Trải qua một hồi choáng váng, Từ Bắc Vọng chậm rãi mở mắt ra. Không gian xung quanh nhỏ hẹp chật chội, không khí ẩm ướt, còn có chút vị mặn nhàn nhạt. Sau khi nhận ra bản thân rơi vào một vách đá, hắn nhấc tay đẩy chướng ngại vật, cảnh sắc trước mắt khiến cho hắn không khỏi giật mình. Mặt nước bao la, gió thổi cuồn cuộn, sóng biển vỗ mạnh, những yếu tố này đã cùng nhau tấu lên một khúc nhạc mạnh mẽ hùng vĩ. “Ta được truyền tống đến Tam Á để du ngoạn?”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.