Sương mù xám xịt dày đặc trong hư không. “Ha ha ha…” Tiếng cười của u Dương Sách, Cốc Chủ của Độn Thế Cốc vang lên, điên cuồng mà thê lương, vô cùng bi thảm. Đôi mắt đỏ lừ chảy ra hai hàng huyết lệ, môi khô khốc không ngừng run rẩy. Môn phái không còn! Người thân của hắn mất hết rồi! “Từ ác liêu, cho dù ta có liều mạng cũng phải giết cả nhà ngươi!” Tiếng gào tê tâm liệt phế, xen lẫn bi thương ngập trời, cảm giác tội lỗi cùng hận thù khắc sâu vào...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.