“Ồ?” Từ Bắc Vọng nhẹ nhàng gật đầu, khuôn mặt hoàn mỹ tỏ ra ưu thương: “Ta mệt rồi, ngươi thay ta động thủ đi, nhớ giữ lại nửa cái mạng cho nàng ta.” Sau khi nói xong, hắn chậm rãi đi tới bàn đá, nhàn nhã rót cho mình một tách trà. “Không!” Đệ Ngũ Linh Lung sợ hãi đến mức nứt vỡ cả tim gan, thân thể mềm mại hiện ra vô số cánh tay long lanh chói mắt, nhanh chóng lấy ra một cỗ chiến xa. “Chủ nhân, ta...” Cơ bắp của nam tử mặc giáp trở...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.