"Muộn rồi.” Nam tử áo trắng chậm rãi phun ra hai chữ. Cổ cầm Huyền Phù lơ lửng giữa không trung, ngón tay mảnh khảnh mơn trớn trên dây đàn, âm thanh nhẹ nhàng như tiếng suối chảy xuôi. Tiếng đàn tạo ra một bức tường hư ảo, Khổng Hiển và Tiêu Phàm bị bao vây bốn phía. Hạo Nhiên Chính Khí đột nhiên lan tràn, một chữ ‘Tru’ xuất hiện giữa bầu trời, mang theo uy thế kinh người lao về phía Khổng Hiển. "Từ Bắc Vọng, ngươi dám đối địch cùng người đọc sách trong thiên hạ sao?...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.