Hoàng hôn trải dài trên mặt ao Cửu Châu, ánh mắt Phì Miêu dần dần trở nên mơ hồ, chất lỏng tràn ngập khắp hốc mắt. “Ô ô ô, tiểu phôi đản lừa gạt meo meo…” Mèo béo chui vào trong ghế treo, nắm chặt ống tay áo màu trắng để lau nước mắt nước mũi. Đệ Ngũ Cẩm Sương vuốt lại mái tóc tán loạn, nàng nở nụ cười ôn nhu, hai mắt từ từ nhắm lại. Nỗi nhớ nhung tích cóp cho tới nay, rốt cục cũng được bộc phát ra vào thời khắc này. Đệ Ngũ Cẩm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.