Trước đây Tử Khí Giao Long yêu thai bí thuật này là một trong những con bài chưa lật lớn nhất trong tay Phong Vân Vô Ngân, hắn muốn giấu kín, đợi tới thời khắc sau cùng mới biểu hiện, triệt để chém giết đối thủ. Tốt nhất là tới trận chung kết mới phóng xuất đại chiêu Tử Khí Giao Long này.
Thế nhưng, chém giết đến loại trình độ này, gặp phải thiên tài bất thế của Thần Chưởng Tông Quách Đôn, huyết mạch đời thứ mười của Chưởng Đế. Một chiêu chưởng pháp Thiên Cấp, chân chính dung hợp vận thế thiên địa, nghiêng trời lệch đất, đại quy mô bẻ gãy nghiền nát.
Ngay cả 9 phần kiếm ý của Phong Vân Vô Ngân đều hoàn toàn bị đánh nát.
Không thể không phóng xuất Tử Khí Giao Long!
Lúc này, Tử Khí Giao Long dài đến 2000 thước uốn lượn trên lôi đài, bầu trời u ám, một mảnh không gian mất đi cân đối, bắt đầu hiển hiện dấu hiệu tổn hại. Khắp bầu trời đều là tử hỏa nung khô, tử băng đông cứng, lệ khí che thiên tế nhật, cuồn cuộn tập kích.
Phải biết rằng Tử Khí Giao Long này của Phong Vân Vô Ngân không phải mãnh thú, yêu thú đơn thuần. Mà sử dụng nguồn tài nguyên khổng lồ, đan dược nhiều vô kể, vài cương khí cảnh, thậm chí là thi thể của võ giả Tử Khí cảnh, tẩm bổ lớn mạnh.
Là năng lượng bản nguyên của Phong Vân Vô Ngân, tùy tâm vận dụng, so với yêu thú, mãnh thú bình thường cường đãi gấp mấy lần. Không gì có thể sánh bằng.
Toàn thân Tử Khí Giao Long một khối vảy cá, hiện ra dầy như núi cao, tất cả hoa văn mang phong cách cổ xưa. Mỗi một phiến vẩy cá đều có thể so sánh với bảo giáp Tiên Thiên. Lực phòng ngự vô cùng biến thái!
Gió tanh mưa máu quay cuồng, khí tức viễn cổ hồng hoang, tràn lan khắp lôi đài.
Tâm tình toàn bộ đám người vây xem hoàn toàn nổ tung, từ chỗ ngồi đứng bật dậy. Ngay cả hoàng đế, Tư Mã thừa tướng, Hộ Quốc đại tướng quân, ngũ tông chủ đều đứng bật dậy. Mạc Thu Sương cũng đứng lên, hai mắt trừng lớn.
Yêu thai bí thuật thất truyền từ lâu, bất luận là ai ở đây đều chưa từng tận mắt trông thấy yêu thai bí thuật thần dị này. Càng chưa từng nghĩ tới, Phong Vân Vô Ngân sở hữu thân thế nho nhỏ, lại có thể nuôi cự thú khổng lồ như vậy.
Tất cả đều giống như cơn ác mộng, không phải sự thực.
- 12 tuổi, Tiên Thiên cương thể, Tiên Thiên cương khí cảnh đỉnh phong, 9 phân kiếm ý, yêu thai bí thuật đại thành...
Dĩ nhiên ánh mắt hoàng đế ngơ ngác, miệng thì thào nói.
Toàn trường duy nhất chỉ có một mình Chúc lão có thể giữ vững bình tĩnh. Hắn tại quán rượu, hút thuốc nói chuyện cười nhẹ.
Trên lôi đài.
Đại thế thiên địa dung nhập chưởng pháp của Quách Đôn bắt đầu tan vỡ, vỡ thành bột phấn. Lệ khí um tùm, điên cuồng xoay tròn, ăn mòn chưởng ý của Quách Đôn.
Dưới khí thế của Tử Khí Giao Long uy áp, chưởng thế và chưởng ý của Quách Đôn đều suy bại, liên tục giảm xuống.
- Đáng giận!
Quách Đôn đã sử dụng chưởng pháp Thiên giai sơ cấp, cung đã kéo không thể quay đầu, chỉ có thể bắn, lúc này toàn lực đánh về phía Phong Vân Vô Ngân! Chưởng phong chém gió bổ sóng, thế như chẻ tre, tử khí cuồn cuộn, ngọc chưởng cỡ lớn mạnh mẽ trấn áp Phong Vân Vô Ngân. Một chưởng này không bàn mà hợp ý thiên đạo, uyển chuyển vô cùng, lại hùng bá thiên hạ.
Hai tay Phong Vân Vô Ngân nắm chặt, tâm niệm khẽ động, Tử Khí Giao Long điên cuồng hét một tiếng...
Rống!
Âm phù vàng nhạt cuốn lấy ngọc chưởng, khiến chưởng thế chậm lại.
Sau một khắc...
Bịch!
Một cách tay Giao Long hung hăng đập vào chưởng! Đủ 70 giao lực hoàn toàn bạo phát, bẻ gãy nghiền nát, cường hung bá đạo!
Rắc! Rắc! Rắc!
Ngọc chưởng xuất hiện vô số vết rạn nứt!
Bịch!
Cách tay Giao Long khác như sét đánh lại lần quật vào chưởng ngọc thêm lần nữa!
Ầm!
Ngọc chưởng hoàn toàn bị vỡ thành mảnh nhỏ, năng lượng tử khỉ vụn vãnh từng đốm biến áo bay khắp trời, giống như bồ công anh theo gió mai một!
Hai cánh tay Giao Long xuất toàn lực tổng cộng 140 giao lực, rốt cục hoàn toàn phá bỏ chưởng pháp Thiên giai sơ cấp.
- Bụi về bụi, đất về đất! Chết đi!
Trong mắt Phong Vân Vô Ngân toàn bộ đều là sát khí u lãnh!
Bịch!
Đuôi Giao Long to lớn, trong nháy mắt quang ra ngoài! Lực lượng kinh khủng đủ 70 giao lực!
Không gian biến thành tàn ảnh tầng tầng lớp lớp, lực lượng phá hủy vô cùng vô tận, tiến về phía Quách Đôn. Trời long đất nở, tai họa diệt vong.
Đuôi Giao Long dài đến trăm mét, bán kính vô cùng kinh khủng, tộc độ quật quá nhanh, tạo lên trăm nghìn đạo tàn ảnh, điện quang đá lửa, căn bản không phải Quách Đôn có thể tránh né!
Trong khoảng khắc, chỉ thấy tả chưởng của Quách Đôn vung lên!
Đơn chương vung lên, lòng bàn tay ngửa lên trời!
- Ngươi là kẻ thứ tư bức ta sử dụng tả chưởng! Ngươi chết đi cho ta!
Quách Đôn thê lương gầm rú.
- Rất nhiều người đều nghĩ rằng một chiêu Tiên Cật Biến Thiên chỉ là chưởng pháp Thiên giai sơ cấp, quả thực tả chưởng của ta mới chính là đòn sát thủ mạnh nhất!
Đột nhiên lúc đó thiên địa bắt đầu xoay tròn, năng lượng nhật nguyệt tinh thần vô cùng vô tận bắt đầu điên cuồng hội tụ tại tả chưởng của Quách Đôn!
Phong vân tế hội!
Trong nháy mắt, toàn thân Quách Đôn bị năng lượng nhật nguyệt tinh thần dày đặc bao quanh.
Vù!
Đuôi Giao Long quật vào năng lượng nhật nguyệt tinh thần bao quanh thân thể Quách Đôn, tạo thành tầng tầng lớp lớp rung động, không gian méo mó xoay tròn cuốn theo tất cả đánh ra từng đám giống như bọt sóng.
Đánh tới mức độ này, đủ khiến núi cao biến thành bột mịn, thế nhưng, không thể phá vỡ năng lượng nhật nguyệt tinh thần bao quanh thân thể Quách Đôn!
Vù! Vù! Vù!
Trong nháy mắt đuôi Giao Long quật ba quật, mỗi một quật đều đủ 70 giao lực, thật không thể tưởng tượng năng lượng nhật nguyệt tinh thần kỳ dị bao quanh thân thể Quách Đôn, mỗi khi vòng bảo hộ này rạn nứt năng lượng nhật nguyệt tinh thần mới sẽ ngưng tụ chữa trị những vết rạn nứt này. Đảm bảo đủ lực lượng phòng ngự kiên cố.
Chỉ thấy mặt trời chói trang trên bầu trời bắt đầu xoay tròn quanh lôi đài, ngay cả ánh trăng ẩn giấu sâu trong tầng mây cũng đều từ từ hiển hiện, xoay tròn theo mặt trời chói chang. Còn có rất nhiều ngôi sao.
Mặt trời chói chang, ánh trăng, ngôi sao, xuất hiện tại trục hoành tại phía chân trời.
Từng đạo năng lượng giống như quân lâm thiên hạ, xuyên suốt xuống phía dưới, dung nhập tả chưởng của Quách Đôn.
Dần dần tả chưởng của Quách Đôn bắt đầu bành trướng thành lớn, lòng bàn tay hiện ra một vòng mặt trời chói chang, một vầng trăng cong soi sáng, đốm sao nhiều chi chít.
Một loại uy năng xé rách trời cao hái tinh cầm nguyệt hoàn toàn hiển hiện.
Cùng lúc đó, trong tai mắt mũi miệng của Quách Đôn bắt đầu điên cuồng phun máu tươi...
- Tên hèn mọn ngươi! Đây mới chính là nhất chiêu lợi chưởng pháp hại nhất của ta! Như trước chỉ có một chiêu! Tuy không trọn vẹn, thế nhưng... Đây là chưởng pháp Thiên giai trung cấp! Không phải con người có thể chống lại! Cho dù là võ giả Tiên Thiên chính khí cảnh đều chết tại chưởng này! Phụt...
Đang nói chuyện, miệng Quách Đôn lại phun một ngụm máu tươi.
Phải biết rằng một chưởng này, Thiên giai trung cấp uy lực quét ngang bát hoang, duy ngã độc tôn, là một trong hai chiêu chưởng pháp Quách Đôn đạt được trong truyền thừa của Chưởng Đế
Chỉ là, cảnh giới bản thân Quách Đôn quá thấp, mỗi khi dẫn phát đều phải trả giá quá đắt, đều thiêu đốt sinh mệnh. Quách Đôn vốn chuẩn bị tại trận chung kết, khi đánh với Mạc Thu Sương mới sử dụng, nhất cử đánh chết Mạc Thu Sương, đoạt giải quán quân. Sau khi đạt được giải quán quân, tài nguyên được ban thưởng nồng hậu, đủ để bổ sung tiềm lực sinh mệnh của Quách Đôn bị thiêu đốt.
Nhưng hôm nay chưa tiến vào trận chung kết, Quách Đôn đã bị Phong Vân Vô Ngân bức đến đường cùng, phải sử dụng một chiêu này.
Bỗng nhiên trong lúc đó, trong cuộc võ đấu bắt đầu xuất hiện thiên biến.
Khi thì cảnh sắc tươi đẹp, khi thì biểu hiện cảnh hoàng hôn thê lương như máu, khi thì bầu trời tinh đấu ban đêm... Ba loại cảnh tượng thay thế biểu hiện ra.
Trời và đất đều xoay tròn, run rẩy. Từng đợt giống như ngâm xướng từ chư thần trên thiên giới, âm hưởng loáng thoáng trách trời thương dân.
Tả chưởng của Quách Đôn còn đang liên tục duy trì, nhật, nguyệt, tinh thần đều xoay tròn quanh lòng bàn tay, lực lượng ngưng tụ thành đại thế.
Khí thế một chưởng này hoàn toàn vượt qua phạm vi khống chế của một gã võ giả Tiên Thiên tử khí cảnh đỉnh phong có thể khống chế.
Toàn trường vây xem đều dâng lên cổ cảm giác kinh hãi đảm chiến. Một số võ giả tu vi kém đều bắt đầu xuất hiện hiện khí huyết bốc lên, nội tức hỗn loạn.
Còn võ giả bình thường không vũ kỹ bắt đầu phun máu.
Hoàng đế, lại đứng lên. Dĩ nhiên là chưởng pháp Thiên giai trung cấp! Đế quốc Chiến Tần chúng ta, tuyệt kỹ trấn tông của hàng loạt môn phái đều chỉ là vũ kỹ Địa Giai cao cấp. Vũ kỹ Thiên giai đối với đế quốc Chiến Tần mà nói, hầu như chuyện cổ tích. Chỉ có võ giả chiến được truyền thừa đặc thù, sau khi huyết mạch cao quý trong cơ thể giác tỉnh mới có thể đạt được truyền thừa vũ kỹ Thiên giai. Nói như vậy đạt được truyền thừa một chiêu nửa thức vũ kỹ Thiên giai sơ cấp đều đủ trở thành chư hầu kiêu hùng một phương. Càng không cần nói đến vũ kỹ Thiên giai trung cấp! Vũ kỹ Thiên giai trung cấp, có thể phá vỡ quy tắc thế gian, phá vỡ càn khôn, con người không thể chống cự.
- Bệ hạ, lúc này Phong Vân Vô Ngân tất bại.
Vài tên tông chủ đồng thanh nói.
- Đúng. Cho dù Phong Vân Vô Ngân yêu nghiệt hơn nữa cũng không thể nào thoát khỏi sự công kích của một chiêu chưởng pháp Thiên giai trung cấp, chết là điều không phải bàn cãi. Hơn nữa, rất có thể linh hồn hoàn toàn tan biến, không thể sống lại. Bất quá tu vi của Quách Đôn thực sự quá yếu, vốn không đủ nội lực thôi động chiêu chưởng pháp Thiên giai trung cấp này, hiện tại lấy tiềm năng sinh mệnh bị thiêu đốt làm cái giá phải trả, mạnh mẽ thôi động, đối với tu luyện ngày sau, tuổi thọ đều vô cùng bất lợi, phải sử dụng lượng lớn thiên tài địa bảo mới có thể bổ sung tiềm năng bị mất đi.
- Hơn nữa, nếu như hắn không đột phá Tiên Thiên tử khí cảnh, nhất cử đạt được Tiên Thiên chính khí cảnh, hắn không thể sử dụng chiêu này thêm lần nữa. Dưới tình huống sinh mệnh tiềm năng của hắn bị thiêu đốt, trước kia hắn đã sử dụng qua vài lần, chiêu chưởng pháp này quá mức nghịch thiên. Lần này lại sử dụng thêm lần nữa, tình hình vô cùng nguy hiểm, chính bản thân hắn đạt được điểm tới hạn bản thân mình hủy diệt. Trận chiến này, vô cùng thảm hại.
Hoàng đế quả quyết nói. Ngừng lại một chút Hoàng đế nói với Tư Mã thừa tướng và hộ quốc đại tướng quân:
- Hai vị ái khanh, ba người chúng ta liên thủ, trong nháy mắt hoàn toàn có thể đánh chết Phong Vân Vô Ngân, dùng thánh quang thu thập từng mảnh linh hồn của hắn, để hắn không đến mức hồn bay phách tán, không thể sống lại!
Lúc này, trong lòng Ngạo Hàn Tông chủ cũng nghĩ:
- Chưởng Pháp Thiên giai trung cấp? Đây là vũ kỹ trong sử thi truyền thuyết. Đừng nói đế quốc Ngạo Hàn chúng ta, ngay cả toàn bộ đại đại lục Huyền Tôn tại tình huống bình thường cũng khó có thể xuất hiện loại vũ kỹ phẩm cấp như vậy. Nghe nói, huyết mạch Đao Đế đời thứ nhất Bạch Quang cũng chỉ đạt được một bộ đao pháp Thiên giai sơ cấp. Bất quá, Bạch Quang đạt được toàn bộ đao pháp, còn chưởng pháp Quách Đôn đạt được vẫn thiếu sót, chỉ có hai chiêu chưởng pháp lẻ loi dễ vỡ, nếu là hai chiêu chưởng pháp này đều là chưởng pháp Thiên giai sơ cấp thì cũng thôi.
- Thế nhưng, trong hai chiêu chưởng pháp này, rõ ràng có một chiêu là Thiên giai trung cấp. Như vậy không phải bình thường, dù sao cũng là Thiên giai trung cấp, quét ngang bát hoang, dời sông lấp biển, hô mưa gọi gió, thần ngăn giết thần, phật ngăn giết phật. Phong Vân Vô Ngân khó thoát kiếp nạn! Cũng tốt, nếu như Phong Vân Vô Ngân bị đánh hồn bay phách tán không thể sống lại, ta đỡ phải tốn sức khuyên ngăn hắn để hắn hồi tâm chuyển ý. Chết là hết. Bất quá, tiềm lực của Quách Đôn thực sự quá lớn, sau khi thi đấu xong, ta phải tìm cơ hội tiêu diệt hắn, không thể để hắn thành chim đủ lông đủ cánh, ngày sau bất lợi đối với Ngạo Hàn Tông.
Trên lôi đài.
Tử khí Giao Long bị tả chưởng của Quách Đôn đánh bay khắp trời. Thời khắc này, tiếp tục công kích Quách Đôn dường như đều vô dụng. Chiêu chưởng pháp Thiên giai trung cấp này của Quách Đôn đã từ từ hình thành trấn áp thiên địa, bức tranh pho tượng thần ma hiện lên tại phía chân trời, tất cả uy năng đều dung nhập trong tả chưởng của Quách Đôn.
Máu tươi từ tai mắt mũi miệng Quách Đôn phun ra càng lúc càng nhiều, toàn thân đẫm máu, thế nhưng thanh âm của hắn vui sướng không gì sánh được.
- Chết đi! Hồn bay phách tán, vạn kiếp không siêu sinh!
Giờ khắc này, Phong Vân Vô Ngân đối mặt với áp lực từ trước tới nay chưa từng có. Tử thần lơ lửng ngay phía sau hắn, thiên uy khổng lồ bao trùm xuống muốn trấn áp hắn.
- Không! Ta không thể bại! Ta thất bại sẽ bị đấu loại, không thể đạt được nguyện vọng trở thành đệ nhất, thu được tài nguyên tu luyện! Ta từng đáp ứng qua, sau khi công thành danh toại, sẽ tới cưới nàng! Ta còn phải giết Da Luật Hoành, và Ngạo Hàn Tông chủ! Ta không thể bại, không thể chết được!
Sâu trong nội tâm Phong Vân Vô Ngân hò hét, không cam chịu!
Trong lúc điện quang đá lửa, trong đầu Phong Vân Vô Ngân hiện lên một tia ý niệm, nhãn thần hắn trong nháy mắt trở nên kiên định!
Sau một khắc, tử khí giao long dài tới 2000 thước bị Phong Vân Vô Ngân thu hồi về đan điền, trong khoảnh khắc, hai trảo Giao Long từ hai mạng sườn Phong Vân Vô Ngân hiện ra! Lúc này Phong Vân Vô Ngân không chế trảo Giao Long giống như khống chế cánh tay người bình thường. Nhìn sơ qua, Phong Vân Vô Ngân đột nhiên sinh thêm hai cánh tay. Bất quá, cánh tay này không thuộc về nhân loại, mà là cánh tay Giao Long quái dị vô luân, đầy vảy rồng màu tím.
Phong Vân Vô Ngân có thể tùy ý sử dụng tử khí giao long, khống chế mỗi một bộ vị tử khí giao long giống như ăn cơm uống nước, có thể lớn có thể nhỏ.
Bất chợt hắn lấy ra thần lực chùy từ nạp linh giới!
Lúc này Phong Vân Vô Ngân không dùng hai cánh tay vô tác dụng của chính mình cầm chùy mà dùng hai cánh tay Giao Long cầm thần lực chùy!
Mỗi một cánh tay Giao Long đều sở hữu 70 giao lực!
Hai tay giao long nắm chùy, ngưng tụ 140 giao lực!
Bất chợt trong lúc đó! Đầu Thần Lực chùy bành trướng thành lớn, trong khoảnh khắc đỉnh thiên lập địa, trở nên lớn mấy trăm mẫu!
Thần lực dưới hai cánh tay giao long dẫn động, thần chuy ngưng tụ thành lực lượng gần 300 giao lực!
Rắc! Rắc! Rắc!
Trời cao đều bị lực lượng khổng lồ này xé nứt!
- Là ngươi chết hay ta chết còn chưa biết!
Phong Vân Vô Ngân thôi động cánh tay giao long, sử dụng thần lực nâng chùy, trong nháy mắt bầu trời đều lệch vị trí!
Quét ngang thiên địa, thần lực phá vỡ nguyên tắc, thần lực phát sinh ra tiếp cận 300 giao lực!
Cự lực thần to lớn hiện ra, trôi nổi trên đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân, song chưởng nâng lên một tòa núi cao tráng lệ, chân đạp hồ hải giang thủy, đầu đội trời!
Bịch! Bịch! Bịch! Bịch!
Đất trên lôi đài cương cứng đều bị khí cơ thần lực đánh thành hố lớn!
- Hít! Quá mạnh mẽ! Dường toàn bộ lực lượng thiên địa, thiên sơn vạn thủy đều dung nhập chuôi chùy đáng sợ này!
- Thiên địa chính là chùy! Chùy chính là thiên địa!
- Chùy này nện xuống, đủ để san bằng một tòa thành trì!
* * *
Toàn bộ đám người vây xem đều chấn động!
Hoàng đế mở mắt thật lớn...
- Lực lượng, lực lượng tuyệt đối!
Hắn nặng nề ngồi trở lại ngai vàng, nói không thành lời.
Tư Mã thừa tướng, hộ quốc đại tướng quân, ngũ tông chủ, đều trừng mắt há mồm nhìn nhau.
Chúc lão trực tiếp vỗ vỗ đùi:
- Hảo tiểu tử! Gặp nguy không loạn, dĩ nhiên nghĩ ra diệu pháp đối địch! Tại thời thượng cổ, lực lượng 100 nghìn cân được gọi là 1 giao lực. 100 giao lực được gọi là 1 long lực. 1 long lực có thể đơn giản san bằng tòa thành nhỏ. Hiện nay tiểu oa nhi Phong Vân Vô Ngân ngưng tụ thành đạo lực lượng gần 3 long lực, quả thực diễn dịch từ lực lượng này vô cùng nhuần nhuyễn! Mạnh! Rất mạnh!
- Bất luận người sử dụng thủ đoạn gì, đều không thể may mắn tránh thoát! Chết dưới chưởng này đi! Bát hoang, duy ngã độc tôn nhật nguyệt tinh thần chưởng!
Quách Đôn vận dụng tiềm năng sinh mệnh toàn thân, để thôi động chưởng pháp Thiên giai trung cấp này đạt tới đỉnh phong, một chưởng bạo phát, toàn bộ thiên địa biến thành sông lớn, đường vân nếp uốn điên cuồng xao động, có thể thôn phệ vạn vật, thực sự chính là sóng lớn cuộn trào mãnh liệt.
- Quản chưởng pháp của ngươi là gì? Ta dùng một chùy phá tan! Chết đi cho ta!
Phong Vân Vô Ngân ngửa mặt lên trời gào lớn, hai đoạn tử khí giao long từ kéo dài đan điền, mỗi đoạn đều tuôn ra một hố lõm vuông vắn, trực tiếp để Phong Vân Vô Ngân sử dụng, hai cánh tay giao long trực tiếp cầm chùy huy động!
Cự chùy kia trực tiếp tiến sâu vào trời cao, cắm sâu xuống lòng đất, quang mang màu xanh điên cuồng càn quấy, tạo lên ảo giác vạn vật mới sinh, hỗn độn sơ khai.
Một chùy đập xuống, bầu trời bị trấn áp dường như sụp đổ!
Ầm...
Âm thanh bạo tạc vang lên!
Toàn bộ đất trên lôi đài bị cuốn lên, không gian vỡ vụn, thánh quang xung quanh lôi đài bị áp lực lực lượng rung động không ngừng.
- Phịch!
Tả chưởng của Quách Đôn bành trướng vô hạn, bị lực lượng gần 3 long lực hoàn toàn đánh bạo, đánh thành tro bụi! Năng lượng nhật nguyệt tinh thần trong lòng bàn tay đều bị đánh nát!
Sắc trời trong mắt trở nên u ám!
- Chết đi!
Chỉ nghe Phong Vân Vô Ngân rống lớn, Giao Long điên cuồng chạy tới, há lớn miệng, thu nạp nhật nguyệt, nuốt chứng sơn hà, trong nháy mắt nuốt chửng toàn thân Quách Đôn vào bụng!
Trực tiếp nuốt! Lại trực tiếp nuốt!
Sau khi nuốt chửng Quách Đôn, Giao Long nhanh chóng bay thẳng về đan điền của Phong Vân Vô Ngân. Phong Vân Vô Ngân thu hồi thần lực chùy, hai cánh tay giao long lùi về đan điền.
Hắn đứng trên lôi đài hoang tàn trước mắt, khói bụi bay phấp phới, thản nhiên nói:
- Ta thắng!
Trận chiến mãnh liệt, rốt cục kết thúc. Trận chiến này kinh động nhân tâm, trầm bổng phập phồng, thiên địa mịt mờ. Lôi đài vô cùng kiên cố bị đánh trở nên lồi lõm, nghìn vạn lỗ hổng.
Mức độ đặc sắc của trận chiến này không cần nói cũng biết. Lúc trước, trong sáu trận so đấu, trận được kỳ vọng cao nhất, được khán giả cho là trận đấu đặc sắc nhất, nên là trận đối chiến của Sở Phong Ngạo Hàn Tông và Phong Thiếu Kiệt Định Hàn Tông. Đây là hai thiên tài thành danh đã nhiều năm, thực lực ngang nhau, sở hữu vô số kỳ ngộ, tuyệt chiêu.
Bất quá, trận so đấu này so với trận đối chiến giữa Phong Vân Vô Ngân và Quách Đôn chỉ có thể nói là ảm đạm thất sắc! Toàn bộ khán giả vây xem thấy rõ như ban ngày. Khi Sở Phong và Phong Thiếu Kiệt trải qua thời gian dài ác chiến, cuối cùng Sở Phong áp dụng tuyệt chiêu ẩn giấu, đồng thời sử dụng 14 môn tuyệt kỹ, quyền chưởng đao thương kiếm kích, phối hợp với Ngạo Hàn thất quyết, toàn bộ xuất ra, sau cùng lưu lại một tay, một chiêu Băng Phong Quyết đánh bại Phong Thiếu Kiệt.
Chỉ là thắng bại trận so đấu này không phải lộ rõ vẻ quan trọng như vậy.
Tâm tình toàn bộ khán giả, bao gồm hoàng đế và các cường giả đều vương vấn trận so đấu giữa Phong Vân Vô Ngân và Quách Đôn.
Tất cả bọn họ còn lưu lại dư vị trận tranh tài kia.
Bất chợt trong lúc đó, Thần Chương Tông chủ thất thanh kêu lớn:
- Bệ hạ! Đại sự không ổn! Quách Đôn bị yêu thú của Phong Vân Vô Ngân nuốt chửng! Đồng dạng Tiên Vu Duyên Thái Huyền Tông đều bị trực tiếp nuốt chửng! Hắn sẽ bị đuổi tận giết tuyệt, linh hồn tan biến không thể siêu sinh! Thỉnh bệ hạ ban xuống một đạo thánh chỉ, để Phong Vân Vô Ngân lập tức nhổ Quách Đôn ra!
Thần Chưởng Tông chủ hoảng loạn.
- Vậy sao?
Hoàng đế có chút suy nghĩ nhìn Phong Vân Vô Ngân bình tĩnh đứng thẳng trên lôi đài. Tựa hồ không để ý tới Thần Chưởng Tông chủ nói, trong lòng có chút tư vị bất an.
Tư Mã thừa tướng can ngăn nói:
- Bệ hạ, vi thần không thể cảm nhận dược linh hồn của Quách Đôn, không thể giúp Quách Đôn hồi sinh. Đồng thời, vi thần cảm giác được, từng giọt từng giọt linh hồn của Quách Đôn đang biến mất trong thiên địa, hoàn toàn tiêu tan, nếu như chậm trễ thêm chút thời gian nữa, e là Quách Đôn vận kiếp không siêu sinh.
Hoàng đế vẫn không nói gì, nhíu mày suy tư.
Lúc này, Thái Huyền Tông chủ bỗng nhiên nói:
- Bệ hạ, nếu như Tiên Vu Duyên Thái Huyền Tông ta bị Phong Vân Vô Ngân ăn tươi nuốt sống không thể sống lại, nói vậy Quách Đôn cũng giống vậy, không thể cứu sống.
Ngọc Nữ Tông chủ cũng mở miệng nói:
- Bệ hạ, yêu thai bí thuật của Phong Vân Vô Ngân kia quá thần dị rồi, thiên tài như Quách Đôn triệt để ngã xuống. Bệ hạ từng nói, sợ rằng sau lưng Phong Vân Vô Ngân tồn tại cường giả tuyệt thế làm chỗ dựa, như vậy... Không thể làm gì khác hơn chính là để hắn tiếp tục so đấu. Quách Đôn xong rồi.
Ngụ ý của hai vị tông chủ dĩ nhiên là để hoàng đế biết, không nên để ý tới sự sống chết của Quách Đôn.
Cũng đúng, nếu như cứu sống Quách Đôn, với tư chất huyết mạch đời thứ mười Chưởng Đế của hắn và chiêu chương pháp Thiên giai trung cấp khó giải mà nói, cho hắn thời gian mười năm, e là có thể lớn tới mức trực tiếp uy hiếp hưng suy vinh nhục của hàng loạt môn phái khác!
Phải sớm bóp chết!
Lúc này, vẻ mặt Thần Chưởng Tông chủ lo lắng như lửa đốt, trên trán mồ hôi lạnh chảy dòng dòng, bốn gã tông chủ khác, trên mặt đều thấy có chút hả hê.
- Bệ hạ!
Thần Chưởng Tông chủ rốt cục không kiềm chế được, cất cao giọng nói:
- Cầu xin bệ hạ thương xót Thần Chưởng Tông, bảo toàn một thiên tài của Thần Chưởng Tông!