“Không có mặt nạ, thì không đi được đâu.” Vô Thiêm Yếm Vãn khẽ cười, ngón tay thanh mảnh vuốt ve khuôn mặt tuấn mỹ, âm thầm đánh giá mái tóc nửa trắng. Tiếp đến, nàng ta nắm cằm dưới của Từ Bắc Vọng: “Chỉ cần gả cho ta, thần tộc Hoàng Kim sẽ nhấc kiệu đón ngươi, toàn bộ thiên địa sẽ trải thảm đỏ vì ngươi, chư thiên vạn vực đến ăn mừng cùng ngươi.” Từ đầu đến cuối, nàng ta tựa một đóa hoa si tình, thì thầm to nhỏ với người yêu suốt chín trăm năm....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.