Lời nói nhẹ nhàng vang vọng khắp đạo đài, khiến cho Đệ Ngũ Cẩm Sương hồn bay phách lạc, nàng giống như phạm nhân đang bị lăng trì, nội tâm rơi vào tuyệt vọng, đau khổ. Đệ Ngũ Cẩm Sương liều mạng giơ tay che lỗ tai, ý đồ ngăn cản tạp âm mà bên ngoài mang đến. Nhưng nàng thất bại. “A!” Đệ Ngũ Cẩm Sương phát ra tiếng thét chói tai, cuối cùng ngồi xổm xuống đất, vừa liều mạng lắc đầu vừa hy vọng cảnh tượng vừa rồi không phải sự thật. Nàng chờ mong chó săn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.