Đệ Ngũ Cẩm Sương thản nhiên tươi cười, phong thái kiêu ngạo không chịu cúi đầu như trước. Nhưng dù vậy, nàng vẫn không thể kiềm nén nước mắt của mình được nữa, hai hàng lệ nóng bỏng cứ thế rơi xuống, tạo thành những đoá hoa tuyết trắng trong vùng đất chết chóc. Lúc này, đầu óc của nàng hiển nhiên đã là một đám hỗn độn, rõ ràng không muốn nghĩ tới, nhưng cũng không khống chế được trái tim đã bị vỡ thành từng mảnh của mình. Linh hồn cứ như không có trọng lượng, mặc cho...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.