Quảng trường nơi Văn Miếu lặng ngắt như tờ. Mấy chục vạn người nín thở ngưng thần, gắt gao nhìn chằm chằm nam tử áo trắng kia. Nhìn bên phía tóc đen, Từ Bắc Vọng để lộ sườn mặt phong thần tuấn lãng, tựa như một vị trích tiên thất lạc tại nhân gian. Nhưng nhìn sáng bên khác, từng sợi tóc trắng của hắn phiêu đãng trong gió, con ngươi lạnh lùng sâm nhiên, tựa như một vị diêm la đòi mạng người! Hai loại khí thế trái ngược như vậy, nhưng khi toát ra từ trên người hắn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.