hạch. Hơn nữa khi trở thành đệ tử ngoại môn và đệ tử nội môn, còn phải tranh đoạt danh bài thứ hạng, từ đó mới có thể được học phủ coi trọng, tăng cường bồi dưỡng, thêm phần điểm công lao hàng tháng, hơn nữa còn cho phép tiến vào một ít thí luyện trường, bí cảnh và cấm địa đặc thù.
- Được, tốt… Ngươi là tồn tại thứ chín trong hàng đệ tử ngoại môn, còn ta hiện tại chỉ là một gã tạp dịch, một người chăn ngựa.
- Nhưng ta cũng muốn lãnh giáo võ thuật của ngươi một chút. Ngươi chính là viên đá mài rất tốt, cho ta thấy được tu vi của mình rốt cuộc đã đạt tới trình độ gì rồi.
Phong Vân Vô Ngân châm rãi cất giọng.
Sau khi trúng phải một đao kia, tuy rằng máu chảy đầm đìa, da thịt bên ngoài bị cắt nát, có điều khí lực hắn cường kiện, căn bản không thèm để ý chút thương thế này, ngược lại khi đối diện với người đứng trong nhóm đệ tử ngoại môn hàng đầu của học phủ Tử Anh, hắn lại bùng phát ý chí chiến đầu cuồng bạo.